古诗词

题吴教授所藏黄大痴画松江送别图

刘崧

是何山莽莽以横,云水浩浩而生风。shì hé shān mǎng mǎng yǐ héng,yún shuǐ hào hào ér shēng fēng。
天低江迥日欲落,别意乃在苍茫中。tiān dī jiāng jiǒng rì yù luò,bié yì nǎi zài cāng máng zhōng。
问君此图作者谁,浙东老人黄大痴。wèn jūn cǐ tú zuò zhě shuí,zhè dōng lǎo rén huáng dà chī。
松江先生旧知己,眼明为写秋江姿。sōng jiāng xiān shēng jiù zhī jǐ,yǎn míng wèi xiě qiū jiāng zī。
重坡欹岸东南远,木末参差见层巘。zhòng pō yī àn dōng nán yuǎn,mù mò cān chà jiàn céng yǎn。
苍浦遥连楚泽深,石林尽带吴堤转。cāng pǔ yáo lián chǔ zé shēn,shí lín jǐn dài wú dī zhuǎn。
是时先生从此归,把钓欲拂云中矶。shì shí xiān shēng cóng cǐ guī,bǎ diào yù fú yún zhōng jī。
长风过雨蒲苇净,水色淡沲沾人衣。zhǎng fēng guò yǔ pú wěi jìng,shuǐ sè dàn tuó zhān rén yī。
只今又作筠州客,惆怅松江渺云隔。zhǐ jīn yòu zuò yún zhōu kè,chóu chàng sōng jiāng miǎo yún gé。
离思犹迷雁荡烟,归心已历洪崖石。lí sī yóu mí yàn dàng yān,guī xīn yǐ lì hóng yá shí。
我思大痴焉得从,笔墨往往遣奇踪。wǒ sī dà chī yān dé cóng,bǐ mò wǎng wǎng qiǎn qí zōng。
草衣骑牛发如雪,吹笛忆过天台峰。cǎo yī qí niú fā rú xuě,chuī dí yì guò tiān tái fēng。
平生一笔不轻许,傲睨王侯笑尘土。píng shēng yī bǐ bù qīng xǔ,ào nì wáng hóu xiào chén tǔ。
展图坐对凤山青,却想高情动千古。zhǎn tú zuò duì fèng shān qīng,què xiǎng gāo qíng dòng qiān gǔ。
君不闻功名利达能几何,长安离别日日多。jūn bù wén gōng míng lì dá néng jǐ hé,zhǎng ān lí bié rì rì duō。
灞陵亭前春草碧,灞陵亭下春风波。bà líng tíng qián chūn cǎo bì,bà líng tíng xià chūn fēng bō。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

奉次吴县丞兵后见寄韵

刘崧

长愁怜杜子,多病愧相如。zhǎng chóu lián dù zi,duō bìng kuì xiāng rú。
避地风尘里,还家瘴疠馀。bì dì fēng chén lǐ,hái jiā zhàng lì yú。
春随南国雁,书滞北溟鱼。chūn suí nán guó yàn,shū zhì běi míng yú。
故里劳相问,于今未定居。gù lǐ láo xiāng wèn,yú jīn wèi dìng jū。

夜晏次王伯衢

刘崧

王氏多才彦,青云玉树林。wáng shì duō cái yàn,qīng yún yù shù lín。
金尊瑶席满,银烛画堂深。jīn zūn yáo xí mǎn,yín zhú huà táng shēn。
风雨残年梦,江湖千里心。fēng yǔ cán nián mèng,jiāng hú qiān lǐ xīn。
感君情似海,欲醉且停斟。gǎn jūn qíng shì hǎi,yù zuì qiě tíng zhēn。

宣溪饯李提举一初席中和王子让韵

刘崧

客有东归思,维舟向浦桥。kè yǒu dōng guī sī,wéi zhōu xiàng pǔ qiáo。
江声翻石面,云气拥岩腰。jiāng shēng fān shí miàn,yún qì yōng yán yāo。
怅饮淹泥潦,归程问野樵。chàng yǐn yān ní lǎo,guī chéng wèn yě qiáo。
骊歌莫催发,晴景在明朝。lí gē mò cuī fā,qíng jǐng zài míng cháo。

西岭

刘崧

西岭往来疏,茆茨散漫居。xī lǐng wǎng lái shū,máo cí sàn màn jū。
月明人逐虎,水暗獭偷鱼。yuè míng rén zhú hǔ,shuǐ àn tǎ tōu yú。
万木风霜里,千村战伐馀。wàn mù fēng shuāng lǐ,qiān cūn zhàn fá yú。
昔年桑柘地,鸡犬满村墟。xī nián sāng zhè dì,jī quǎn mǎn cūn xū。

和萧汉高归省水东

刘崧

雪意满乡山,宁亲复此还。xuě yì mǎn xiāng shān,níng qīn fù cǐ hái。
腊前见梅蕊,江上候柴关。là qián jiàn méi ruǐ,jiāng shàng hòu chái guān。
入馔鲜鱼白,升堂舞袖斑。rù zhuàn xiān yú bái,shēng táng wǔ xiù bān。
别君增永感,飘泊愧愁颜。bié jūn zēng yǒng gǎn,piāo pō kuì chóu yán。

双溪

刘崧

春风西岭下,表里爱双溪。chūn fēng xī lǐng xià,biǎo lǐ ài shuāng xī。
江雨时时落,山禽夜夜啼。jiāng yǔ shí shí luò,shān qín yè yè tí。
蔷薇花欲乱,榉柳叶初齐。qiáng wēi huā yù luàn,jǔ liǔ yè chū qí。
南陌谁相问,愁来路欲迷。nán mò shuí xiāng wèn,chóu lái lù yù mí。

四月苦雨次郭吟翁

刘崧

幂幂云粘水,厌厌雨断林。mì mì yún zhān shuǐ,yàn yàn yǔ duàn lín。
千山尚寒色,四月更春阴。qiān shān shàng hán sè,sì yuè gèng chūn yīn。
望怯舟航绝,居愁井灶沉。wàng qiè zhōu háng jué,jū chóu jǐng zào chén。
如何开霁景,空有济时心。rú hé kāi jì jǐng,kōng yǒu jì shí xīn。

九月一日泛舟赴上麓拟简刘子琚

刘崧

初日轻舟发,高秋访友行。chū rì qīng zhōu fā,gāo qiū fǎng yǒu xíng。
云沙低石浦,风露满山城。yún shā dī shí pǔ,fēng lù mǎn shān chéng。
物外看豪俊,尊前忆老成。wù wài kàn háo jùn,zūn qián yì lǎo chéng。
菊花应共把,还得慰高情。jú huā yīng gòng bǎ,hái dé wèi gāo qíng。

过仙女钓台石

刘崧

仙女一片石,九郎江水边。xiān nǚ yī piàn shí,jiǔ láng jiāng shuǐ biān。
何年此持钓,遗迹尚依然。hé nián cǐ chí diào,yí jì shàng yī rán。
绿发明秋渚,长竿拂紫烟。lǜ fā míng qiū zhǔ,zhǎng gān fú zǐ yān。
仙期如可托,引手接飞軿。xiān qī rú kě tuō,yǐn shǒu jiē fēi píng。

郎湖

刘崧

何年秋望远,落日晓妆新。hé nián qiū wàng yuǎn,luò rì xiǎo zhuāng xīn。
垂钓闻仙女,回舟见石人。chuí diào wén xiān nǚ,huí zhōu jiàn shí rén。
青烟松嶂晚,红叶柿林春。qīng yān sōng zhàng wǎn,hóng yè shì lín chūn。
独觉容华变,空伤羁旅频。dú jué róng huá biàn,kōng shāng jī lǚ pín。

见有畜鹚?于庭者因赋一首

刘崧

自有云霄迹,那虞罗网机。zì yǒu yún xiāo jì,nà yú luó wǎng jī。
鸣声犹自厉,羽翮未全挥。míng shēng yóu zì lì,yǔ hé wèi quán huī。
槛逼回翔窄,庭荒啄食稀。kǎn bī huí xiáng zhǎi,tíng huāng zhuó shí xī。
低头羞燕雀,容易往来飞。dī tóu xiū yàn què,róng yì wǎng lái fēi。

家犬为虎所毙诗以致悼

刘崧

闻说于蒐横,群行不畏驱。wén shuō yú sōu héng,qún xíng bù wèi qū。
公然入江市,半夜取韩卢。gōng rán rù jiāng shì,bàn yè qǔ hán lú。
委肉怜轻敌,防奸忆应呼。wěi ròu lián qīng dí,fáng jiān yì yīng hū。
忠良死残暴,悲恨若为图。zhōng liáng sǐ cán bào,bēi hèn ruò wèi tú。

闻子规

刘崧

羽族尔无奇,南飞怨别离。yǔ zú ěr wú qí,nán fēi yuàn bié lí。
殷勤如向我,漂泊定依谁。yīn qín rú xiàng wǒ,piāo pō dìng yī shuí。
绝岸云深处,空林月落时。jué àn yún shēn chù,kōng lín yuè luò shí。
到今车马客,穰穰不曾知。dào jīn chē mǎ kè,ráng ráng bù céng zhī。

酬友人见问

刘崧

野人初识面,旧友渐忘名。yě rén chū shí miàn,jiù yǒu jiàn wàng míng。
长日惟窥圃,经年不到城。zhǎng rì wéi kuī pǔ,jīng nián bù dào chéng。
借书山路远,洗药石泉清。jiè shū shān lù yuǎn,xǐ yào shí quán qīng。
近喜林间鸟,相看故不惊。jìn xǐ lín jiān niǎo,xiāng kàn gù bù jīng。

咏金鸭炉

刘崧

铸得黄金鸭,焚兰伴夕眠。zhù dé huáng jīn yā,fén lán bàn xī mián。
中心灰未得,暖火自生烟。zhōng xīn huī wèi dé,nuǎn huǒ zì shēng yān。
独立思浮海,双飞欲上天。dú lì sī fú hǎi,shuāng fēi yù shàng tiān。
那能长拂郁,吐出向君前。nà néng zhǎng fú yù,tǔ chū xiàng jūn qián。