古诗词

忆昔行美达监州

刘崧

圣王端居总四夷,黄河妥帖东南驰。shèng wáng duān jū zǒng sì yí,huáng hé tuǒ tiē dōng nán chí。
明明政化若流水,祸乱之梗谁阶基。míng míng zhèng huà ruò liú shuǐ,huò luàn zhī gěng shuí jiē jī。
咄哉事变异往昔,簧鼓邪说非寒饥。duō zāi shì biàn yì wǎng xī,huáng gǔ xié shuō fēi hán jī。
嚣然挟兵起田里,诛杀长吏为妖魑。xiāo rán xié bīng qǐ tián lǐ,zhū shā zhǎng lì wèi yāo chī。
绛缯烈火照山谷,摧陷焚劫何纷披。jiàng zēng liè huǒ zhào shān gǔ,cuī xiàn fén jié hé fēn pī。
绝淮渡江徇荆楚,千里一概同倾危。jué huái dù jiāng xùn jīng chǔ,qiān lǐ yī gài tóng qīng wēi。
汉江宫树三月赤,黄鹤低逐南飞鸱。hàn jiāng gōng shù sān yuè chì,huáng hè dī zhú nán fēi chī。
达官贵人履霜露,宝玦夜堕珊瑚枝。dá guān guì rén lǚ shuāng lù,bǎo jué yè duò shān hú zhī。
荒山日落骐骥病,极浦天寒鸿雁悲。huāng shān rì luò qí jì bìng,jí pǔ tiān hán hóng yàn bēi。
南平百里据平衍,岂有险阻当城池。nán píng bǎi lǐ jù píng yǎn,qǐ yǒu xiǎn zǔ dāng chéng chí。
红尘一骑传警急,白日万口悲流离。hóng chén yī qí chuán jǐng jí,bái rì wàn kǒu bēi liú lí。
我侯世臣之子孙,出监兹郡贞而慈。wǒ hóu shì chén zhī zi sūn,chū jiān zī jùn zhēn ér cí。
愤呼歘起艰危际,挥斥义勇如家儿。fèn hū chuā qǐ jiān wēi jì,huī chì yì yǒng rú jiā ér。
指天出誓肝胆露,飒爽风吹玄武旗。zhǐ tiān chū shì gān dǎn lù,sà shuǎng fēng chuī xuán wǔ qí。
内防外拒张筹策,恩义结民民感之。nèi fáng wài jù zhāng chóu cè,ēn yì jié mín mín gǎn zhī。
鼓声彻云战斗出,往有死志无生期。gǔ shēng chè yún zhàn dòu chū,wǎng yǒu sǐ zhì wú shēng qī。
坐开黄堂受俘馘,太守自拥将军麾。zuò kāi huáng táng shòu fú guó,tài shǒu zì yōng jiāng jūn huī。
风霆气震随阖辟,泰华壁立无偏欹。fēng tíng qì zhèn suí hé pì,tài huá bì lì wú piān yī。
旗旄不动晚色净,刀剑错出天光垂。qí máo bù dòng wǎn sè jìng,dāo jiàn cuò chū tiān guāng chuí。
帐前眈眈立虎兕,府中矫矫趋熊罴。zhàng qián dān dān lì hǔ sì,fǔ zhōng jiǎo jiǎo qū xióng pí。
苍茫杀气薄云汉,鹰隼奋击当其时。cāng máng shā qì báo yún hàn,yīng sǔn fèn jī dāng qí shí。
龙洲沙平万马集,草中白骨高于坻。lóng zhōu shā píng wàn mǎ jí,cǎo zhōng bái gǔ gāo yú chí。
穷冬霰雪自摧厉,晴日柳梅俱华滋。qióng dōng xiàn xuě zì cuī lì,qíng rì liǔ méi jù huá zī。
此邦不随风景异,阖郡实荷贤侯私。cǐ bāng bù suí fēng jǐng yì,hé jùn shí hé xián hóu sī。
上连崆峒倚南极,下决淦水开东陲。shàng lián kōng dòng yǐ nán jí,xià jué gàn shuǐ kāi dōng chuí。
风尘岂止廿四郡,平原义士真吾师。fēng chén qǐ zhǐ niàn sì jùn,píng yuán yì shì zhēn wú shī。
褒功会蒙天子诏,颂德早见邦人祠。bāo gōng huì méng tiān zi zhào,sòng dé zǎo jiàn bāng rén cí。
我瞻四方何蹙蹙,经济允藉英雄姿。wǒ zhān sì fāng hé cù cù,jīng jì yǔn jí yīng xióng zī。
时平抚事增太息,再歌忆昔陈苦词。shí píng fǔ shì zēng tài xī,zài gē yì xī chén kǔ cí。
意长歌短不自己,太史万一观民诗。yì zhǎng gē duǎn bù zì jǐ,tài shǐ wàn yī guān mín shī。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题欧阳氏仲元墨梅

刘崧

写梅近说欧阳氏,中有兰亭笔意存。xiě méi jìn shuō ōu yáng shì,zhōng yǒu lán tíng bǐ yì cún。
昨日张家亭上见,令人忘却水东村。zuó rì zhāng jiā tíng shàng jiàn,lìng rén wàng què shuǐ dōng cūn。

题梅图为万砯赋

刘崧

千载梅仙不可招,南昌宫观草萧萧。qiān zài méi xiān bù kě zhāo,nán chāng gōng guān cǎo xiāo xiāo。
岁寒图画今初见,依旧清风洒雪标。suì hán tú huà jīn chū jiàn,yī jiù qīng fēng sǎ xuě biāo。

登白石塘高峰三首

刘崧

西北群峰势最雄,云霞倒影落塘中。xī běi qún fēng shì zuì xióng,yún xiá dào yǐng luò táng zhōng。
几年却上岩前石,坐看匡山出日红。jǐ nián què shàng yán qián shí,zuò kàn kuāng shān chū rì hóng。

登白石塘高峰三首

刘崧

仙人手可接飞鸿,落日长天惨淡中。xiān rén shǒu kě jiē fēi hóng,luò rì zhǎng tiān cǎn dàn zhōng。
赣水直流三百里,越王台下却如弓。gàn shuǐ zhí liú sān bǎi lǐ,yuè wáng tái xià què rú gōng。

登白石塘高峰三首

刘崧

金华金华相望高,城中秋树见毫毛。jīn huá jīn huá xiāng wàng gāo,chéng zhōng qiū shù jiàn háo máo。
武山云气长来往,只驾仙人皮与陶。wǔ shān yún qì zhǎng lái wǎng,zhǐ jià xiān rén pí yǔ táo。

题萱草葵花图

刘崧

绿叶朱英春正稠,丹心何事复忘忧。lǜ yè zhū yīng chūn zhèng chóu,dān xīn hé shì fù wàng yōu。
西风别有葵花在,犹恋馀晖照暮秋。xī fēng bié yǒu kuí huā zài,yóu liàn yú huī zhào mù qiū。

题墨兰

刘崧

谁擢幽兰寘道傍,紫蕤绿叶迥苍苍。shuí zhuó yōu lán zhì dào bàng,zǐ ruí lǜ yè jiǒng cāng cāng。
托根不是浑无地,已分真心到苑香。tuō gēn bù shì hún wú dì,yǐ fēn zhēn xīn dào yuàn xiāng。

题文溪道院四首

刘崧

白石苍苔一径荒,鸟啼仙馆落花香。bái shí cāng tái yī jìng huāng,niǎo tí xiān guǎn luò huā xiāng。
新来抽得西林笋,更比琅玕数尺长。xīn lái chōu dé xī lín sǔn,gèng bǐ láng gān shù chǐ zhǎng。

题文溪道院四首

刘崧

雨过池南绿涨肥,水沉香袅午风微。yǔ guò chí nán lǜ zhǎng féi,shuǐ chén xiāng niǎo wǔ fēng wēi。
闲来自拾青松子,惊起梢头独鹤飞。xián lái zì shí qīng sōng zi,jīng qǐ shāo tóu dú hè fēi。

题文溪道院四首

刘崧

桂花风定暮云闲,夜静江声鹤未还。guì huā fēng dìng mù yún xián,yè jìng jiāng shēng hè wèi hái。
天上月明秋似水,时闻玉佩出松关。tiān shàng yuè míng qiū shì shuǐ,shí wén yù pèi chū sōng guān。

题文溪道院四首

刘崧

门对龙湾雪未消,乱山寒日思迢迢。mén duì lóng wān xuě wèi xiāo,luàn shān hán rì sī tiáo tiáo。
道人神气如春酒,自倚梅花品玉箫。dào rén shén qì rú chūn jiǔ,zì yǐ méi huā pǐn yù xiāo。

题散兰图花叶狼藉若采而弃之者有松枝竹叶杂之盖戏墨也进士刘仲炯以示余因为赋此

刘崧

曾向深山采蕙兰,佩纫未试忽春残。céng xiàng shēn shān cǎi huì lán,pèi rèn wèi shì hū chūn cán。
飘零亦有同心者,莫作寻常斗草看。piāo líng yì yǒu tóng xīn zhě,mò zuò xún cháng dòu cǎo kàn。

承王子与伯仲枉顾敝庐不果迎候奉次留题二首

刘崧

汛扫柴门出候君,春泥野草绿纷纷。xùn sǎo chái mén chū hòu jūn,chūn ní yě cǎo lǜ fēn fēn。
宁知夜半山阴雪,翻作江东日暮云。níng zhī yè bàn shān yīn xuě,fān zuò jiāng dōng rì mù yún。

承王子与伯仲枉顾敝庐不果迎候奉次留题二首

刘崧

春日寻芳偶未回,不知江上故人来。chūn rì xún fāng ǒu wèi huí,bù zhī jiāng shàng gù rén lái。
归来惊见留题处,踏破林阴一片苔。guī lái jīng jiàn liú tí chù,tà pò lín yīn yī piàn tái。

偶阅胡思斋诗追忆故友范实夫李子翀

刘崧

曾共云边看晚晴,芙蓉峰下听滩声。céng gòng yún biān kàn wǎn qíng,fú róng fēng xià tīng tān shēng。
当时范李今何在,愁向诗中见姓名。dāng shí fàn lǐ jīn hé zài,chóu xiàng shī zhōng jiàn xìng míng。