古诗词

忆昔行美达监州

刘崧

圣王端居总四夷,黄河妥帖东南驰。shèng wáng duān jū zǒng sì yí,huáng hé tuǒ tiē dōng nán chí。
明明政化若流水,祸乱之梗谁阶基。míng míng zhèng huà ruò liú shuǐ,huò luàn zhī gěng shuí jiē jī。
咄哉事变异往昔,簧鼓邪说非寒饥。duō zāi shì biàn yì wǎng xī,huáng gǔ xié shuō fēi hán jī。
嚣然挟兵起田里,诛杀长吏为妖魑。xiāo rán xié bīng qǐ tián lǐ,zhū shā zhǎng lì wèi yāo chī。
绛缯烈火照山谷,摧陷焚劫何纷披。jiàng zēng liè huǒ zhào shān gǔ,cuī xiàn fén jié hé fēn pī。
绝淮渡江徇荆楚,千里一概同倾危。jué huái dù jiāng xùn jīng chǔ,qiān lǐ yī gài tóng qīng wēi。
汉江宫树三月赤,黄鹤低逐南飞鸱。hàn jiāng gōng shù sān yuè chì,huáng hè dī zhú nán fēi chī。
达官贵人履霜露,宝玦夜堕珊瑚枝。dá guān guì rén lǚ shuāng lù,bǎo jué yè duò shān hú zhī。
荒山日落骐骥病,极浦天寒鸿雁悲。huāng shān rì luò qí jì bìng,jí pǔ tiān hán hóng yàn bēi。
南平百里据平衍,岂有险阻当城池。nán píng bǎi lǐ jù píng yǎn,qǐ yǒu xiǎn zǔ dāng chéng chí。
红尘一骑传警急,白日万口悲流离。hóng chén yī qí chuán jǐng jí,bái rì wàn kǒu bēi liú lí。
我侯世臣之子孙,出监兹郡贞而慈。wǒ hóu shì chén zhī zi sūn,chū jiān zī jùn zhēn ér cí。
愤呼歘起艰危际,挥斥义勇如家儿。fèn hū chuā qǐ jiān wēi jì,huī chì yì yǒng rú jiā ér。
指天出誓肝胆露,飒爽风吹玄武旗。zhǐ tiān chū shì gān dǎn lù,sà shuǎng fēng chuī xuán wǔ qí。
内防外拒张筹策,恩义结民民感之。nèi fáng wài jù zhāng chóu cè,ēn yì jié mín mín gǎn zhī。
鼓声彻云战斗出,往有死志无生期。gǔ shēng chè yún zhàn dòu chū,wǎng yǒu sǐ zhì wú shēng qī。
坐开黄堂受俘馘,太守自拥将军麾。zuò kāi huáng táng shòu fú guó,tài shǒu zì yōng jiāng jūn huī。
风霆气震随阖辟,泰华壁立无偏欹。fēng tíng qì zhèn suí hé pì,tài huá bì lì wú piān yī。
旗旄不动晚色净,刀剑错出天光垂。qí máo bù dòng wǎn sè jìng,dāo jiàn cuò chū tiān guāng chuí。
帐前眈眈立虎兕,府中矫矫趋熊罴。zhàng qián dān dān lì hǔ sì,fǔ zhōng jiǎo jiǎo qū xióng pí。
苍茫杀气薄云汉,鹰隼奋击当其时。cāng máng shā qì báo yún hàn,yīng sǔn fèn jī dāng qí shí。
龙洲沙平万马集,草中白骨高于坻。lóng zhōu shā píng wàn mǎ jí,cǎo zhōng bái gǔ gāo yú chí。
穷冬霰雪自摧厉,晴日柳梅俱华滋。qióng dōng xiàn xuě zì cuī lì,qíng rì liǔ méi jù huá zī。
此邦不随风景异,阖郡实荷贤侯私。cǐ bāng bù suí fēng jǐng yì,hé jùn shí hé xián hóu sī。
上连崆峒倚南极,下决淦水开东陲。shàng lián kōng dòng yǐ nán jí,xià jué gàn shuǐ kāi dōng chuí。
风尘岂止廿四郡,平原义士真吾师。fēng chén qǐ zhǐ niàn sì jùn,píng yuán yì shì zhēn wú shī。
褒功会蒙天子诏,颂德早见邦人祠。bāo gōng huì méng tiān zi zhào,sòng dé zǎo jiàn bāng rén cí。
我瞻四方何蹙蹙,经济允藉英雄姿。wǒ zhān sì fāng hé cù cù,jīng jì yǔn jí yīng xióng zī。
时平抚事增太息,再歌忆昔陈苦词。shí píng fǔ shì zēng tài xī,zài gē yì xī chén kǔ cí。
意长歌短不自己,太史万一观民诗。yì zhǎng gē duǎn bù zì jǐ,tài shǐ wàn yī guān mín shī。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

玉隆山晚望

刘崧

山路初晴槲叶香,青林赤碛带横冈。shān lù chū qíng hú yè xiāng,qīng lín chì qì dài héng gāng。
玉隆山后平田少,柳下人家是石塘。yù lóng shān hòu píng tián shǎo,liǔ xià rén jiā shì shí táng。

题墨鹞

刘崧

风翮霜毛劲气多,清秋一点过新罗。fēng hé shuāng máo jìn qì duō,qīng qiū yī diǎn guò xīn luó。
飞栖不定还惊顾,奈尔山田野雀何。fēi qī bù dìng hái jīng gù,nài ěr shān tián yě què hé。

春昼

刘崧

池南欹柳燕将雏,门巷新晴转绿芜。chí nán yī liǔ yàn jiāng chú,mén xiàng xīn qíng zhuǎn lǜ wú。
花隔小窗人不到,一帘香雾斗摴蒱。huā gé xiǎo chuāng rén bù dào,yī lián xiāng wù dòu chū pú。

闻吹笛柬萧翀

刘崧

武山曾共赋仙游,按节传觞夜不休。wǔ shān céng gòng fù xiān yóu,àn jié chuán shāng yè bù xiū。
恨杀春寒花雨湿,时时吹笛上西楼。hèn shā chūn hán huā yǔ shī,shí shí chuī dí shàng xī lóu。

见城西有撤民居为城濠者

刘崧

昔人城里筑基牢,撤屋新来又作濠。xī rén chéng lǐ zhù jī láo,chè wū xīn lái yòu zuò háo。
濠底土为城上土,到头谁下复谁高。háo dǐ tǔ wèi chéng shàng tǔ,dào tóu shuí xià fù shuí gāo。

中酒

刘崧

银烛频烧夜宴迟,晨光忽觉转檐枝。yín zhú pín shāo yè yàn chí,chén guāng hū jué zhuǎn yán zhī。
幽人欲起还中酒,卧听西斋读杜诗。yōu rén yù qǐ hái zhōng jiǔ,wò tīng xī zhāi dú dù shī。

题观泉图

刘崧

披图如见锦袍仙,正咏银河落九天。pī tú rú jiàn jǐn páo xiān,zhèng yǒng yín hé luò jiǔ tiān。
百叠云屏烟雾里,石梁听雪定何年。bǎi dié yún píng yān wù lǐ,shí liáng tīng xuě dìng hé nián。

题折枝梨花

刘崧

最忆梨花白雪香,春深千树锁昭阳。zuì yì lí huā bái xuě xiāng,chūn shēn qiān shù suǒ zhāo yáng。
画图惊见东风面,独拥红绡试浅妆。huà tú jīng jiàn dōng fēng miàn,dú yōng hóng xiāo shì qiǎn zhuāng。

重过高城孙景贤寓舍

刘崧

孙公墩在水南村,乱后重来已闭门。sūn gōng dūn zài shuǐ nán cūn,luàn hòu zhòng lái yǐ bì mén。
壁上残诗犹可读,令人还忆醉时尊。bì shàng cán shī yóu kě dú,lìng rén hái yì zuì shí zūn。

题双竹

刘崧

天星堕地气如虹,深映萧萧玉一丛。tiān xīng duò dì qì rú hóng,shēn yìng xiāo xiāo yù yī cóng。
草满汉宫秋露冷,金茎双出月明中。cǎo mǎn hàn gōng qiū lù lěng,jīn jīng shuāng chū yuè míng zhōng。

题邓尚诗稿

刘崧

经旬不见邓郎过,入手新诗意气多。jīng xún bù jiàn dèng láng guò,rù shǒu xīn shī yì qì duō。
政是珠林秋雨过,水清沙白见微波。zhèng shì zhū lín qiū yǔ guò,shuǐ qīng shā bái jiàn wēi bō。

题卢仝煮茶图

刘崧

沙泥拓额最堪悲,纱帽笼头又一时。shā ní tuò é zuì kān bēi,shā mào lóng tóu yòu yī shí。
可怜画史寻常意,不写当年月蚀诗。kě lián huà shǐ xún cháng yì,bù xiě dāng nián yuè shí shī。

重过义山堂忆萧晋兄弟与清江刘仲修同饮园空室中今十年矣感念存殁为之黯然

刘崧

溪泉依旧石泉通,故旧飘零土室空。xī quán yī jiù shí quán tōng,gù jiù piāo líng tǔ shì kōng。
却忆清江刘处士,曾同绝顶坐松风。què yì qīng jiāng liú chù shì,céng tóng jué dǐng zuò sōng fēng。

王山萧氏馆中感旧

刘崧

金粟庄前白雁翔,十年嶷嶷见诸郎。jīn sù zhuāng qián bái yàn xiáng,shí nián yí yí jiàn zhū láng。
重来往事那堪赋,依旧当门杏叶黄。zhòng lái wǎng shì nà kān fù,yī jiù dāng mén xìng yè huáng。

入山登绝顶望珠林故里

刘崧

十载安危此地分,豺狼一旦自成群。shí zài ān wēi cǐ dì fēn,chái láng yī dàn zì chéng qún。
烽烟江上愁回首,只向深山望白云。fēng yān jiāng shàng chóu huí shǒu,zhǐ xiàng shēn shān wàng bái yún。