古诗词

送颜用行归吉水并柬康隐君宗武

刘崧

文昌进士颜夫子,昔在筠阳最知己。wén chāng jìn shì yán fū zi,xī zài yún yáng zuì zhī jǐ。
春风携酒上坊楼,秋雨题诗洞山寺。chūn fēng xié jiǔ shàng fāng lóu,qiū yǔ tí shī dòng shān sì。
当时结交翰墨场,共言意气倾侯王。dāng shí jié jiāo hàn mò chǎng,gòng yán yì qì qīng hóu wáng。
岂知风尘各惊散,此地不得同翱翔。qǐ zhī fēng chén gè jīng sàn,cǐ dì bù dé tóng áo xiáng。
君今只在泸源上,我亦南还窜林莽。jūn jīn zhǐ zài lú yuán shàng,wǒ yì nán hái cuàn lín mǎng。
旧交零落海云空,梦里惊呼色悽怆。jiù jiāo líng luò hǎi yún kōng,mèng lǐ jīng hū sè qī chuàng。
往者山寇攻泸源,义门百口今谁存。wǎng zhě shān kòu gōng lú yuán,yì mén bǎi kǒu jīn shuí cún。
况闻亲庭抱永痛,妻子夜哭沙田村。kuàng wén qīn tíng bào yǒng tòng,qī zi yè kū shā tián cūn。
欲归无家出无仆,两年访我城东屋。yù guī wú jiā chū wú pū,liǎng nián fǎng wǒ chéng dōng wū。
长林春暝风雨交,此日穷居转愁蹙。zhǎng lín chūn míng fēng yǔ jiāo,cǐ rì qióng jū zhuǎn chóu cù。
柴门苦竹惟鸟啼,流水绕屋生春泥。chái mén kǔ zhú wéi niǎo tí,liú shuǐ rào wū shēng chūn ní。
苦无一钱沽酒饮,坐据寂寞如枯藜。kǔ wú yī qián gū jiǔ yǐn,zuò jù jì mò rú kū lí。
鼓笳连江清夜永,短烛孤帷吊形影。gǔ jiā lián jiāng qīng yè yǒng,duǎn zhú gū wéi diào xíng yǐng。
野麦陵陂老雁饥,寒风动竹枯萤冷。yě mài líng bēi lǎo yàn jī,hán fēng dòng zhú kū yíng lěng。
知君豪宕轻黄金,感时亦复忧沈沈。zhī jūn háo dàng qīng huáng jīn,gǎn shí yì fù yōu shěn shěn。
青云若负壮士志,白日难照愁人心。qīng yún ruò fù zhuàng shì zhì,bái rì nán zhào chóu rén xīn。
谁能短衣事骑射,空遣悲歌泪盈把。shuí néng duǎn yī shì qí shè,kōng qiǎn bēi gē lèi yíng bǎ。
却望文昌从此归,东行定过匡山下。què wàng wén chāng cóng cǐ guī,dōng xíng dìng guò kuāng shān xià。
匡山先生发如丝,十年不出真吾师。kuāng shān xiān shēng fā rú sī,shí nián bù chū zhēn wú shī。
便须晏岁荷短锸,共来山中寻紫芝。biàn xū yàn suì hé duǎn chā,gòng lái shān zhōng xún zǐ zhī。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题万初上人枯木兰竹图

刘崧

苍龙跃海鳞鬣古,翡翠出林毛羽鲜。cāng lóng yuè hǎi lín liè gǔ,fěi cuì chū lín máo yǔ xiān。
即色已非身外相,生香应悟定中禅。jí sè yǐ fēi shēn wài xiāng,shēng xiāng yīng wù dìng zhōng chán。

题孙碧霄画四时小景为王存睿赋

刘崧

高楼乘晓望春归,日照桃花锦作围。gāo lóu chéng xiǎo wàng chūn guī,rì zhào táo huā jǐn zuò wéi。
最爱野桥杨柳外,绿波晴影漾人衣。zuì ài yě qiáo yáng liǔ wài,lǜ bō qíng yǐng yàng rén yī。

题孙碧霄画四时小景为王存睿赋

刘崧

遥山楼观隐晴霞,芳树庭台瞰浦沙。yáo shān lóu guān yǐn qíng xiá,fāng shù tíng tái kàn pǔ shā。
白鹭惊人忽飞去,满湖风动绿荷花。bái lù jīng rén hū fēi qù,mǎn hú fēng dòng lǜ hé huā。

题高僧图二首为心传上人赋

刘崧

斑竹匡床锦石屏,宝花磨衲间云翎。bān zhú kuāng chuáng jǐn shí píng,bǎo huā mó nà jiān yún líng。
昼长闲却军持水,自数明珠记佛经。zhòu zhǎng xián què jūn chí shuǐ,zì shù míng zhū jì fú jīng。

题高僧图二首为心传上人赋

刘崧

日落袈裟出定迟,满头霜雪映修眉。rì luò jiā shā chū dìng chí,mǎn tóu shuāng xuě yìng xiū méi。
白云坐断岩前石,问着游方了不知。bái yún zuò duàn yán qián shí,wèn zhe yóu fāng le bù zhī。

题孙碧霄画四时小景为王存睿赋

刘崧

野园寒落露初零,采采黄花酒半醒。yě yuán hán luò lù chū líng,cǎi cǎi huáng huā jiǔ bàn xǐng。
怅望故人愁欲暮,隔江烟淡数峰青。chàng wàng gù rén chóu yù mù,gé jiāng yān dàn shù fēng qīng。

题孙碧霄画四时小景为王存睿赋

刘崧

冰厓霜树隐房栊,明月澄波夜正中。bīng yá shuāng shù yǐn fáng lóng,míng yuè chéng bō yè zhèng zhōng。
间有早梅花发尽,冲寒惊起独吟翁。jiān yǒu zǎo méi huā fā jǐn,chōng hán jīng qǐ dú yín wēng。

题山水小景

刘崧

不见高人唐子华,秋江烟树渺云沙。bù jiàn gāo rén táng zi huá,qiū jiāng yān shù miǎo yún shā。
短筇野服青林下,绝似高吟坐日斜。duǎn qióng yě fú qīng lín xià,jué shì gāo yín zuò rì xié。

题山水小景画

刘崧

林下高人不可期,支筇野服澹相宜。lín xià gāo rén bù kě qī,zhī qióng yě fú dàn xiāng yí。
偶然坐石忘归去,正是前山云起时。ǒu rán zuò shí wàng guī qù,zhèng shì qián shān yún qǐ shí。

题萧安韶所藏崔群白鹅

刘崧

曾从雪夜混军声,又向山阴换道经。céng cóng xuě yè hùn jūn shēng,yòu xiàng shān yīn huàn dào jīng。
争似飞鸣江渚上,水云淡淡草青青。zhēng shì fēi míng jiāng zhǔ shàng,shuǐ yún dàn dàn cǎo qīng qīng。

余归自南京承永新欧阳子韶寄书辄赋奉答

刘崧

白发萧萧两鬓疏,越南蓟北困驰驱。bái fā xiāo xiāo liǎng bìn shū,yuè nán jì běi kùn chí qū。
归田已落渊明后,惭对林间一纸书。guī tián yǐ luò yuān míng hòu,cán duì lín jiān yī zhǐ shū。

为王孟极觅桃李栽

刘崧

闻说磻溪桃李多,清阴朱实满林阿。wén shuō pán xī táo lǐ duō,qīng yīn zhū shí mǎn lín ā。
移根不与新栽得,奈此江南春雨何。yí gēn bù yǔ xīn zāi dé,nài cǐ jiāng nán chūn yǔ hé。

题捕鱼图为郭士端赋

刘崧

竹竿操罟撩泥浅,桥栈攀罾出水迟。zhú gān cāo gǔ liāo ní qiǎn,qiáo zhàn pān zēng chū shuǐ chí。
争似放船归去早,短篷新酒醉眠时。zhēng shì fàng chuán guī qù zǎo,duǎn péng xīn jiǔ zuì mián shí。

题墨竹为郭持中赋

刘崧

闲写幽篁遗所知,两竿秋玉带横枝。xián xiě yōu huáng yí suǒ zhī,liǎng gān qiū yù dài héng zhī。
山林偃蹇寻常事,直上云霄自有期。shān lín yǎn jiǎn xún cháng shì,zhí shàng yún xiāo zì yǒu qī。

题捕鱼图四首为松观曾一愚赋

刘崧

罾举船头春水深,攀援俯仰费机心。zēng jǔ chuán tóu chūn shuǐ shēn,pān yuán fǔ yǎng fèi jī xīn。
何人亦有临渊羡,犹负鸬鹚赴远寻。hé rén yì yǒu lín yuān xiàn,yóu fù lú cí fù yuǎn xún。