古诗词

题余仲扬画山水图为余自安赋

刘崧

金华仙人余仲扬,笔墨萧疏开老苍。jīn huá xiān rén yú zhòng yáng,bǐ mò xiāo shū kāi lǎo cāng。
昨看新图湖上宅,烟雾白日生高堂。zuó kàn xīn tú hú shàng zhái,yān wù bái rì shēng gāo táng。
层峰上蟠石皓皓,绝岛下瞰江茫茫。céng fēng shàng pán shí hào hào,jué dǎo xià kàn jiāng máng máng。
长松并立各千尺,间以灌木相低昂。zhǎng sōng bìng lì gè qiān chǐ,jiān yǐ guàn mù xiāng dī áng。
松下上人坐碧草,秋影欲落衣巾凉。sōng xià shàng rén zuò bì cǎo,qiū yǐng yù luò yī jīn liáng。
囊琴未发弦未奏,已觉流水声洋洋。náng qín wèi fā xián wèi zòu,yǐ jué liú shuǐ shēng yáng yáng。
赤城霞气通雁荡,巫峡雨色来潇湘。chì chéng xiá qì tōng yàn dàng,wū xiá yǔ sè lái xiāo xiāng。
谁能千里坐致此,欲往久叹河无梁。shuí néng qiān lǐ zuò zhì cǐ,yù wǎng jiǔ tàn hé wú liáng。
风尘涨天蔽吴楚,六年怅望神惨伤。fēng chén zhǎng tiān bì wú chǔ,liù nián chàng wàng shén cǎn shāng。
玄猿苦啼岩北树,白雁不到江南乡。xuán yuán kǔ tí yán běi shù,bái yàn bù dào jiāng nán xiāng。
赭山焚林绝人迹,如此山水非寻常。zhě shān fén lín jué rén jì,rú cǐ shān shuǐ fēi xún cháng。
此图本为自安写,亦感同姓悲殊方。cǐ tú běn wèi zì ān xiě,yì gǎn tóng xìng bēi shū fāng。
幽轩素壁泉声动,对此令我心为狂。yōu xuān sù bì quán shēng dòng,duì cǐ lìng wǒ xīn wèi kuáng。
何由扪萝逐麋鹿,振衣直上云中冈。hé yóu mén luó zhú mí lù,zhèn yī zhí shàng yún zhōng gāng。
登临一写漂泊恨,长啸清风生八荒。dēng lín yī xiě piāo pō hèn,zhǎng xiào qīng fēng shēng bā huāng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

岁暮戏柬天英上人

刘崧

残年寄食尚天涯,风裂禅衣面扑沙。cán nián jì shí shàng tiān yá,fēng liè chán yī miàn pū shā。
还忆故山晴雪里,闲拖锡杖看梅花。hái yì gù shān qíng xuě lǐ,xián tuō xī zhàng kàn méi huā。

题栈阁晴峰图

刘崧

曾闻剑阁上青天,栈道萦纡路几千。céng wén jiàn gé shàng qīng tiān,zhàn dào yíng yū lù jǐ qiān。
更过陇头听流水,白云西下自秦川。gèng guò lǒng tóu tīng liú shuǐ,bái yún xī xià zì qín chuān。

题画

刘崧

九华日照绿杨川,三峡云深瀑布泉。jiǔ huá rì zhào lǜ yáng chuān,sān xiá yún shēn pù bù quán。
安得草衣骑白鹿,碧桃花底访神仙。ān dé cǎo yī qí bái lù,bì táo huā dǐ fǎng shén xiān。

既四月末予西轩牡丹一枝最后开与戎葵掩映特盛时叔铭适自保定归隐若有相待之意因命酌快赏叔铭再用前绝句韵为寄兴不能已仍用韵奉答并忆吕本拙佥宪按事中山未还归日当共一笑云

刘崧

戎葵花早牡丹迟,刚值先生下马时。róng kuí huā zǎo mǔ dān chí,gāng zhí xiān shēng xià mǎ shí。
不便破除千斛酒,也应勾引数篇诗。bù biàn pò chú qiān hú jiǔ,yě yīng gōu yǐn shù piān shī。

既四月末予西轩牡丹一枝最后开与戎葵掩映特盛时叔铭适自保定归隐若有相待之意因命酌快赏叔铭再用前绝句韵为寄兴不能已仍用韵奉答并忆吕本拙佥宪按事中山未还归日当共一笑云

刘崧

有客邯郸久未回,西厅无奈好花开。yǒu kè hán dān jiǔ wèi huí,xī tīng wú nài hǎo huā kāi。
当筵纵赏何由共,日日开轩扫翠苔。dāng yán zòng shǎng hé yóu gòng,rì rì kāi xuān sǎo cuì tái。

四月承叔铭佥宪二绝句问西厅牡丹开未并寄罂粟令予种之以娱目因戏用韵以答之

刘崧

惆怅乘骢客未回,杏花落尽牡丹开。chóu chàng chéng cōng kè wèi huí,xìng huā luò jǐn mǔ dān kāi。
西厅吏散文书静,几向花阴立紫苔。xī tīng lì sàn wén shū jìng,jǐ xiàng huā yīn lì zǐ tái。

四月承叔铭佥宪二绝句问西厅牡丹开未并寄罂粟令予种之以娱目因戏用韵以答之

刘崧

囊盛罂粟寄来迟,种得花开定几时。náng shèng yīng sù jì lái chí,zhǒng dé huā kāi dìng jǐ shí。
赖有戎葵高一丈,浅红深绿总宜诗。lài yǒu róng kuí gāo yī zhàng,qiǎn hóng shēn lǜ zǒng yí shī。

叔铭以纨扇索予题诗因戏作丛竹于上仍系以诗

刘崧

家住江南青竹林,别来无日不关心。jiā zhù jiāng nán qīng zhú lín,bié lái wú rì bù guān xīn。
偶然写向齐纨上,便欲移床坐绿阴。ǒu rán xiě xiàng qí wán shàng,biàn yù yí chuáng zuò lǜ yīn。

题古木幽篁图

刘崧

琼枝翠叶静为邻,秀色娟娟绝点尘。qióng zhī cuì yè jìng wèi lín,xiù sè juān juān jué diǎn chén。
日暮天寒罗袖薄,可怜空谷有佳人。rì mù tiān hán luó xiù báo,kě lián kōng gǔ yǒu jiā rén。

秋日见雁有感

刘崧

居庸关前秋草新,桑干河畔是通津。jū yōng guān qián qiū cǎo xīn,sāng gàn hé pàn shì tōng jīn。
可怜无数沙场雁,个个南飞背着人。kě lián wú shù shā chǎng yàn,gè gè nán fēi bèi zhe rén。

送别叔铭佥宪出顺承门

刘崧

送客出城秋已凉,太行南上楚天长。sòng kè chū chéng qiū yǐ liáng,tài xíng nán shàng chǔ tiān zhǎng。
顺承门外斜阳里,荞麦花开似故乡。shùn chéng mén wài xié yáng lǐ,qiáo mài huā kāi shì gù xiāng。

题晦庵先生书耕云钓月四大字墨本为王敬之知事赋

刘崧

十角黄牛两具犁,山南山北趁幽栖。shí jiǎo huáng niú liǎng jù lí,shān nán shān běi chèn yōu qī。
杏花开后菖蒲出,春雨鹁鸠相应啼。xìng huā kāi hòu chāng pú chū,chūn yǔ bó jiū xiāng yīng tí。

题晦庵先生书耕云钓月四大字墨本为王敬之知事赋

刘崧

独移兰棹钓沧湾,风细波澄夜景闲。dú yí lán zhào diào cāng wān,fēng xì bō chéng yè jǐng xián。
却渡九溪歌九曲,不知月上浸亭山。què dù jiǔ xī gē jiǔ qū,bù zhī yuè shàng jìn tíng shān。

七月一日得大兄去年九月寄书来其午魏直夫来自京师闻大兄哀讣而未领家问是夕灯下且信且疑辄赋绝句以写悲怆

刘崧

西风和雨入长杨,的的青灯伴夜长。xī fēng hé yǔ rù zhǎng yáng,de de qīng dēng bàn yè zhǎng。
一纸乡书三四读,不知清泪湿衣裳。yī zhǐ xiāng shū sān sì dú,bù zhī qīng lèi shī yī shang。

夜宿雄县东馆会文学李秀士自云尝从游圭斋欧阳文公过临川曾子固清江胡居敬二先辈之门其风流酝藉有足观者于是予去乡七年矣为之慨然明日书此识别

刘崧

瓦桥东馆晚停骖,喜遇幽人慰盍簪。wǎ qiáo dōng guǎn wǎn tíng cān,xǐ yù yōu rén wèi hé zān。
间说从游往年事,满庭霜月梦江南。jiān shuō cóng yóu wǎng nián shì,mǎn tíng shuāng yuè mèng jiāng nán。