古诗词

林森山水图歌

刘崧

清江何人画山水,西村无传稚川死。qīng jiāng hé rén huà shān shuǐ,xī cūn wú chuán zhì chuān sǐ。
林生后出更清逸,笔法远师闽浙士。lín shēng hòu chū gèng qīng yì,bǐ fǎ yuǎn shī mǐn zhè shì。
深林大树交铁柯,远峰近巘分陂陀。shēn lín dà shù jiāo tiě kē,yuǎn fēng jìn yǎn fēn bēi tuó。
青天层峡见栈阁,落日平湖闻棹歌。qīng tiān céng xiá jiàn zhàn gé,luò rì píng hú wén zhào gē。
水边之亭绝潇洒,更看平桥度羸马。shuǐ biān zhī tíng jué xiāo sǎ,gèng kàn píng qiáo dù léi mǎ。
千崖小径雪边分,百道飞泉雨中泻。qiān yá xiǎo jìng xuě biān fēn,bǎi dào fēi quán yǔ zhōng xiè。
自言笔法由心运,墨色重敷看深润。zì yán bǐ fǎ yóu xīn yùn,mò sè zhòng fū kàn shēn rùn。
碧海春云动杳冥,泰华秋空入雄峻。bì hǎi chūn yún dòng yǎo míng,tài huá qiū kōng rù xióng jùn。
昨者相逢湖水上,闻筑幽居傍渔榜。zuó zhě xiāng féng hú shuǐ shàng,wén zhù yōu jū bàng yú bǎng。
为君先赋采菱篇,答我新图迥幽旷。wèi jūn xiān fù cǎi líng piān,dá wǒ xīn tú jiǒng yōu kuàng。
图中好山千万重,还似闽中似浙中。tú zhōng hǎo shān qiān wàn zhòng,hái shì mǐn zhōng shì zhè zhōng。
只今欲往河梁绝,指点天末窥冥鸿。zhǐ jīn yù wǎng hé liáng jué,zhǐ diǎn tiān mò kuī míng hóng。
我家茆屋珠林底,武姥仙坛两相峙。wǒ jiā máo wū zhū lín dǐ,wǔ lǎo xiān tán liǎng xiāng zhì。
何时为写看云亭,尽染西原雪华纸。hé shí wèi xiě kàn yún tíng,jǐn rǎn xī yuán xuě huá zhǐ。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

游金华二首

刘崧

紫殿何年起,亭亭一径分。zǐ diàn hé nián qǐ,tíng tíng yī jìng fēn。
向来路傍石,唤作两将军。xiàng lái lù bàng shí,huàn zuò liǎng jiāng jūn。

和郭庆守秋日相忆

刘崧

出门望漳洲,远近一秋色。chū mén wàng zhāng zhōu,yuǎn jìn yī qiū sè。
但恨少相见,新来发多白。dàn hèn shǎo xiāng jiàn,xīn lái fā duō bái。

题四时花木四首杏花

刘崧

春日炫高霞,宫园万树花。chūn rì xuàn gāo xiá,gōng yuán wàn shù huā。
暮归承宴罢,簪得一枝斜。mù guī chéng yàn bà,zān dé yī zhī xié。

题四时花木四首杏花

刘崧

碧殿引薰风,幽幽万绿丛。bì diàn yǐn xūn fēng,yōu yōu wàn lǜ cóng。
内家清暑宴,争看宝珠红。nèi jiā qīng shǔ yàn,zhēng kàn bǎo zhū hóng。

题四时花木四首杏花

刘崧

娇艳不自持,西风夜中起。jiāo yàn bù zì chí,xī fēng yè zhōng qǐ。
寒香逐坠露,下滴秋江水。hán xiāng zhú zhuì lù,xià dī qiū jiāng shuǐ。

题四时花木四首杏花

刘崧

绿剪龙鳞片,红翻鹤顶砂。lǜ jiǎn lóng lín piàn,hóng fān hè dǐng shā。
谁家小庭院,雪里见宫花。shuí jiā xiǎo tíng yuàn,xuě lǐ jiàn gōng huā。

牧童

刘崧

牧童驱牛行,水寒衣敢涉。mù tóng qū niú xíng,shuǐ hán yī gǎn shè。
相呼枫林下,吹火烧山叶。xiāng hū fēng lín xià,chuī huǒ shāo shān yè。

墨蒲萄

刘崧

翠羽幡幡薄,骊珠袅袅垂。cuì yǔ fān fān báo,lí zhū niǎo niǎo chuí。
一枝风露冷,初出汉宫时。yī zhī fēng lù lěng,chū chū hàn gōng shí。

雨过

刘崧

独对一烛坐,看书犹未眠。dú duì yī zhú zuò,kàn shū yóu wèi mián。
不知疏雨过,星月满凉天。bù zhī shū yǔ guò,xīng yuè mǎn liáng tiān。

道中偶见

刘崧

野径行人绝,陂田流水多。yě jìng xíng rén jué,bēi tián liú shuǐ duō。
谁家小凫雁,争浴雨中波。shuí jiā xiǎo fú yàn,zhēng yù yǔ zhōng bō。

道中偶见

刘崧

茅苇白蓬蓬,行人西复东。máo wěi bái péng péng,xíng rén xī fù dōng。
一双青鹳鹤,飞起野田中。yī shuāng qīng guàn hè,fēi qǐ yě tián zhōng。

题墨竹二首赠陈子仁

刘崧

问讯山中竹,新来长几丛。wèn xùn shān zhōng zhú,xīn lái zhǎng jǐ cóng。
一枝初入手,如对满林风。yī zhī chū rù shǒu,rú duì mǎn lín fēng。

题墨竹二首赠陈子仁

刘崧

为爱溪南竹,春深长凤毛。wèi ài xī nán zhú,chūn shēn zhǎng fèng máo。
终然秉高节,容易出蓬蒿。zhōng rán bǐng gāo jié,róng yì chū péng hāo。

咏鸟毛

刘崧

野鸟云山去,庭阴有坠毛。yě niǎo yún shān qù,tíng yīn yǒu zhuì máo。
东风吹尽力,欲起不能高。dōng fēng chuī jǐn lì,yù qǐ bù néng gāo。

别王子让

刘崧

相送寒潭上,船开更相望。xiāng sòng hán tán shàng,chuán kāi gèng xiāng wàng。
人语隔江遥,微风自鸣浪。rén yǔ gé jiāng yáo,wēi fēng zì míng làng。