古诗词

题云山图歌为武山胡炼师赋

刘崧

山中之人兮云为徒,飘摇太虚中其迹安可拘。shān zhōng zhī rén xī yún wèi tú,piāo yáo tài xū zhōng qí jì ān kě jū。
朝溶溶兮山巅,夕泄泄兮山隅。cháo róng róng xī shān diān,xī xiè xiè xī shān yú。
长风吹度山海上,遥见楼阁青模糊。zhǎng fēng chuī dù shān hǎi shàng,yáo jiàn lóu gé qīng mó hú。
忆登武姥之高冈,遇仙人兮白霓裳。yì dēng wǔ lǎo zhī gāo gāng,yù xiān rén xī bái ní shang。
方瞳绿鬓颜雪色,自挟凤竽吹洞章。fāng tóng lǜ bìn yán xuě sè,zì xié fèng yú chuī dòng zhāng。
凌空欲度三石梁,中天北斗何苍苍。líng kōng yù dù sān shí liáng,zhōng tiān běi dòu hé cāng cāng。
俯视六合惊尘黄,金华玉华相渺茫。fǔ shì liù hé jīng chén huáng,jīn huá yù huá xiāng miǎo máng。
浮云满地飞不起,但见白石磊磊如驱羊。fú yún mǎn dì fēi bù qǐ,dàn jiàn bái shí lěi lěi rú qū yáng。
永丰刘郎称画手,为写仙山传不朽。yǒng fēng liú láng chēng huà shǒu,wèi xiě xiān shān chuán bù xiǔ。
高堂白昼起烟雾,指点林峦辨窗牖。gāo táng bái zhòu qǐ yān wù,zhǐ diǎn lín luán biàn chuāng yǒu。
图中如此两古松,岁久乘云应化龙。tú zhōng rú cǐ liǎng gǔ sōng,suì jiǔ chéng yún yīng huà lóng。
弱水东浮会相见,长歌手把玉芙蓉。ruò shuǐ dōng fú huì xiāng jiàn,zhǎng gē shǒu bǎ yù fú róng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

十一月十四日入叶坑

刘崧

山下泉车尽日闻,山头茶树绿成云。shān xià quán chē jǐn rì wén,shān tóu chá shù lǜ chéng yún。
几时荷叶陂头住,学种山茶四十斤。jǐ shí hé yè bēi tóu zhù,xué zhǒng shān chá sì shí jīn。

送刘海鹏之金陵三绝

刘崧

凤凰飞集五云间,送尔长歌入楚关。fèng huáng fēi jí wǔ yún jiān,sòng ěr zhǎng gē rù chǔ guān。
明日驾帆淮水上,便从云气望钟山。míng rì jià fān huái shuǐ shàng,biàn cóng yún qì wàng zhōng shān。

送刘海鹏之金陵三绝

刘崧

宫亭水落雁南飞,寒日萧萧锦树稀。gōng tíng shuǐ luò yàn nán fēi,hán rì xiāo xiāo jǐn shù xī。
二月东风江浦绿,却攀杨柳待君归。èr yuè dōng fēng jiāng pǔ lǜ,què pān yáng liǔ dài jūn guī。

送刘海鹏之金陵三绝

刘崧

荷叶陂头流水声,月华霜气两凄清。hé yè bēi tóu liú shuǐ shēng,yuè huá shuāng qì liǎng qī qīng。
自怜委翅蓬蒿底,不得相从赴远征。zì lián wěi chì péng hāo dǐ,bù dé xiāng cóng fù yuǎn zhēng。

十二月十日出金原道中

刘崧

水南羁客望春归,日暮茗园野烧稀。shuǐ nán jī kè wàng chūn guī,rì mù míng yuán yě shāo xī。
知有陂塘应不远,一双野鹤傍山飞。zhī yǒu bēi táng yīng bù yuǎn,yī shuāng yě hè bàng shān fēi。

题瘦马图

刘崧

当年毛骨耸奇雄,曾奋沙场百战功。dāng nián máo gǔ sǒng qí xióng,céng fèn shā chǎng bǎi zhàn gōng。
万里渥洼归未得,却将憔悴托秋风。wàn lǐ wò wā guī wèi dé,què jiāng qiáo cuì tuō qiū fēng。

寄家书

刘崧

匆匆濡墨写忧端,凭仗东风寄便翰。cōng cōng rú mò xiě yōu duān,píng zhàng dōng fēng jì biàn hàn。
政使书回春未暮,也应无处倩人看。zhèng shǐ shū huí chūn wèi mù,yě yīng wú chù qiàn rén kàn。

刘崧

花间撩乱作团飞,草际悠扬独自归。huā jiān liāo luàn zuò tuán fēi,cǎo jì yōu yáng dú zì guī。
恼杀吴姬描不就,忽随扇影上春衣。nǎo shā wú jī miáo bù jiù,hū suí shàn yǐng shàng chūn yī。

同王伯圻诸弟登眺宅后林谷茂郁可爱因题谷中松竹二首

刘崧

离离四五百竿竹,落落二三千尺松。lí lí sì wǔ bǎi gān zhú,luò luò èr sān qiān chǐ sōng。
深结秋阴应憩鹤,高蟠云气欲成龙。shēn jié qiū yīn yīng qì hè,gāo pán yún qì yù chéng lóng。

同王伯圻诸弟登眺宅后林谷茂郁可爱因题谷中松竹二首

刘崧

碧岭穹林相倚倾,隔溪啼鸟唤春晴。bì lǐng qióng lín xiāng yǐ qīng,gé xī tí niǎo huàn chūn qíng。
松间石上堪题句,怕有人来识姓名。sōng jiān shí shàng kān tí jù,pà yǒu rén lái shí xìng míng。

题宣和鸂鶒画

刘崧

汴水西头鼙鼓声,宝笺香翰尚娱情。biàn shuǐ xī tóu pí gǔ shēng,bǎo jiān xiāng hàn shàng yú qíng。
可怜鸂鶒空毛羽,不解传书到北京。kě lián xī chì kōng máo yǔ,bù jiě chuán shū dào běi jīng。

春日谩兴柬邹使君

刘崧

暖风疏雨净尘埃,林下幽居锁绿苔。nuǎn fēng shū yǔ jìng chén āi,lín xià yōu jū suǒ lǜ tái。
昨日桃花浑落尽,去年燕子却飞来。zuó rì táo huā hún luò jǐn,qù nián yàn zi què fēi lái。

题杨自明萱草鹡鸰图

刘崧

鹡鸰相顾复相依,萱草花开满石矶。jí líng xiāng gù fù xiāng yī,xuān cǎo huā kāi mǎn shí jī。
不似秋来沙上雁,天涯风雨更分飞。bù shì qiū lái shā shàng yàn,tiān yá fēng yǔ gèng fēn fēi。

入苦竹潭闻笛

刘崧

江上何人吹笛声,水云风树两凄清。jiāng shàng hé rén chuī dí shēng,shuǐ yún fēng shù liǎng qī qīng。
几时载取禾川酒,苦竹潭心看月明。jǐ shí zài qǔ hé chuān jiǔ,kǔ zhú tán xīn kàn yuè míng。

入天河

刘崧

日落狭潭风涌波,泛舟从此入天河。rì luò xiá tán fēng yǒng bō,fàn zhōu cóng cǐ rù tiān hé。
虚疑天上无人到,百叠青山路更多。xū yí tiān shàng wú rén dào,bǎi dié qīng shān lù gèng duō。