古诗词

雪中对酒短歌为萧翀赋

刘崧

南溪三日霰雪飞,千岩万壑含清晖。nán xī sān rì xiàn xuě fēi,qiān yán wàn hè hán qīng huī。
萧郎扫雪辟虚馆,置酒张筵当翠微。xiāo láng sǎo xuě pì xū guǎn,zhì jiǔ zhāng yán dāng cuì wēi。
筵前翕翕香风起,金盘雪狮坐横尾。yán qián xī xī xiāng fēng qǐ,jīn pán xuě shī zuò héng wěi。
嶷然顾盼色不动,眼光寒注清尊里。yí rán gù pàn sè bù dòng,yǎn guāng hán zhù qīng zūn lǐ。
清尊行酒如流虹,凿冰出鱼鱼尾红。qīng zūn xíng jiǔ rú liú hóng,záo bīng chū yú yú wěi hóng。
主人好客客尽乐,自挝大鼓声逢逢。zhǔ rén hǎo kè kè jǐn lè,zì wō dà gǔ shēng féng féng。
鼓声逢逢间鸣镯,乱来学得军中乐。gǔ shēng féng féng jiān míng zhuó,luàn lái xué dé jūn zhōng lè。
双吹龙管引吴歌,座上纷纷雪花落。shuāng chuī lóng guǎn yǐn wú gē,zuò shàng fēn fēn xuě huā luò。
我不能拥雄剑鸣铁衣,驰入边城搴取五丈之长旗。wǒ bù néng yōng xióng jiàn míng tiě yī,chí rù biān chéng qiān qǔ wǔ zhàng zhī zhǎng qí。
又不能挟大弓乘青骊,暮猎阴山赤手搏取虎与罴。yòu bù néng xié dà gōng chéng qīng lí,mù liè yīn shān chì shǒu bó qǔ hǔ yǔ pí。
扁舟乘兴无所适,高卧闲门徒尔为。biǎn zhōu chéng xīng wú suǒ shì,gāo wò xián mén tú ěr wèi。
何如烂醉千钟酒,更与迎春唱杨柳。hé rú làn zuì qiān zhōng jiǔ,gèng yǔ yíng chūn chàng yáng liǔ。
少年欢会能几时,莫遣朱颜成皓首。shǎo nián huān huì néng jǐ shí,mò qiǎn zhū yán chéng hào shǒu。
愿携九节青玉筇,径上绝顶登云峰。yuàn xié jiǔ jié qīng yù qióng,jìng shàng jué dǐng dēng yún fēng。
手招陶皮拾瑶草,却望三山银阙重。shǒu zhāo táo pí shí yáo cǎo,què wàng sān shān yín quē zhòng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

哭旷伯逵

刘崧

谁云死别且吞声,四海相知一友生。shuí yún sǐ bié qiě tūn shēng,sì hǎi xiāng zhī yī yǒu shēng。
金石消磨心尚在,雨云翻覆事难平。jīn shí xiāo mó xīn shàng zài,yǔ yún fān fù shì nán píng。
兵前有檄求颜阖,江上何人葬祢衡。bīng qián yǒu xí qiú yán hé,jiāng shàng hé rén zàng mí héng。
文字飘零家室散,为君忍泪记深情。wén zì piāo líng jiā shì sàn,wèi jūn rěn lèi jì shēn qíng。

访张其玉山居

刘崧

十载奔驰未息戈,幽人依旧碧山阿。shí zài bēn chí wèi xī gē,yōu rén yī jiù bì shān ā。
小桥断岸穿杨柳,高竹清池荫薜萝。xiǎo qiáo duàn àn chuān yáng liǔ,gāo zhú qīng chí yīn bì luó。
抱膝真成梁甫叹,过门空感接舆歌。bào xī zhēn chéng liáng fǔ tàn,guò mén kōng gǎn jiē yú gē。
田园坐废还漂泊,辜负东皋雨满蓑。tián yuán zuò fèi hái piāo pō,gū fù dōng gāo yǔ mǎn suō。

世乱

刘崧

世乱还家未有期,青山深处且追随。shì luàn hái jiā wèi yǒu qī,qīng shān shēn chù qiě zhuī suí。
闻鸡屡觉晨餐早,防虎犹惊夜卧迟。wén jī lǚ jué chén cān zǎo,fáng hǔ yóu jīng yè wò chí。
土屋笋高怀北牖,野田禾老忆东菑。tǔ wū sǔn gāo huái běi yǒu,yě tián hé lǎo yì dōng zāi。
珠林江口谁能到,日日看云有所思。zhū lín jiāng kǒu shuí néng dào,rì rì kàn yún yǒu suǒ sī。

题竹图赠钟子与

刘崧

午窗书困罢临池,爱写筼筜石上枝。wǔ chuāng shū kùn bà lín chí,ài xiě yún dāng shí shàng zhī。
高节岂容尘土混,苦心惟许雪霜知。gāo jié qǐ róng chén tǔ hùn,kǔ xīn wéi xǔ xuě shuāng zhī。
光分汗简鱼虫古,声合仙竽凤鸟迟。guāng fēn hàn jiǎn yú chóng gǔ,shēng hé xiān yú fèng niǎo chí。
头白钟期相见晚,为君惆怅一题诗。tóu bái zhōng qī xiāng jiàn wǎn,wèi jūn chóu chàng yī tí shī。

方丘生自号蒲衣道者由安成武功山避乱赣之兴国邑令陈文彬为筑长春道院以居之

刘崧

曾骑黄鹤下青山,又憩长春候紫关。céng qí huáng hè xià qīng shān,yòu qì zhǎng chūn hòu zǐ guān。
潋水月明花窅窅,武功云散草斑斑。liàn shuǐ yuè míng huā yǎo yǎo,wǔ gōng yún sàn cǎo bān bān。
偶携竹杖寻仙去,闲看蒲衣采药还。ǒu xié zhú zhàng xún xiān qù,xián kàn pú yī cǎi yào hái。
翠壁丹书如可访,石门铁锁定高攀。cuì bì dān shū rú kě fǎng,shí mén tiě suǒ dìng gāo pān。

赠别袁性渊并寄舍弟子彦

刘崧

故人昔别还相见,异县新秋复远违。gù rén xī bié hái xiāng jiàn,yì xiàn xīn qiū fù yuǎn wéi。
百里放船将出峡,十年对酒共沾衣。bǎi lǐ fàng chuán jiāng chū xiá,shí nián duì jiǔ gòng zhān yī。
云生绝涧鱼龙出,月落荒江鹳鹤飞。yún shēng jué jiàn yú lóng chū,yuè luò huāng jiāng guàn hè fēi。
有弟飘零定相觅,为言憔悴几时归。yǒu dì piāo líng dìng xiāng mì,wèi yán qiáo cuì jǐ shí guī。

夜宿三台东杨炼师

刘崧

三台山祀净明君,香火新从葛井分。sān tái shān sì jìng míng jūn,xiāng huǒ xīn cóng gé jǐng fēn。
案上道书秋后写,空中仙乐夜深闻。àn shàng dào shū qiū hòu xiě,kōng zhōng xiān lè yè shēn wén。
星垂天近连青野,雨过山空起白云。xīng chuí tiān jìn lián qīng yě,yǔ guò shān kōng qǐ bái yún。
更有雷坛人不到,十年珠树鹤成群。gèng yǒu léi tán rén bù dào,shí nián zhū shù hè chéng qún。

谢陈尹文彬惠瓜

刘崧

喜闻令尹瓜田熟,初折还能及远人。xǐ wén lìng yǐn guā tián shú,chū zhé hái néng jí yuǎn rén。
带雨抱来青玉润,含霜剖破紫琼新。dài yǔ bào lái qīng yù rùn,hán shuāng pōu pò zǐ qióng xīn。
客怀洗涤清无暑,农圃歌谣政有神。kè huái xǐ dí qīng wú shǔ,nóng pǔ gē yáo zhèng yǒu shén。
待报独惭瑶玖后,题诗频寄锦江春。dài bào dú cán yáo jiǔ hòu,tí shī pín jì jǐn jiāng chūn。

会饮柬钟仲安

刘崧

亭高碧树起秋风,上日开筵胜集同。tíng gāo bì shù qǐ qiū fēng,shàng rì kāi yán shèng jí tóng。
燕子归时先野客,鹤群飞处有仙翁。yàn zi guī shí xiān yě kè,hè qún fēi chù yǒu xiān wēng。
流霞注酒惊初醉,急雨催诗愧未工。liú xiá zhù jiǔ jīng chū zuì,jí yǔ cuī shī kuì wèi gōng。
珍重一时文物盛,他年如见画图中。zhēn zhòng yī shí wén wù shèng,tā nián rú jiàn huà tú zhōng。

留别方丘生

刘崧

道人手把玉芙蓉,身着蒲衣瘦似松。dào rén shǒu bǎ yù fú róng,shēn zhe pú yī shòu shì sōng。
锦水市中行卖药,金鸡岭下坐闻钟。jǐn shuǐ shì zhōng xíng mài yào,jīn jī lǐng xià zuò wén zhōng。
养来乳犬能驯虎,放得神鱼解化龙。yǎng lái rǔ quǎn néng xùn hǔ,fàng dé shén yú jiě huà lóng。
尘土满怀还惜别,何年笙鹤定相从。chén tǔ mǎn huái hái xī bié,hé nián shēng hè dìng xiāng cóng。

秋日承薛克恭马君佑舣舟相问留尊酒而别

刘崧

江上柴门闭夕枫,沙头官舸系秋风。jiāng shàng chái mén bì xī fēng,shā tóu guān gě xì qiū fēng。
过从敢恨论交晚,漂泊翻怜避地穷。guò cóng gǎn hèn lùn jiāo wǎn,piāo pō fān lián bì dì qióng。
断雁烟波千里绿,落霞烽燧五更红。duàn yàn yān bō qiān lǐ lǜ,luò xiá fēng suì wǔ gèng hóng。
远携春酒还相别,独酌空怀二妙同。yuǎn xié chūn jiǔ hái xiāng bié,dú zhuó kōng huái èr miào tóng。

入城

刘崧

江水依然抱石矶,独行空感旧游非。jiāng shuǐ yī rán bào shí jī,dú xíng kōng gǎn jiù yóu fēi。
晚山当户日初落,秋草满城人未归。wǎn shān dāng hù rì chū luò,qiū cǎo mǎn chéng rén wèi guī。
田鼠引群穿井出,山鸡求食傍檐飞。tián shǔ yǐn qún chuān jǐng chū,shān jī qiú shí bàng yán fēi。
向来车马东门路,忽忆朋游泪满衣。xiàng lái chē mǎ dōng mén lù,hū yì péng yóu lèi mǎn yī。

遣送茶器与欧阳仲元

刘崧

金樽翠杓非吾事,瓦缶瓷罂也可怜。jīn zūn cuì biāo fēi wú shì,wǎ fǒu cí yīng yě kě lián。
急送直愁冲暮雨,远携应得注寒泉。jí sòng zhí chóu chōng mù yǔ,yuǎn xié yīng dé zhù hán quán。
枯匏久厌山瓢薄,冻芋空嘲石鼎圆。kū páo jiǔ yàn shān piáo báo,dòng yù kōng cháo shí dǐng yuán。
扑室栗香春酒醒,能忘敲火事烹煎。pū shì lì xiāng chūn jiǔ xǐng,néng wàng qiāo huǒ shì pēng jiān。

和彭伯圻由武溪寄示

刘崧

惆怅溪南寄短吟,春光还共客愁深。chóu chàng xī nán jì duǎn yín,chūn guāng hái gòng kè chóu shēn。
孤舟人去江浮雨,二月莺啼花满林。gū zhōu rén qù jiāng fú yǔ,èr yuè yīng tí huā mǎn lín。
载酒已怜行处远,驾车犹拟梦中寻。zài jiǔ yǐ lián xíng chù yuǎn,jià chē yóu nǐ mèng zhōng xún。
越王台下东流水,不尽当时送别心。yuè wáng tái xià dōng liú shuǐ,bù jǐn dāng shí sòng bié xīn。

春日江上对酒柬僧惟善汤子敏萧居仁

刘崧

溪上桃源自可寻,落花流水昼沉沉。xī shàng táo yuán zì kě xún,luò huā liú shuǐ zhòu chén chén。
云连木栅藤萝暗,日转柂楼杨柳深。yún lián mù zhà téng luó àn,rì zhuǎn yí lóu yáng liǔ shēn。
几处雁群归塞北,谁家燕子掠波心。jǐ chù yàn qún guī sāi běi,shuí jiā yàn zi lüè bō xīn。
十年漂泊还相聚,莫惜酣歌酒满斟。shí nián piāo pō hái xiāng jù,mò xī hān gē jiǔ mǎn zhēn。