古诗词

两相惜行赠别吴仲伦归白沙并柬曾自升

刘崧

江上霾雪阴雨积,野径荒荒断行迹。jiāng shàng mái xuě yīn yǔ jī,yě jìng huāng huāng duàn xíng jì。
故人东来忽过我,把臂惊呼两相惜。gù rén dōng lái hū guò wǒ,bǎ bì jīng hū liǎng xiāng xī。
十年东南兵甲频,豪杰往往沦风尘。shí nián dōng nán bīng jiǎ pín,háo jié wǎng wǎng lún fēng chén。
躯干轩昂力如虎,观子岂是寻常人。qū gàn xuān áng lì rú hǔ,guān zi qǐ shì xún cháng rén。
忆曾同作匡山客,醉上层峰看秋色。yì céng tóng zuò kuāng shān kè,zuì shàng céng fēng kàn qiū sè。
流水空明龙子潭,碧桃尽绕仙人宅。liú shuǐ kōng míng lóng zi tán,bì táo jǐn rào xiān rén zhái。
中坛欲上心力摧,惊风怒雹从空来。zhōng tán yù shàng xīn lì cuī,jīng fēng nù báo cóng kōng lái。
却携短剑问卜筴,乘槎径欲窥蓬莱。què xié duǎn jiàn wèn bo cè,chéng chá jìng yù kuī péng lái。
时移事异髦鬓改,白璧泥沙閟光彩。shí yí shì yì máo bìn gǎi,bái bì ní shā bì guāng cǎi。
青鸟高飞竟不回,消息微茫堕云海。qīng niǎo gāo fēi jìng bù huí,xiāo xī wēi máng duò yún hǎi。
君从何年堕白沙,我亦归种珠林瓜。jūn cóng hé nián duò bái shā,wǒ yì guī zhǒng zhū lín guā。
青山闭户宜落日,一水只隔城东霞。qīng shān bì hù yí luò rì,yī shuǐ zhǐ gé chéng dōng xiá。
感君远来当此夕,露牖风灯暗虚席。gǎn jūn yuǎn lái dāng cǐ xī,lù yǒu fēng dēng àn xū xí。
一杯浊酒千斟感,忽忆原尝泪沾臆。yī bēi zhuó jiǔ qiān zhēn gǎn,hū yì yuán cháng lèi zhān yì。
由来变化纷龙鱼,老我无成空学书。yóu lái biàn huà fēn lóng yú,lǎo wǒ wú chéng kōng xué shū。
西行定遇曾文学,为问朗溪石笋今何如。xī xíng dìng yù céng wén xué,wèi wèn lǎng xī shí sǔn jīn hé rú。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

秋夜送伯衢别

刘崧

山风吹落桂花枝,江上停杯欲别迟。shān fēng chuī luò guì huā zhī,jiāng shàng tíng bēi yù bié chí。
半夜酒醒柔橹发,一篷烟雨过平陂。bàn yè jiǔ xǐng róu lǔ fā,yī péng yān yǔ guò píng bēi。

过平陂望南平王庙

刘崧

阳台石下水离离,梦阁犹传故老知。yáng tái shí xià shuǐ lí lí,mèng gé yóu chuán gù lǎo zhī。
千载神游竟何往,满江明月照荒祠。qiān zài shén yóu jìng hé wǎng,mǎn jiāng míng yuè zhào huāng cí。

题温日观蒲萄

刘崧

老人醉墨走蛇虬,风露潇潇数叶秋。lǎo rén zuì mò zǒu shé qiú,fēng lù xiāo xiāo shù yè qiū。
无复驼囊盛马乳,却教图画忆凉州。wú fù tuó náng shèng mǎ rǔ,què jiào tú huà yì liáng zhōu。

出石门滩舟行书所见七首

刘崧

石门滩下浪如雷,西岸人家夕照催。shí mén tān xià làng rú léi,xī àn rén jiā xī zhào cuī。
乱石满江滩路浅,唱歌踏水负薪来。luàn shí mǎn jiāng tān lù qiǎn,chàng gē tà shuǐ fù xīn lái。

出石门滩舟行书所见七首

刘崧

石潭秋水漾清萍,两岸青山夹去津。shí tán qiū shuǐ yàng qīng píng,liǎng àn qīng shān jiā qù jīn。
钩箭缠丝挟长弩,柳阴时见射鱼人。gōu jiàn chán sī xié zhǎng nǔ,liǔ yīn shí jiàn shè yú rén。

出石门滩舟行书所见七首

刘崧

龙福渡头滩最高,断桥崩石鼓秋涛。lóng fú dù tóu tān zuì gāo,duàn qiáo bēng shí gǔ qiū tāo。
小船不敢当江下,独傍洲湾送短篙。xiǎo chuán bù gǎn dāng jiāng xià,dú bàng zhōu wān sòng duǎn gāo。

出石门滩舟行书所见七首

刘崧

秋雨生苔绿正肥,江心石面暗浮衣。qiū yǔ shēng tái lǜ zhèng féi,jiāng xīn shí miàn àn fú yī。
渔人网罟应难下,野鸭鸬鹚满钓矶。yú rén wǎng gǔ yīng nán xià,yě yā lú cí mǎn diào jī。

出石门滩舟行书所见七首

刘崧

马颊庙前江水长,马头石下绿潭光。mǎ jiá miào qián jiāng shuǐ zhǎng,mǎ tóu shí xià lǜ tán guāng。
出山估客来求卜,抛纸放船浇酒香。chū shān gū kè lái qiú bo,pāo zhǐ fàng chuán jiāo jiǔ xiāng。

出石门滩舟行书所见七首

刘崧

沙岸崩时惟见石,江流曲处却逢山。shā àn bēng shí wéi jiàn shí,jiāng liú qū chù què féng shān。
荒林野屋元星散,古路行人自往还。huāng lín yě wū yuán xīng sàn,gǔ lù xíng rén zì wǎng hái。

出石门滩舟行书所见七首

刘崧

放船出峡遇回风,石角参差尽向东。fàng chuán chū xiá yù huí fēng,shí jiǎo cān chà jǐn xiàng dōng。
贪看好山如走马,不知波浪入船中。tān kàn hǎo shān rú zǒu mǎ,bù zhī bō làng rù chuán zhōng。

五岳道士携至故人梁仲闻诗因和奉答

刘崧

朝真坛上月明时,白鹤归来见好诗。cháo zhēn tán shàng yuè míng shí,bái hè guī lái jiàn hǎo shī。
三月青塘芳草路,十年风雨最相思。sān yuè qīng táng fāng cǎo lù,shí nián fēng yǔ zuì xiāng sī。

题雪竹

刘崧

筼筜谷中三日雪,深林无人鸟飞绝。yún dāng gǔ zhōng sān rì xuě,shēn lín wú rén niǎo fēi jué。
翩翩翠袖出岩阿,路转风回闻佩玦。piān piān cuì xiù chū yán ā,lù zhuǎn fēng huí wén pèi jué。

题雨竹

刘崧

沧波石面晚阴凉,翠筱娟娟过雨香。cāng bō shí miàn wǎn yīn liáng,cuì xiǎo juān juān guò yǔ xiāng。
何许鹧鸪啼不断,黄陵祠下是三湘。hé xǔ zhè gū tí bù duàn,huáng líng cí xià shì sān xiāng。

题石竹

刘崧

翠叶枝低雨过时,钓台石上影离离。cuì yè zhī dī yǔ guò shí,diào tái shí shàng yǐng lí lí。
记得月明江浦夜,舟人解唱竹枝词。jì dé yuè míng jiāng pǔ yè,zhōu rén jiě chàng zhú zhī cí。

题墨竹

刘崧

石边修竹两三竿,渭水萧森暮色寒。shí biān xiū zhú liǎng sān gān,wèi shuǐ xiāo sēn mù sè hán。
会见秋风吹结实,凤皇吹下五云端。huì jiàn qiū fēng chuī jié shí,fèng huáng chuī xià wǔ yún duān。