古诗词

两相惜行赠别吴仲伦归白沙并柬曾自升

刘崧

江上霾雪阴雨积,野径荒荒断行迹。jiāng shàng mái xuě yīn yǔ jī,yě jìng huāng huāng duàn xíng jì。
故人东来忽过我,把臂惊呼两相惜。gù rén dōng lái hū guò wǒ,bǎ bì jīng hū liǎng xiāng xī。
十年东南兵甲频,豪杰往往沦风尘。shí nián dōng nán bīng jiǎ pín,háo jié wǎng wǎng lún fēng chén。
躯干轩昂力如虎,观子岂是寻常人。qū gàn xuān áng lì rú hǔ,guān zi qǐ shì xún cháng rén。
忆曾同作匡山客,醉上层峰看秋色。yì céng tóng zuò kuāng shān kè,zuì shàng céng fēng kàn qiū sè。
流水空明龙子潭,碧桃尽绕仙人宅。liú shuǐ kōng míng lóng zi tán,bì táo jǐn rào xiān rén zhái。
中坛欲上心力摧,惊风怒雹从空来。zhōng tán yù shàng xīn lì cuī,jīng fēng nù báo cóng kōng lái。
却携短剑问卜筴,乘槎径欲窥蓬莱。què xié duǎn jiàn wèn bo cè,chéng chá jìng yù kuī péng lái。
时移事异髦鬓改,白璧泥沙閟光彩。shí yí shì yì máo bìn gǎi,bái bì ní shā bì guāng cǎi。
青鸟高飞竟不回,消息微茫堕云海。qīng niǎo gāo fēi jìng bù huí,xiāo xī wēi máng duò yún hǎi。
君从何年堕白沙,我亦归种珠林瓜。jūn cóng hé nián duò bái shā,wǒ yì guī zhǒng zhū lín guā。
青山闭户宜落日,一水只隔城东霞。qīng shān bì hù yí luò rì,yī shuǐ zhǐ gé chéng dōng xiá。
感君远来当此夕,露牖风灯暗虚席。gǎn jūn yuǎn lái dāng cǐ xī,lù yǒu fēng dēng àn xū xí。
一杯浊酒千斟感,忽忆原尝泪沾臆。yī bēi zhuó jiǔ qiān zhēn gǎn,hū yì yuán cháng lèi zhān yì。
由来变化纷龙鱼,老我无成空学书。yóu lái biàn huà fēn lóng yú,lǎo wǒ wú chéng kōng xué shū。
西行定遇曾文学,为问朗溪石笋今何如。xī xíng dìng yù céng wén xué,wèi wèn lǎng xī shí sǔn jīn hé rú。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题竹石图

刘崧

日落鹧鸪啼,风惊翡翠飞。rì luò zhè gū tí,fēng jīng fěi cuì fēi。
系船乘洛浦,曾上钓鱼矶。xì chuán chéng luò pǔ,céng shàng diào yú jī。

题山亭避暑图

刘崧

扫石坐莓苔,林阴昼不开。sǎo shí zuò méi tái,lín yīn zhòu bù kāi。
松梢风似水,疑有鹤飞来。sōng shāo fēng shì shuǐ,yí yǒu hè fēi lái。

余为善举写墨竹因题二绝其上

刘崧

深林昨夜雨,新笋几时生。shēn lín zuó yè yǔ,xīn sǔn jǐ shí shēng。
似觉清风动,微闻坠露声。shì jué qīng fēng dòng,wēi wén zhuì lù shēng。

余为善举写墨竹因题二绝其上

刘崧

润爱娟娟色,清怜幂幂阴。rùn ài juān juān sè,qīng lián mì mì yīn。
何因扫苔石,来此坐鸣琴。hé yīn sǎo tái shí,lái cǐ zuò míng qín。

题墨竹

刘崧

旧竹故偃蹇,新梢复昂藏。jiù zhú gù yǎn jiǎn,xīn shāo fù áng cáng。
青云看直上,迟尔凤来翔。qīng yún kàn zhí shàng,chí ěr fèng lái xiáng。

为黄巽成题墨竹二绝

刘崧

过雨琅玕润,凌风翡翠寒。guò yǔ láng gān rùn,líng fēng fěi cuì hán。
何年沧海上,拾得断渔竿。hé nián cāng hǎi shàng,shí dé duàn yú gān。

为黄巽成题墨竹二绝

刘崧

磊落蓝田玉,葳蕤翠凤毛。lěi luò lán tián yù,wēi ruí cuì fèng máo。
飞鸣朝日近,腾烛夜虹高。fēi míng cháo rì jìn,téng zhú yè hóng gāo。

古意

刘崧

平湖荷叶生,田田欲无空。píng hú hé yè shēng,tián tián yù wú kōng。
不见水中鱼,但见荷叶动。bù jiàn shuǐ zhōng yú,dàn jiàn hé yè dòng。

题牧牛图为邹季章赋

刘崧

野性自驯扰,不烦施棰鞭。yě xìng zì xùn rǎo,bù fán shī chuí biān。
东皋新雨足,日上种春田。dōng gāo xīn yǔ zú,rì shàng zhǒng chūn tián。

题牧牛图为邹季章赋

刘崧

向晚雨来急,出山牛步迟。xiàng wǎn yǔ lái jí,chū shān niú bù chí。
侬家隔溪住,阿母望时归。nóng jiā gé xī zhù,ā mǔ wàng shí guī。

萧子所国录山斋书所见

刘崧

野水生蝌蚪,沉浮自可怜。yě shuǐ shēng kē dǒu,chén fú zì kě lián。
误疑浑墨汁,点点散尖圆。wù yí hún mò zhī,diǎn diǎn sàn jiān yuán。

题萧与靖所藏古潭墨竹四首

刘崧

冉冉横枝竹,低垂向楚皋。rǎn rǎn héng zhī zhú,dī chuí xiàng chǔ gāo。
秋风何处发,吹起凤凰毛。qiū fēng hé chù fā,chuī qǐ fèng huáng máo。

题萧与靖所藏古潭墨竹四首

刘崧

压地欹枝重,淋漓乱叶低。yā dì yī zhī zhòng,lín lí luàn yè dī。
深林春雨过,似听竹鸡啼。shēn lín chūn yǔ guò,shì tīng zhú jī tí。

题萧与靖所藏古潭墨竹四首

刘崧

峭直馀高节,苍寒只旧丛。qiào zhí yú gāo jié,cāng hán zhǐ jiù cóng。
暮年霜雪意,未可薄衰翁。mù nián shuāng xuě yì,wèi kě báo shuāi wēng。

题萧与靖所藏古潭墨竹四首

刘崧

嫩叶云初展,新梢粉未干。nèn yè yún chū zhǎn,xīn shāo fěn wèi gàn。
他年沧海去,留作钓鳌竿。tā nián cāng hǎi qù,liú zuò diào áo gān。