古诗词

东园有梅一株为野棘蒙罥有年未有奇之者暇日因命童竖刊除之赋长短句一首

刘崧

东园有梅蜷不直,茨蔓罗生错如织。dōng yuán yǒu méi quán bù zhí,cí màn luó shēng cuò rú zhī。
东风岁岁满园青,不见梅花见荆棘。dōng fēng suì suì mǎn yuán qīng,bù jiàn méi huā jiàn jīng jí。
横丛恶棘何纷然,蒙密离纚将十年。héng cóng è jí hé fēn rán,méng mì lí lí jiāng shí nián。
坐令盘窣不得展,纵有花开谁与怜。zuò lìng pán sū bù dé zhǎn,zòng yǒu huā kāi shuí yǔ lián。
我昨买东园,爱为此梅主。wǒ zuó mǎi dōng yuán,ài wèi cǐ méi zhǔ。
忿然嫉狂横,急集斤与斧。fèn rán jí kuáng héng,jí jí jīn yǔ fǔ。
先诛恶根次伐干,挥拉剔攘到全树。xiān zhū è gēn cì fá gàn,huī lā tī rǎng dào quán shù。
便教风疏舒彼郁,要令雪袪起其俯。biàn jiào fēng shū shū bǐ yù,yào lìng xuě qū qǐ qí fǔ。
此时老梅筋力苏,手足轻旋眉目都。cǐ shí lǎo méi jīn lì sū,shǒu zú qīng xuán méi mù dōu。
枝如取璧相如头上直指发,柯如归汉苏卿手中落旄节。zhī rú qǔ bì xiāng rú tóu shàng zhí zhǐ fā,kē rú guī hàn sū qīng shǒu zhōng luò máo jié。
色如买臣弃薪怀绶上会稽,气如望之入见堂堂谢挟持。sè rú mǎi chén qì xīn huái shòu shàng huì jī,qì rú wàng zhī rù jiàn táng táng xiè xié chí。
豁如晋公掀淖出泥涂,矫如淮阴释缚当万夫。huō rú jìn gōng xiān nào chū ní tú,jiǎo rú huái yīn shì fù dāng wàn fū。
兀如萧何脱械佩剑趋,勃如范叔出箦载秦车。wù rú xiāo hé tuō xiè pèi jiàn qū,bó rú fàn shū chū zé zài qín chē。
异材终离魑魅宅,正气似有神明扶。yì cái zhōng lí chī mèi zhái,zhèng qì shì yǒu shén míng fú。
下视茨棘无遗馀,斩伐割截靡完肤。xià shì cí jí wú yí yú,zhǎn fá gē jié mí wán fū。
蹴踏狼藉泥土俱,或焚爇之罪不逋。cù tà láng jí ní tǔ jù,huò fén ruò zhī zuì bù bū。
遂有过者侧目惊相顾,寒鸟游蜂亦来聚。suì yǒu guò zhě cè mù jīng xiāng gù,hán niǎo yóu fēng yì lái jù。
清风濯濯群萼敷,晴日鲜鲜万枝露。qīng fēng zhuó zhuó qún è fū,qíng rì xiān xiān wàn zhī lù。
极知摧恶植善天所嘉,从有此卉木分正邪。jí zhī cuī è zhí shàn tiān suǒ jiā,cóng yǒu cǐ huì mù fēn zhèng xié。
野夫穷年不出家,但携冻笔煮苦茶,日日来看东园梅树花。yě fū qióng nián bù chū jiā,dàn xié dòng bǐ zhǔ kǔ chá,rì rì lái kàn dōng yuán méi shù huā。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

湖上曲

刘崧

鸂鶒双飞乱绿蘋,画船终日倚湖滨。xī chì shuāng fēi luàn lǜ píng,huà chuán zhōng rì yǐ hú bīn。
泥中踏藕何由得,水上看花恼杀人。ní zhōng tà ǒu hé yóu dé,shuǐ shàng kàn huā nǎo shā rén。

湖上曲

刘崧

自入花丛擘翠房,散抛莲菂水中央。zì rù huā cóng bāi cuì fáng,sàn pāo lián dì shuǐ zhōng yāng。
秋来无奈相思苦,心苦愁多不敢尝。qiū lái wú nài xiāng sī kǔ,xīn kǔ chóu duō bù gǎn cháng。

湖上曲

刘崧

淡淡红妆慢慢歌,画船如月荫高荷。dàn dàn hóng zhuāng màn màn gē,huà chuán rú yuè yīn gāo hé。
雨来不怕罗裙湿,贪看湖光舞翠娥。yǔ lái bù pà luó qún shī,tān kàn hú guāng wǔ cuì é。

湖上曲

刘崧

独自沿流出浦迟,回船何事不相期。dú zì yán liú chū pǔ chí,huí chuán hé shì bù xiāng qī。
满房莲子谁心苦,落尽秋花君始知。mǎn fáng lián zi shuí xīn kǔ,luò jǐn qiū huā jūn shǐ zhī。

夜半

刘崧

风满松林水满池,幽人看月未归时。fēng mǎn sōng lín shuǐ mǎn chí,yōu rén kàn yuè wèi guī shí。
山禽夜半啼如鬼,童子熟眠浑未知。shān qín yè bàn tí rú guǐ,tóng zi shú mián hún wèi zhī。

访杜巡检不遇留题早禾官舍

刘崧

早禾渡头不相遇,青山岩前还独归。zǎo hé dù tóu bù xiāng yù,qīng shān yán qián hái dú guī。
想见它山逐狐兔,苍鹰掠地马如飞。xiǎng jiàn tā shān zhú hú tù,cāng yīng lüè dì mǎ rú fēi。

访杜巡检不遇留题早禾官舍

刘崧

候吏庭闲散绿苔,银鞍何处未归来。hòu lì tíng xián sàn lǜ tái,yín ān hé chù wèi guī lái。
寒塘九月风烟净,惟见芙蓉一树开。hán táng jiǔ yuè fēng yān jìng,wéi jiàn fú róng yī shù kāi。

石鼻潭

刘崧

清潭百尺绿渟渟,潭上青山立翠屏。qīng tán bǎi chǐ lǜ tíng tíng,tán shàng qīng shān lì cuì píng。
安得扣舷明月下,放歌垂足踏寒星。ān dé kòu xián míng yuè xià,fàng gē chuí zú tà hán xīng。

和溪道中

刘崧

深深黄竹两三家,丘陇高低径路斜。shēn shēn huáng zhú liǎng sān jiā,qiū lǒng gāo dī jìng lù xié。
犬吠柴门枫叶下,一篱寒日蔓丝瓜。quǎn fèi chái mén fēng yè xià,yī lí hán rì màn sī guā。

过东门故居废址感赋

刘崧

快阁东头是故家,儿时插竹更移花。kuài gé dōng tóu shì gù jiā,ér shí chā zhú gèng yí huā。
只今门巷无寻处,半落江流半岸沙。zhǐ jīn mén xiàng wú xún chù,bàn luò jiāng liú bàn àn shā。

雨坐读史记忆子中兄茆堂已开北渠赋此奉呈三绝

刘崧

中园风雨一茆茨,土壁沾濡叹地卑。zhōng yuán fēng yǔ yī máo cí,tǔ bì zhān rú tàn dì bēi。
昨日开渠北檐下,已通流水过南池。zuó rì kāi qú běi yán xià,yǐ tōng liú shuǐ guò nán chí。

雨坐读史记忆子中兄茆堂已开北渠赋此奉呈三绝

刘崧

娇儿忍冷戏床前,贪笑痴啼也可怜。jiāo ér rěn lěng xì chuáng qián,tān xiào chī tí yě kě lián。
乌桕林空红叶湿,萧萧烟火对愁眠。wū jiù lín kōng hóng yè shī,xiāo xiāo yān huǒ duì chóu mián。

雨坐读史记忆子中兄茆堂已开北渠赋此奉呈三绝

刘崧

鸡犬萧条少四邻,孤村风雨自荆榛。jī quǎn xiāo tiáo shǎo sì lín,gū cūn fēng yǔ zì jīng zhēn。
愁来爱读平原传,浊世翩翩一伟人。chóu lái ài dú píng yuán chuán,zhuó shì piān piān yī wěi rén。

蒋崦道中

刘崧

寒江水落雁团沙,碧嶂霜馀树隐霞。hán jiāng shuǐ luò yàn tuán shā,bì zhàng shuāng yú shù yǐn xiá。
行客忽惊冬欲尽,道傍初见报春花。xíng kè hū jīng dōng yù jǐn,dào bàng chū jiàn bào chūn huā。

溪上晨起承举善钟茂才书自白马源来问近作因赋二绝

刘崧

山鸟一声当翠微,野人初启竹间扉。shān niǎo yī shēng dāng cuì wēi,yě rén chū qǐ zhú jiān fēi。
日轮欲上天东角,满地白烟皆倒飞。rì lún yù shàng tiān dōng jiǎo,mǎn dì bái yān jiē dào fēi。