古诗词

夜访李少卿回至莲塘寺同宿次少陵韵二首

韩雍

官道千山迥,禅宫一径幽。guān dào qiān shān jiǒng,chán gōng yī jìng yōu。
故人远相送,邀我试同游。gù rén yuǎn xiāng sòng,yāo wǒ shì tóng yóu。
野烧随明灭,空云任去留。yě shāo suí míng miè,kōng yún rèn qù liú。
老僧惟面壁,不解利名愁。lǎo sēng wéi miàn bì,bù jiě lì míng chóu。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

师次永州久雨祈晴有感赠赵征夷

韩雍

君不见贰师将军伐西域,拔刀刺山泉涌出。jūn bù jiàn èr shī jiāng jūn fá xī yù,bá dāo cì shān quán yǒng chū。
又不见虞公欲与夏人战,长剑一指停西日。yòu bù jiàn yú gōng yù yǔ xià rén zhàn,zhǎng jiàn yī zhǐ tíng xī rì。
乃知人有忠诚心,后土皇天相终吉。nǎi zhī rén yǒu zhōng chéng xīn,hòu tǔ huáng tiān xiāng zhōng jí。
桓桓将军赵征夷,文才武略当世稀。huán huán jiāng jūn zhào zhēng yí,wén cái wǔ lüè dāng shì xī。
昨承简命佩金印,貔貅百万生光辉。zuó chéng jiǎn mìng pèi jīn yìn,pí xiū bǎi wàn shēng guāng huī。
南来次师湘口岸。nán lái cì shī xiāng kǒu àn。
骤雨连旬江水泛。zhòu yǔ lián xún jiāng shuǐ fàn。
洪涛汹涌欲渡难,泊舟虽惊总无患。hóng tāo xiōng yǒng yù dù nán,pō zhōu suī jīng zǒng wú huàn。
先锋卜吉将启行,骤雨不息疑群情。xiān fēng bo jí jiāng qǐ xíng,zhòu yǔ bù xī yí qún qíng。
将军拜天诉忠悃,云开雨歇天清明。jiāng jūn bài tiān sù zhōng kǔn,yún kāi yǔ xiē tiān qīng míng。
旌旗映山谷,鼓吹喧江滩。jīng qí yìng shān gǔ,gǔ chuī xuān jiāng tān。
将军倚楼看解缆,顺流西下无狂澜。jiāng jūn yǐ lóu kàn jiě lǎn,shùn liú xī xià wú kuáng lán。
军中感叹称稀有,父老欢呼如一口。jūn zhōng gǎn tàn chēng xī yǒu,fù lǎo huān hū rú yī kǒu。
两广三苗不足平,百蛮重译须奔走。liǎng guǎng sān miáo bù zú píng,bǎi mán zhòng yì xū bēn zǒu。
吁嗟此雨晴,其事非偶然。xū jiē cǐ yǔ qíng,qí shì fēi ǒu rán。
皇天厌祸乱,助我解倒悬。huáng tiān yàn huò luàn,zhù wǒ jiě dào xuán。
此雨骤于十日前,溯流难上江滩船。cǐ yǔ zhòu yú shí rì qián,sù liú nán shàng jiāng tān chuán。
此雨骤于十日后,行营水浸徒流连。cǐ yǔ zhòu yú shí rì hòu,xíng yíng shuǐ jìn tú liú lián。
雨骤我休兵,雨晴我耀武。yǔ zhòu wǒ xiū bīng,yǔ qíng wǒ yào wǔ。
天意人心总和顺,会看一鼓成功报明主。tiān yì rén xīn zǒng hé shùn,huì kàn yī gǔ chéng gōng bào míng zhǔ。

平断藤峡诗

韩雍

人言断藤峡,险峻天下少。rén yán duàn téng xiá,xiǎn jùn tiān xià shǎo。
我视断藤峡,培塿一拳小。wǒ shì duàn téng xiá,péi lǒu yī quán xiǎo。
蜂屯蚁聚千万家,跣足蓬头尽猺獠。fēng tún yǐ jù qiān wàn jiā,xiǎn zú péng tóu jǐn yáo liáo。
数十年来肆猖獗,三广生民苦骚扰。shù shí nián lái sì chāng jué,sān guǎng shēng mín kǔ sāo rǎo。
五征不克势益张,处处孤城未能保。wǔ zhēng bù kè shì yì zhāng,chù chù gū chéng wèi néng bǎo。
圣皇当天赫然怒,选将提兵奉天讨。shèng huáng dāng tiān hè rán nù,xuǎn jiāng tí bīng fèng tiān tǎo。
内外群公总豪杰,百万精兵雄矫矫。nèi wài qún gōng zǒng háo jié,bǎi wàn jīng bīng xióng jiǎo jiǎo。
共言困守非良图,必欲长驱且深捣。gòng yán kùn shǒu fēi liáng tú,bì yù zhǎng qū qiě shēn dǎo。
雷霆砰訇鬼神怒,几日群山尽倾倒。léi tíng pēng hōng guǐ shén nù,jǐ rì qún shān jǐn qīng dào。
百鍊钢刀破新竹,万里长风振枯槁。bǎi liàn gāng dāo pò xīn zhú,wàn lǐ zhǎng fēng zhèn kū gǎo。
岩居穴处皆荡焚,瘴雾蛮烟都汛扫。yán jū xué chù jiē dàng fén,zhàng wù mán yān dōu xùn sǎo。
积尸如山血如川,诛夷只许留襁褓。jī shī rú shān xuè rú chuān,zhū yí zhǐ xǔ liú qiǎng bǎo。
兔窜狐奔网罗密,我军追戮如芟草。tù cuàn hú bēn wǎng luó mì,wǒ jūn zhuī lù rú shān cǎo。
大藤根株悉已断,五岭封疆真再造。dà téng gēn zhū xī yǐ duàn,wǔ lǐng fēng jiāng zhēn zài zào。
振旅班师归柳营,黄童白叟迎遮道。zhèn lǚ bān shī guī liǔ yíng,huáng tóng bái sǒu yíng zhē dào。
自言固望来苏久,不图便见成功早。zì yán gù wàng lái sū jiǔ,bù tú biàn jiàn chéng gōng zǎo。
从今水陆是通衢,来去行人免迂绕。cóng jīn shuǐ lù shì tōng qú,lái qù xíng rén miǎn yū rào。
有田可耕山可樵,共享承平永安好。yǒu tián kě gēng shān kě qiáo,gòng xiǎng chéng píng yǒng ān hǎo。
圣皇睿算天助顺,群公整顿南荒了。shèng huáng ruì suàn tiān zhù shùn,qún gōng zhěng dùn nán huāng le。
丰功伟绩万古传,附骥成名愧台老。fēng gōng wěi jì wàn gǔ chuán,fù jì chéng míng kuì tái lǎo。

送少司徒薛公还京师

韩雍

海珠寺前一杯酒,送君奏凯还京师。hǎi zhū sì qián yī bēi jiǔ,sòng jūn zòu kǎi hái jīng shī。
君还京师我独留,执手不忍遽别离。jūn hái jīng shī wǒ dú liú,zhí shǒu bù rěn jù bié lí。
与君一载同相处,君总刍粮我军旅。yǔ jūn yī zài tóng xiāng chù,jūn zǒng chú liáng wǒ jūn lǚ。
同心戮力功已成,共羡君才世无比。tóng xīn lù lì gōng yǐ chéng,gòng xiàn jūn cái shì wú bǐ。
积粮如山帛如丘,千金重赏先伐谋。jī liáng rú shān bó rú qiū,qiān jīn zhòng shǎng xiān fá móu。
人言不殊萧相国,我道更胜张留侯。rén yán bù shū xiāo xiāng guó,wǒ dào gèng shèng zhāng liú hóu。
平生节操清如许,秋月冰壶真可拟。píng shēng jié cāo qīng rú xǔ,qiū yuè bīng hú zhēn kě nǐ。
萧索行囊薏苡空,惟有图书为伴侣。xiāo suǒ xíng náng yì yǐ kōng,wéi yǒu tú shū wèi bàn lǚ。
海风飘飘瘴雨收,乘潮解缆不可留。hǎi fēng piāo piāo zhàng yǔ shōu,chéng cháo jiě lǎn bù kě liú。
扬扬意气长啸去,道傍人羡如仙舟。yáng yáng yì qì zhǎng xiào qù,dào bàng rén xiàn rú xiān zhōu。
高秋入见天颜喜,太常尽把奇勋纪。gāo qiū rù jiàn tiān yán xǐ,tài cháng jǐn bǎ qí xūn jì。
三台八座定无疑,从此皇恩常眷倚。sān tái bā zuò dìng wú yí,cóng cǐ huáng ēn cháng juàn yǐ。
丈夫报国思致身,江湖庙堂同此心。zhàng fū bào guó sī zhì shēn,jiāng hú miào táng tóng cǐ xīn。
君去我留不须论,要取芳名冠古今。jūn qù wǒ liú bù xū lùn,yào qǔ fāng míng guān gǔ jīn。

送主事谢芳

韩雍

戍边蕃将远移家,劳君将命来天涯。shù biān fān jiāng yuǎn yí jiā,láo jūn jiāng mìng lái tiān yá。
天涯瘴疠人共恶,君来不见兴咨嗟。tiān yá zhàng lì rén gòng è,jūn lái bù jiàn xīng zī jiē。
君才落落人中杰,不学时人附炎热。jūn cái luò luò rén zhōng jié,bù xué shí rén fù yán rè。
作官自是有贤名,奉使尤能守清节。zuò guān zì shì yǒu xián míng,fèng shǐ yóu néng shǒu qīng jié。
匆匆聚首便趣装,画船挝鼓辞五羊。cōng cōng jù shǒu biàn qù zhuāng,huà chuán wō gǔ cí wǔ yáng。
滇阳峡里夜可渡,红梅关上秋空防。diān yáng xiá lǐ yè kě dù,hóng méi guān shàng qiū kōng fáng。
太平气象君都见,莫似常年浪兢战。tài píng qì xiàng jūn dōu jiàn,mò shì cháng nián làng jīng zhàn。
且须游览锦衣乡,还应归奏金銮殿。qiě xū yóu lǎn jǐn yī xiāng,hái yīng guī zòu jīn luán diàn。
殿头元老多故人,相见为我道情真。diàn tóu yuán lǎo duō gù rén,xiāng jiàn wèi wǒ dào qíng zhēn。
谫才不堪胜重寄,只愿归老江湖滨。jiǎn cái bù kān shèng zhòng jì,zhǐ yuàn guī lǎo jiāng hú bīn。

赠赵征夷凯还京师

韩雍

桓桓将军赵征夷,人中豪杰军中师。huán huán jiāng jūn zhào zhēng yí,rén zhōng háo jié jūn zhōng shī。
一朝拜命佩金印,提兵百万来边陲。yī cháo bài mìng pèi jīn yìn,tí bīng bǎi wàn lái biān chuí。
边陲蛮夷流毒久,保险为巢争死守。biān chuí mán yí liú dú jiǔ,bǎo xiǎn wèi cháo zhēng sǐ shǒu。
将军奋甲独先登,百万雄兵谁敢后。jiāng jūn fèn jiǎ dú xiān dēng,bǎi wàn xióng bīng shuí gǎn hòu。
阵前号令雷风奔,日色昼暝天为昏。zhèn qián hào lìng léi fēng bēn,rì sè zhòu míng tiān wèi hūn。
马蹄溅乾荔江水,剑锋斫断藤山根。mǎ tí jiàn qián lì jiāng shuǐ,jiàn fēng zhuó duàn téng shān gēn。
兔窜狐奔弥百越,网罗处处无疏缺。tù cuàn hú bēn mí bǎi yuè,wǎng luó chù chù wú shū quē。
坐看群丑尽成灰,万里妖氛一时灭。zuò kàn qún chǒu jǐn chéng huī,wàn lǐ yāo fēn yī shí miè。
将军振旅归柳营,黄童白叟皆欢迎。jiāng jūn zhèn lǚ guī liǔ yíng,huáng tóng bái sǒu jiē huān yíng。
自言生长乱离久,不图便见时承平。zì yán shēng zhǎng luàn lí jiǔ,bù tú biàn jiàn shí chéng píng。
人言将军有神力,杀气棱棱厌群贼。rén yán jiāng jūn yǒu shén lì,shā qì léng léng yàn qún zéi。
贼中遥望畏如神,狄青铜面何须饰。zéi zhōng yáo wàng wèi rú shén,dí qīng tóng miàn hé xū shì。
藤山磨厓纪厥功,贼党不敢窥其中。téng shān mó yá jì jué gōng,zéi dǎng bù gǎn kuī qí zhōng。
从兹两广正疆界,马援铜柱翻成空。cóng zī liǎng guǎng zhèng jiāng jiè,mǎ yuán tóng zhù fān chéng kōng。
将军伟烈超今古,马援狄青何足数。jiāng jūn wěi liè chāo jīn gǔ,mǎ yuán dí qīng hé zú shù。
圣主才无南顾忧,锡封定见分茅土。shèng zhǔ cái wú nán gù yōu,xī fēng dìng jiàn fēn máo tǔ。
赞军台老不知兵,却喜心同见功成。zàn jūn tái lǎo bù zhī bīng,què xǐ xīn tóng jiàn gōng chéng。
题诗送君凯还去,天涯万里难为情。tí shī sòng jūn kǎi hái qù,tiān yá wàn lǐ nán wèi qíng。

成化三年春予驻师梧江之浒截竹为杙以障土阶未几竹复生者三十有三本枝叶茂密森森可爱从事诸君为予作亭题曰瑞竹予因作诗纪之

韩雍

此君之性难移植,移植从来皆有术。cǐ jūn zhī xìng nán yí zhí,yí zhí cóng lái jiē yǒu shù。
子美曾言腊月栽,廷坚亦说须辰日。zi měi céng yán là yuè zāi,tíng jiān yì shuō xū chén rì。
醉迷之日移更嘉,非时鲜得抽萌芽。zuì mí zhī rì yí gèng jiā,fēi shí xiān dé chōu méng yá。
如何斧斤斫断插江浒,又见枝叶生枯槎。rú hé fǔ jīn zhuó duàn chā jiāng hǔ,yòu jiàn zhī yè shēng kū chá。
化工生物非无为,异物非妖即为瑞。huà gōng shēng wù fēi wú wèi,yì wù fēi yāo jí wèi ruì。
此君素有君子操,草木之妖难比类。cǐ jūn sù yǒu jūn zi cāo,cǎo mù zhī yāo nán bǐ lèi。
天兵煌煌南越平,边民垂死皆更生。tiān bīng huáng huáng nán yuè píng,biān mín chuí sǐ jiē gèng shēng。
江湖必有弃置君子起,相与戮力匡文明。jiāng hú bì yǒu qì zhì jūn zi qǐ,xiāng yǔ lù lì kuāng wén míng。
坤轴气尽回,天心真厌乱。kūn zhóu qì jǐn huí,tiān xīn zhēn yàn luàn。
生贤济民兆已彰,不信百蛮犹敢叛。shēng xián jì mín zhào yǐ zhāng,bù xìn bǎi mán yóu gǎn pàn。
君不见广陵芍药金带围,世无此种人称希。jūn bù jiàn guǎng líng sháo yào jīn dài wéi,shì wú cǐ zhǒng rén chēng xī。
嘉祐诸贤应兆起,太平勋业流光辉。jiā yòu zhū xián yīng zhào qǐ,tài píng xūn yè liú guāng huī。
作诗示我同心人,世间有事皆可为。zuò shī shì wǒ tóng xīn rén,shì jiān yǒu shì jiē kě wèi。
鞠躬尽瘁答明主,勿俾前贤专美于当时。jū gōng jǐn cuì dá míng zhǔ,wù bǐ qián xián zhuān měi yú dāng shí。

中秋文会为朱挥使昆仲题

韩雍

天风吹开万里云,一轮华月秋平分。tiān fēng chuī kāi wàn lǐ yún,yī lún huá yuè qiū píng fēn。
朱家昆仲设尊俎,满堂宾客皆斯文。zhū jiā kūn zhòng shè zūn zǔ,mǎn táng bīn kè jiē sī wén。
斯文济济多才杰,握手登堂先看月。sī wén jì jì duō cái jié,wò shǒu dēng táng xiān kàn yuè。
高卷珠帘问月明,何不常圆有时缺。gāo juǎn zhū lián wèn yuè míng,hé bù cháng yuán yǒu shí quē。
盈虚消长理自然,月虽不言心已传。yíng xū xiāo zhǎng lǐ zì rán,yuè suī bù yán xīn yǐ chuán。
且将美酒劝宾客,请客为我题诗篇。qiě jiāng měi jiǔ quàn bīn kè,qǐng kè wèi wǒ tí shī piān。
须臾酒酣兴如渴,长篇短篇任批抺。xū yú jiǔ hān xīng rú kě,zhǎng piān duǎn piān rèn pī mèi。
还疑风月写不尽,遍谒儒绅请题跋。hái yí fēng yuè xiě bù jǐn,biàn yè rú shēn qǐng tí bá。
南楼老子兴亦浓,却恨年年在客中。nán lóu lǎo zi xīng yì nóng,què hèn nián nián zài kè zhōng。
行将归老葑溪上,与尔中秋文会同。xíng jiāng guī lǎo fēng xī shàng,yǔ ěr zhōng qiū wén huì tóng。

梁御史二亲双寿诗

韩雍

广平太守人中豪,芳年发轫由地曹。guǎng píng tài shǒu rén zhōng háo,fāng nián fā rèn yóu dì cáo。
功成名遂身早退,清风凛凛何其高。gōng chéng míng suì shēn zǎo tuì,qīng fēng lǐn lǐn hé qí gāo。
厥配宜人善为母,雍肃齐家化乡土。jué pèi yí rén shàn wèi mǔ,yōng sù qí jiā huà xiāng tǔ。
偕老东平昼锦堂,过古希年才四五。xié lǎo dōng píng zhòu jǐn táng,guò gǔ xī nián cái sì wǔ。
黄金作带横绯袍,明珠裂冠攒翠毛。huáng jīn zuò dài héng fēi páo,míng zhū liè guān zǎn cuì máo。
双双鹤发对晚景,共夸曾荷鸾书褒。shuāng shuāng hè fā duì wǎn jǐng,gòng kuā céng hé luán shū bāo。
膝前令子庙廊器,豸绣为衣频奉使。xī qián lìng zi miào láng qì,zhì xiù wèi yī pín fèng shǐ。
剩有清名荣及亲,便道还乡慰亲志。shèng yǒu qīng míng róng jí qīn,biàn dào hái xiāng wèi qīn zhì。
玉缸春酒葡萄香,驼峰凤髓华筵张。yù gāng chūn jiǔ pú táo xiāng,tuó fēng fèng suǐ huá yán zhāng。
绣彩当筵共称寿,泰山晔晔共辉光。xiù cǎi dāng yán gòng chēng shòu,tài shān yè yè gòng huī guāng。
望泰山,祝亲寿,推恩指日定加封,寿与泰山同永久。wàng tài shān,zhù qīn shòu,tuī ēn zhǐ rì dìng jiā fēng,shòu yǔ tài shān tóng yǒng jiǔ。

与冯宪副朱挥使昆仲游东禅

韩雍

幽怀不能遣,与客游东禅。yōu huái bù néng qiǎn,yǔ kè yóu dōng chán。
东禅景何如,缭绕水竹笼云烟。dōng chán jǐng hé rú,liáo rào shuǐ zhú lóng yún yān。
东堂长老号玉田,精彩矍铄神气全。dōng táng zhǎng lǎo hào yù tián,jīng cǎi jué shuò shén qì quán。
匆闻门外车马声,倒屣迎我忻忻然。cōng wén mén wài chē mǎ shēng,dào xǐ yíng wǒ xīn xīn rán。
自言门巷好杉树,亲手栽植今参天。zì yán mén xiàng hǎo shān shù,qīn shǒu zāi zhí jīn cān tiān。
登堂坐我蒲团上,妙香香茗时时传。dēng táng zuò wǒ pú tuán shàng,miào xiāng xiāng míng shí shí chuán。
唤来高徒聪上人,颐指气使勤周旋。huàn lái gāo tú cōng shàng rén,yí zhǐ qì shǐ qín zhōu xuán。
须臾开筵列尊俎,款留甚觉心诚虔。xū yú kāi yán liè zūn zǔ,kuǎn liú shén jué xīn chéng qián。
英豪宪副天下士,老成挥使人中贤。yīng háo xiàn fù tiān xià shì,lǎo chéng huī shǐ rén zhōng xián。
更夸玉雪美公子,好诗好礼今无前。gèng kuā yù xuě měi gōng zi,hǎo shī hǎo lǐ jīn wú qián。
携得仙家施小童,长歌大雅声清圆。xié dé xiān jiā shī xiǎo tóng,zhǎng gē dà yǎ shēng qīng yuán。
玉田欢感呼行者,青天歌舞齐联翩。yù tián huān gǎn hū xíng zhě,qīng tiān gē wǔ qí lián piān。
一派仙音众侧耳,重斟美酒烹肥鲜。yī pài xiān yīn zhòng cè ěr,zhòng zhēn měi jiǔ pēng féi xiān。
案头石砚压锦笺,墨浆如膏笔如椽。àn tóu shí yàn yā jǐn jiān,mò jiāng rú gāo bǐ rú chuán。
诸僧罗拜不肯起,阑门索我留诗篇。zhū sēng luó bài bù kěn qǐ,lán mén suǒ wǒ liú shī piān。
君不见远公结社住白莲,一招靖节贤名传。jūn bù jiàn yuǎn gōng jié shè zhù bái lián,yī zhāo jìng jié xián míng chuán。
又不见昌黎有书遗大颠,美誉烜赫垂千年。yòu bù jiàn chāng lí yǒu shū yí dà diān,měi yù xuǎn hè chuí qiān nián。
愧我无能继古作,爱此光景徒流连。kuì wǒ wú néng jì gǔ zuò,ài cǐ guāng jǐng tú liú lián。
草草留题拂衣去,何须更问三生缘。cǎo cǎo liú tí fú yī qù,hé xū gèng wèn sān shēng yuán。

访沈南斋东禅无闻上人方丈有作

韩雍

昨曾访东禅,东禅方丈居西偏。zuó céng fǎng dōng chán,dōng chán fāng zhàng jū xī piān。
群僧琐琐不足数,但觉玉田和尚贤。qún sēng suǒ suǒ bù zú shù,dàn jué yù tián hé shàng xián。
今晨复访东方丈,无闻长老尤高尚。jīn chén fù fǎng dōng fāng zhàng,wú wén zhǎng lǎo yóu gāo shàng。
三寸庞眉映雪颠,纯诚实有真僧相。sān cùn páng méi yìng xuě diān,chún chéng shí yǒu zhēn sēng xiāng。
人言无闻世少双,一生戒行如冰霜。rén yán wú wén shì shǎo shuāng,yī shēng jiè xíng rú bīng shuāng。
沾泥柳絮吹不动,春风上下空颠狂。zhān ní liǔ xù chuī bù dòng,chūn fēng shàng xià kōng diān kuáng。
南斋诗伯常来住,好诗好画留无数。nán zhāi shī bó cháng lái zhù,hǎo shī hǎo huà liú wú shù。
促我题诗警众僧,众僧酣卧知何处。cù wǒ tí shī jǐng zhòng sēng,zhòng sēng hān wò zhī hé chù。

橘杏双清为儒医傅泽民题

韩雍

莫言苏耽神,漫说董奉仙。mò yán sū dān shén,màn shuō dǒng fèng xiān。
惟我葑溪南,国医世称贤。wéi wǒ fēng xī nán,guó yī shì chēng xián。
以医名世三十载,轩岐道术何精专。yǐ yī míng shì sān shí zài,xuān qí dào shù hé jīng zhuān。
开阖阴阳指间妙,斡旋造化心中玄。kāi hé yīn yáng zhǐ jiān miào,wò xuán zào huà xīn zhōng xuán。
回生起死已万千,何须橘叶吞清泉。huí shēng qǐ sǐ yǐ wàn qiān,hé xū jú yè tūn qīng quán。
家有恒产皆良田,曾输万石周荒年。jiā yǒu héng chǎn jiē liáng tián,céng shū wàn shí zhōu huāng nián。
天恩煌煌赐冠冕,杏林换谷名空传。tiān ēn huáng huáng cì guān miǎn,xìng lín huàn gǔ míng kōng chuán。
琴川高士感德偏,买橘买杏栽庭前。qín chuān gāo shì gǎn dé piān,mǎi jú mǎi xìng zāi tíng qián。
绵州太守作佳画,刑曹司务题长篇。mián zhōu tài shǒu zuò jiā huà,xíng cáo sī wù tí zhǎng piān。
想当雨过碎锦钱,结实宛如红蜡圆。xiǎng dāng yǔ guò suì jǐn qián,jié shí wǎn rú hóng là yuán。
寒霜作威叶不变,黄金万颗累累然。hán shuāng zuò wēi yè bù biàn,huáng jīn wàn kē lèi lèi rán。
此时此景清且美,相对不觉尘烦蠲。cǐ shí cǐ jǐng qīng qiě měi,xiāng duì bù jué chén fán juān。
开芳樽,列绮筵,旋烹肥,时摘鲜。kāi fāng zūn,liè qǐ yán,xuán pēng féi,shí zhāi xiān。
东邻西舍三五友,日常醉倒林中眠。dōng lín xī shě sān wǔ yǒu,rì cháng zuì dào lín zhōng mián。
何时使我参其间,我将世事祈苍天。hé shí shǐ wǒ cān qí jiān,wǒ jiāng shì shì qí cāng tiān。
疲癃残疾谁能痊,鳏寡孤独尤堪怜。pí lóng cán jí shuí néng quán,guān guǎ gū dú yóu kān lián。
苏董于今果未死,招起授我神方全。sū dǒng yú jīn guǒ wèi sǐ,zhāo qǐ shòu wǒ shén fāng quán。
我将以之游八埏,广济夭阏并颠连。wǒ jiāng yǐ zhī yóu bā shān,guǎng jì yāo è bìng diān lián。

忆秋谷柬其高徒陈绍祯

韩雍

昔游中吴第一山,主山都纪张秋谷。xī yóu zhōng wú dì yī shān,zhǔ shān dōu jì zhāng qiū gǔ。
开门迎我车骑进,扫榻坐我林间屋。kāi mén yíng wǒ chē qí jìn,sǎo tà zuò wǒ lín jiān wū。
我观秋谷心休休,仙风道骨非凡流。wǒ guān qiū gǔ xīn xiū xiū,xiān fēng dào gǔ fēi fán liú。
出岫孤云袅晴昼,倚天长剑凌清秋。chū xiù gū yún niǎo qíng zhòu,yǐ tiān zhǎng jiàn líng qīng qiū。
笑怀顿觉高怀放,瀹茗焚香与酬唱。xiào huái dùn jué gāo huái fàng,yuè míng fén xiāng yǔ chóu chàng。
时出瑶琴弹古音,旋开碧瓮浮春酿。shí chū yáo qín dàn gǔ yīn,xuán kāi bì wèng fú chūn niàng。
酒阑便与秋谷辞,弟子罗拜皆仙姿。jiǔ lán biàn yǔ qiū gǔ cí,dì zi luó bài jiē xiān zī。
就中独见陈绍祯,风骨仿佛同其师。jiù zhōng dú jiàn chén shào zhēn,fēng gǔ fǎng fú tóng qí shī。
别来十载今重访,秋谷仙踪已长往。bié lái shí zài jīn zhòng fǎng,qiū gǔ xiān zōng yǐ zhǎng wǎng。
苍松老桂尚依然,抚景令人动遐想。cāng sōng lǎo guì shàng yī rán,fǔ jǐng lìng rén dòng xiá xiǎng。
乘鸾乘鲤未可知,蜕形想似陈希夷。chéng luán chéng lǐ wèi kě zhī,tuì xíng xiǎng shì chén xī yí。
还须夜夜望云表,恐有化鹤归来时。hái xū yè yè wàng yún biǎo,kǒng yǒu huà hè guī lái shí。

仙舟诗为郭汝祯赋

韩雍

郭君之舟新且美,乍入真如洞房里。guō jūn zhī zhōu xīn qiě měi,zhà rù zhēn rú dòng fáng lǐ。
爱君兄弟义气多,与君同泛吴淞水。ài jūn xiōng dì yì qì duō,yǔ jūn tóng fàn wú sōng shuǐ。
外台豸绣名四方,南邻金玉夸同乡。wài tái zhì xiù míng sì fāng,nán lín jīn yù kuā tóng xiāng。
我弟亦是锦衣客,开樽满座生辉光。wǒ dì yì shì jǐn yī kè,kāi zūn mǎn zuò shēng huī guāng。
腊雪初晴风力壮,远山近山如玉障。là xuě chū qíng fēng lì zhuàng,yuǎn shān jìn shān rú yù zhàng。
寒极翻疑酒力微,情欢不觉诗怀放。hán jí fān yí jiǔ lì wēi,qíng huān bù jué shī huái fàng。
红炉再拥银烛烧,劝酬已到夜寂寥。hóng lú zài yōng yín zhú shāo,quàn chóu yǐ dào yè jì liáo。
东君犹自不满意,密戒舟子徐徐摇。dōng jūn yóu zì bù mǎn yì,mì jiè zhōu zi xú xú yáo。
吴淞万顷孤舟漾,橹声摇月吴歌唱。wú sōng wàn qǐng gū zhōu yàng,lǔ shēng yáo yuè wú gē chàng。
仿佛陶朱入五湖,依稀博望来天上。fǎng fú táo zhū rù wǔ hú,yī xī bó wàng lái tiān shàng。
喧阗鼓吹归渡头,傍人叹羡如仙游。xuān tián gǔ chuī guī dù tóu,bàng rén tàn xiàn rú xiān yóu。
烦君勉效郭林宗,我名此舟为仙舟。fán jūn miǎn xiào guō lín zōng,wǒ míng cǐ zhōu wèi xiān zhōu。

送张佥宪永锡三考满入京

韩雍

我昔提兵征百蛮,劳君策马来从事。wǒ xī tí bīng zhēng bǎi mán,láo jūn cè mǎ lái cóng shì。
愧我虽无裴度才,爱君实有昌黎智。kuì wǒ suī wú péi dù cái,ài jūn shí yǒu chāng lí zhì。
献谋献策资戎机,颐指诸将谁能违。xiàn móu xiàn cè zī róng jī,yí zhǐ zhū jiāng shuí néng wéi。
须臾成功报天子,捷书露布皆君挥。xū yú chéng gōng bào tiān zi,jié shū lù bù jiē jūn huī。
君才落落人争羡,况是临戎曾督战。jūn cái luò luò rén zhēng xiàn,kuàng shì lín róng céng dū zhàn。
恩赏虽加秩未升,恨我东归未能荐。ēn shǎng suī jiā zhì wèi shēng,hèn wǒ dōng guī wèi néng jiàn。
我重拜命来天南,为君满去聊停骖。wǒ zhòng bài mìng lái tiān nán,wèi jūn mǎn qù liáo tíng cān。
一军相顾皆叹惜,广人恋德情何堪。yī jūn xiāng gù jiē tàn xī,guǎng rén liàn dé qíng hé kān。
我闻无数攀留意,已具民情诉天使。wǒ wén wú shù pān liú yì,yǐ jù mín qíng sù tiān shǐ。
天使封章达圣聪,庙堂虚位应专俟。tiān shǐ fēng zhāng dá shèng cōng,miào táng xū wèi yīng zhuān qí。
苍苍之天不负人,从来久屈多大伸。cāng cāng zhī tiān bù fù rén,cóng lái jiǔ qū duō dà shēn。
梅关尊酒且别去,相期联步趋严宸。méi guān zūn jiǔ qiě bié qù,xiāng qī lián bù qū yán chén。

春江会别诗

韩雍

相会才几时,相违又明旦。xiāng huì cái jǐ shí,xiāng wéi yòu míng dàn。
如何骨肉情,恒有离别叹。rú hé gǔ ròu qíng,héng yǒu lí bié tàn。
昔佐兵曹曾左迁,道出齐鲁心悬悬。xī zuǒ bīng cáo céng zuǒ qiān,dào chū qí lǔ xīn xuán xuán。
紫薇堂中驿骑发,鲁桥追送皆潸然。zǐ wēi táng zhōng yì qí fā,lǔ qiáo zhuī sòng jiē shān rán。
当时起拜南征命,亦闻转佐湖藩政。dāng shí qǐ bài nán zhēng mìng,yì wén zhuǎn zuǒ hú fān zhèng。
百万王师劳指麾,间阔多年已衰病。bǎi wàn wáng shī láo zhǐ huī,jiān kuò duō nián yǐ shuāi bìng。
归来庐下心正哀,谁知恩诏从天来。guī lái lú xià xīn zhèng āi,shuí zhī ēn zhào cóng tiān lái。
越南万里总巡镇,兼权自愧非全才。yuè nán wàn lǐ zǒng xún zhèn,jiān quán zì kuì fēi quán cái。
杨柳初青梅始白,旋整旗旄行计迫。yáng liǔ chū qīng méi shǐ bái,xuán zhěng qí máo xíng jì pò。
恰遇朝天骑从还,联舟共作江南客。qià yù cháo tiān qí cóng hái,lián zhōu gòng zuò jiāng nán kè。
剪烛听夜雨,推篷看春山。jiǎn zhú tīng yè yǔ,tuī péng kàn chūn shān。
宦途聚散三十载,无如此会多欢颜。huàn tú jù sàn sān shí zài,wú rú cǐ huì duō huān yán。
舟人忽报明朝别,帆指西南分楚越。zhōu rén hū bào míng cháo bié,fān zhǐ xī nán fēn chǔ yuè。
万顷鄱湖不共游,虚负清风与明月。wàn qǐng pó hú bù gòng yóu,xū fù qīng fēng yǔ míng yuè。
明宵风月各一方,我怀恩义心茫茫。míng xiāo fēng yuè gè yī fāng,wǒ huái ēn yì xīn máng máng。
且须今日尽杯酒,壮心莫为离情伤。qiě xū jīn rì jǐn bēi jiǔ,zhuàng xīn mò wèi lí qíng shāng。
此心从来金石比,附势趋炎所深耻。cǐ xīn cóng lái jīn shí bǐ,fù shì qū yán suǒ shēn chǐ。
暗里前程听自然,举世相知能有几。àn lǐ qián chéng tīng zì rán,jǔ shì xiāng zhī néng yǒu jǐ。
方今士论亦已公,圣主侧席思英雄。fāng jīn shì lùn yì yǐ gōng,shèng zhǔ cè xí sī yīng xióng。
云霄有日重相会,图报务欲输精忠。yún xiāo yǒu rì zhòng xiāng huì,tú bào wù yù shū jīng zhōng。