古诗词

赠李少卿兄渔隐先生二首

韩雍

松花为食草为衣,养道延年过古稀。sōng huā wèi shí cǎo wèi yī,yǎng dào yán nián guò gǔ xī。
留客必须春色去,登山常伴月明归。liú kè bì xū chūn sè qù,dēng shān cháng bàn yuè míng guī。
偏怜野水群鸥好,不羡侯门驷马肥。piān lián yě shuǐ qún ōu hǎo,bù xiàn hóu mén sì mǎ féi。
更喜追陪有难弟,晚年投老最知机。gèng xǐ zhuī péi yǒu nán dì,wǎn nián tóu lǎo zuì zhī jī。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

题徐高士祠诗

韩雍

思贤亭上咏缁衣,云满江天隐少微。sī xián tíng shàng yǒng zī yī,yún mǎn jiāng tiān yǐn shǎo wēi。
济世有心非矫俗,伤时无道却知几。jì shì yǒu xīn fēi jiǎo sú,shāng shí wú dào què zhī jǐ。
碧潭长夜苍龙卧,丹穴何年彩凤飞。bì tán zhǎng yè cāng lóng wò,dān xué hé nián cǎi fèng fēi。
千古地灵人杰颂,西山南浦也光辉。qiān gǔ dì líng rén jié sòng,xī shān nán pǔ yě guāng huī。

赠致政李少卿

韩雍

□□才华李杜同,人夸诗酒有遗风。cái huá lǐ dù tóng,rén kuā shī jiǔ yǒu yí fēng。
碧山修竹□□□,东阁官梅兴未穷。bì shān xiū zhú,dōng gé guān méi xīng wèi qióng。
花下徘徊邀皓月,篱□□□对邻翁。huā xià pái huái yāo hào yuè,lí duì lín wēng。
相逢谩写耆英会,四海苍王仰□□。xiāng féng mán xiě qí yīng huì,sì hǎi cāng wáng yǎng。

挽丰城静庵杨先生

韩雍

栽成桃李满门墙,师道儒名继紫阳。zāi chéng táo lǐ mǎn mén qiáng,shī dào rú míng jì zǐ yáng。
黉舍总思瞻北斗,绛帷独梦讲东堂。hóng shě zǒng sī zhān běi dòu,jiàng wéi dú mèng jiǎng dōng táng。
剑江光燄愁将敛,学海波澜苦不扬。jiàn jiāng guāng yàn chóu jiāng liǎn,xué hǎi bō lán kǔ bù yáng。
愧我感恩空抆泪,无缘负土服心丧。kuì wǒ gǎn ēn kōng wěn lèi,wú yuán fù tǔ fú xīn sàng。

挽乐佥宪父受封宪幕

韩雍

高洁无心钓万钟,烟霞深处寄行踪。gāo jié wú xīn diào wàn zhōng,yān xiá shēn chù jì xíng zōng。
义方成效门初表,家学能传诰已封。yì fāng chéng xiào mén chū biǎo,jiā xué néng chuán gào yǐ fēng。
霜重墨池凋碧草,云昏笔冢翳苍松。shuāng zhòng mò chí diāo bì cǎo,yún hūn bǐ zhǒng yì cāng sōng。
穹碑树德当周道,多少行人为改容。qióng bēi shù dé dāng zhōu dào,duō shǎo xíng rén wèi gǎi róng。

和酬杨司寇

韩雍

愁来无事忽登楼,独倚阑干瞻帝州。chóu lái wú shì hū dēng lóu,dú yǐ lán gàn zhān dì zhōu。
宫阙岧峣王气合,海天空阔行云收。gōng quē tiáo yáo wáng qì hé,hǎi tiān kōng kuò xíng yún shōu。
故人有道掌邦禁,愧我无能空宦游。gù rén yǒu dào zhǎng bāng jìn,kuì wǒ wú néng kōng huàn yóu。
允矣大音振治世,词林孰敢鸣相酬。yǔn yǐ dà yīn zhèn zhì shì,cí lín shú gǎn míng xiāng chóu。

赠陈佥宪濓进表之京

韩雍

南薰江上浪花飞,使者扬帆向帝畿。nán xūn jiāng shàng làng huā fēi,shǐ zhě yáng fān xiàng dì jī。
长剑倚云横壮气,行囊载月露清辉。zhǎng jiàn yǐ yún héng zhuàng qì,xíng náng zài yuè lù qīng huī。
封人仰圣虔三祝,游子宁亲喜一归。fēng rén yǎng shèng qián sān zhù,yóu zi níng qīn xǐ yī guī。
忠孝同心不同迹,海天凝望欲沾衣。zhōng xiào tóng xīn bù tóng jì,hǎi tiān níng wàng yù zhān yī。

送刘主事昌奉使还京便道归故乡

韩雍

高第虽登不燕安,写骚亭上日忘餐。gāo dì suī dēng bù yàn ān,xiě sāo tíng shàng rì wàng cān。
文章渐入欧苏室,风雅将登李杜坛。wén zhāng jiàn rù ōu sū shì,fēng yǎ jiāng dēng lǐ dù tán。
庐岳云开瞻秀爽,吴江月满照清寒。lú yuè yún kāi zhān xiù shuǎng,wú jiāng yuè mǎn zhào qīng hán。
思家无计相从去,东望空劳一永叹。sī jiā wú jì xiāng cóng qù,dōng wàng kōng láo yī yǒng tàn。

四月望日驻节分宜晚眺有感

韩雍

山县萧条近水㘭,民风淳朴静呼詨。shān xiàn xiāo tiáo jìn shuǐ ào,mín fēng chún pǔ jìng hū xiào。
荒村日落笛初歇,古寺月来钟乱敲。huāng cūn rì luò dí chū xiē,gǔ sì yuè lái zhōng luàn qiāo。
聚草群哇喧鼓吹,栖林双鹊竞枝巢。jù cǎo qún wa xuān gǔ chuī,qī lín shuāng què jìng zhī cháo。
不堪便起怀归念,顿尔欲将名利抛。bù kān biàn qǐ huái guī niàn,dùn ěr yù jiāng míng lì pāo。

庆阳司寇八月十六日得子

韩雍

中秋华月始流辉,便毓明珠产绣帷。zhōng qiū huá yuè shǐ liú huī,biàn yù míng zhū chǎn xiù wéi。
共喜仁人还有后,谁云天道竟无知。gòng xǐ rén rén hái yǒu hòu,shuí yún tiān dào jìng wú zhī。
闻啼已识真英物,作颂惭非绝妙辞。wén tí yǐ shí zhēn yīng wù,zuò sòng cán fēi jué miào cí。
仙种从来好花发,天香吹到凤凰池。xiān zhǒng cóng lái hǎo huā fā,tiān xiāng chuī dào fèng huáng chí。

庆张维学擢乡郡阴阳正术

韩雍

家世儒医四海闻,兼通造化独超群。jiā shì rú yī sì hǎi wén,jiān tōng zào huà dú chāo qún。
公心荐剡资贤守,清职居乡感圣君。gōng xīn jiàn shàn zī xián shǒu,qīng zhí jū xiāng gǎn shèng jūn。
步出杏林观地理,坐依橘井玩天文。bù chū xìng lín guān dì lǐ,zuò yī jú jǐng wán tiān wén。
惠庵庆泽传来久,济美行看振二勋。huì ān qìng zé chuán lái jiǔ,jì měi xíng kàn zhèn èr xūn。

庆陆务轩纳谷冠带

韩雍

凶年输谷匪求恩,为济饥荒报至尊。xiōng nián shū gǔ fěi qiú ēn,wèi jì jī huāng bào zhì zūn。
国典却须旌大义,宠章自是及高门。guó diǎn què xū jīng dà yì,chǒng zhāng zì shì jí gāo mén。
峨冠博带乡闾羡,伟迹丰功竹帛存。é guān bó dài xiāng lǘ xiàn,wěi jì fēng gōng zhú bó cún。
从此光前还裕后,清风千古动乾坤。cóng cǐ guāng qián hái yù hòu,qīng fēng qiān gǔ dòng qián kūn。

挽鄱阳王府丞父

韩雍

泗水行歌久断音,传经有子戴朝簪。sì shuǐ xíng gē jiǔ duàn yīn,chuán jīng yǒu zi dài cháo zān。
共夸身后推恩重,应报生前积庆深。gòng kuā shēn hòu tuī ēn zhòng,yīng bào shēng qián jī qìng shēn。
就养不回千古梦,流芳却慰九原心。jiù yǎng bù huí qiān gǔ mèng,liú fāng què wèi jiǔ yuán xīn。
穹碑树德当周道,太史文章耀古今。qióng bēi shù dé dāng zhōu dào,tài shǐ wén zhāng yào gǔ jīn。

挽鄱阳王府丞母

韩雍

霜居教子已登庸,节义何惭举世宗。shuāng jū jiào zi yǐ dēng yōng,jié yì hé cán jǔ shì zōng。
大史传书青汗简,君王诰赐紫泥封。dà shǐ chuán shū qīng hàn jiǎn,jūn wáng gào cì zǐ ní fēng。
无端婺女天边坠,有约良人地下逢。wú duān wù nǚ tiān biān zhuì,yǒu yuē liáng rén dì xià féng。
昨向凤冈冈上吊,堂空惟有一孤松。zuó xiàng fèng gāng gāng shàng diào,táng kōng wéi yǒu yī gū sōng。

赠渔隐李先生

韩雍

白发苍颜享寿龄,幅巾黎杖适吟情。bái fā cāng yán xiǎng shòu líng,fú jīn lí zhàng shì yín qíng。
价高未起蒲轮聘,望重频魁月旦评。jià gāo wèi qǐ pú lún pìn,wàng zhòng pín kuí yuè dàn píng。
西涧松筠同晚节,北山猿鹤结深盟。xī jiàn sōng yún tóng wǎn jié,běi shān yuán hè jié shēn méng。
自惭薄宦浑无补,何日相从共濯缨。zì cán báo huàn hún wú bǔ,hé rì xiāng cóng gòng zhuó yīng。

荣寿堂为昆山项御史璁题

韩雍

碧玉峰前荣寿堂,高年慈母被恩光。bì yù fēng qián róng shòu táng,gāo nián cí mǔ bèi ēn guāng。
霞文帔映童颜润,珠翟冠笼鹤发长。xiá wén pèi yìng tóng yán rùn,zhū dí guān lóng hè fā zhǎng。
天禄分来春酿酒,锦衣归去昼称觞。tiān lù fēn lái chūn niàng jiǔ,jǐn yī guī qù zhòu chēng shāng。
应知罔极真难报,孝道相期更显扬。yīng zhī wǎng jí zhēn nán bào,xiào dào xiāng qī gèng xiǎn yáng。