古诗词

双节堂为御史朱铉题

韩雍

同挥清泪落重泉,荀采中情晚不迁。tóng huī qīng lèi luò zhòng quán,xún cǎi zhōng qíng wǎn bù qiān。
湘水未沉因有子,首阳终饿为无天。xiāng shuǐ wèi chén yīn yǒu zi,shǒu yáng zhōng è wèi wú tiān。
雁鸿叫雨离群远,松柏凌霜出类坚。yàn hóng jiào yǔ lí qún yuǎn,sōng bǎi líng shuāng chū lèi jiān。
节义从来关世教,愿将女范续新编。jié yì cóng lái guān shì jiào,yuàn jiāng nǚ fàn xù xīn biān。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

题尘清亭

韩雍

亭上花枝覆草塘,亭前流水引源长。tíng shàng huā zhī fù cǎo táng,tíng qián liú shuǐ yǐn yuán zhǎng。
移来湘浦千竿雨,分得濂溪十里香。yí lái xiāng pǔ qiān gān yǔ,fēn dé lián xī shí lǐ xiāng。
吟到碧天明月上,醉眠白石晚风凉。yín dào bì tiān míng yuè shàng,zuì mián bái shí wǎn fēng liáng。
太平自有无穷乐,不为吹笙杂鼓篁。tài píng zì yǒu wú qióng lè,bù wèi chuī shēng zá gǔ huáng。

题尘清亭

韩雍

一尘不到草亭深,雅称秋台铁石心。yī chén bù dào cǎo tíng shēn,yǎ chēng qiū tái tiě shí xīn。
星聚衣冠占太史,风流觞咏继山阴。xīng jù yī guān zhàn tài shǐ,fēng liú shāng yǒng jì shān yīn。
柑分低树和烟摘,酒出行厨带月斟。gān fēn dī shù hé yān zhāi,jiǔ chū xíng chú dài yuè zhēn。
宾主淹留归路晚,满天风露夜沈沈。bīn zhǔ yān liú guī lù wǎn,mǎn tiān fēng lù yè shěn shěn。

营建纪成陈都堂命为阮太监题

韩雍

内相承宣下玉阶,经营殊不费民财。nèi xiāng chéng xuān xià yù jiē,jīng yíng shū bù fèi mín cái。
圣明仁化如天覆,黎庶欢心若子来。shèng míng rén huà rú tiān fù,lí shù huān xīn ruò zi lái。
洛水功成光镐邑,斯干诗咏继灵台。luò shuǐ gōng chéng guāng gǎo yì,sī gàn shī yǒng jì líng tái。
有周俪美逢今日,欲献赓歌愧菲才。yǒu zhōu lì měi féng jīn rì,yù xiàn gēng gē kuì fēi cái。

挽道士陈缉熙求

韩雍

九转丹成生羽翰,烟霞拂袖出尘寰。jiǔ zhuǎn dān chéng shēng yǔ hàn,yān xiá fú xiù chū chén huán。
壶中演秘龙初伏,岛外寻真鹤未还。hú zhōng yǎn mì lóng chū fú,dǎo wài xún zhēn hè wèi hái。
松径净迷苍雪冷,竹窗空锁白云间。sōng jìng jìng mí cāng xuě lěng,zhú chuāng kōng suǒ bái yún jiān。
洞庭凉夜吹箫过,水满江天月满山。dòng tíng liáng yè chuī xiāo guò,shuǐ mǎn jiāng tiān yuè mǎn shān。

长洲张医士妻葬青龙坞陈都堂命作挽诗

韩雍

瑶池会看舞山香,尘满芙芙月满堂。yáo chí huì kàn wǔ shān xiāng,chén mǎn fú fú yuè mǎn táng。
乌鹊桥空红雨乱,青龙坞远白云荒。wū què qiáo kōng hóng yǔ luàn,qīng lóng wù yuǎn bái yún huāng。
医传上国思贤助,学富东吴慕义方。yī chuán shàng guó sī xián zhù,xué fù dōng wú mù yì fāng。
嬴得乡评重潜德,为题诗句共揄扬。yíng dé xiāng píng zhòng qián dé,wèi tí shī jù gòng yú yáng。

挽薛亚卿父

韩雍

词翰兼优绝代无,养高不受俗尘污。cí hàn jiān yōu jué dài wú,yǎng gāo bù shòu sú chén wū。
忽从瑶水群仙会,遂判香山九老图。hū cóng yáo shuǐ qún xiān huì,suì pàn xiāng shān jiǔ lǎo tú。
丹凤衔书恩礼重,苍龙解绂泪痕枯。dān fèng xián shū ēn lǐ zhòng,cāng lóng jiě fú lèi hén kū。
传家幸有皋陶子,大展经纶弼圣谟。chuán jiā xìng yǒu gāo táo zi,dà zhǎn jīng lún bì shèng mó。

送杨练师受度牒还山陈缉熙求

韩雍

早闻学道出尘寰,今喜观光觐圣颜。zǎo wén xué dào chū chén huán,jīn xǐ guān guāng jìn shèng yán。
黄石素书传圯上,青牛紫气度函关。huáng shí sù shū chuán yí shàng,qīng niú zǐ qì dù hán guān。
九重帝泽千年遇,万里仙槎八月还。jiǔ zhòng dì zé qiān nián yù,wàn lǐ xiān chá bā yuè hái。
此去知君招不得,想应跨鹤入茅山。cǐ qù zhī jūn zhāo bù dé,xiǎng yīng kuà hè rù máo shān。

题吴御史昌衍所藏先世菊隐卷

韩雍

三径黄花事退休,故家诗画几时留。sān jìng huáng huā shì tuì xiū,gù jiā shī huà jǐ shí liú。
满笺香墨腾风露,万斛明珠缀冕旒。mǎn jiān xiāng mò téng fēng lù,wàn hú míng zhū zhuì miǎn liú。
流落久嗟遗泽泯,来归深喜后人求。liú luò jiǔ jiē yí zé mǐn,lái guī shēn xǐ hòu rén qiú。
珍藏莫道凋零尽,尚有文光射斗牛。zhēn cáng mò dào diāo líng jǐn,shàng yǒu wén guāng shè dòu niú。

挽姑苏张医士

韩雍

遁迹吴山世业医,家声高与古人期。dùn jì wú shān shì yè yī,jiā shēng gāo yǔ gǔ rén qī。
杏栽董奉空千树,鹤驾苏耽去几时。xìng zāi dǒng fèng kōng qiān shù,hè jià sū dān qù jǐ shí。
松柏寒云愁满地,梧桐秋雨泪连枝。sōng bǎi hán yún chóu mǎn dì,wú tóng qiū yǔ lèi lián zhī。
百年馀庆今何在,嬴得诸郎有白眉。bǎi nián yú qìng jīn hé zài,yíng dé zhū láng yǒu bái méi。

题顾仲礼藏春楼

韩雍

香满吴山总是春,楼中春意浩无垠。xiāng mǎn wú shān zǒng shì chūn,lóu zhōng chūn yì hào wú yín。
暖风入座鸟声细,晴雨卷帘花气新。nuǎn fēng rù zuò niǎo shēng xì,qíng yǔ juǎn lián huā qì xīn。
万物均含形色性,一腔同寓发生仁。wàn wù jūn hán xíng sè xìng,yī qiāng tóng yù fā shēng rén。
何当袖拂烟霞去,卜筑相依养道真。hé dāng xiù fú yān xiá qù,bo zhù xiāng yī yǎng dào zhēn。

屏山楼胡御史拱辰为舒安求

韩雍

名山相对搆层楼,山势如平翠欲流。míng shān xiāng duì gòu céng lóu,shān shì rú píng cuì yù liú。
云卷半帘天影近,风来满座雨声浮。yún juǎn bàn lián tiān yǐng jìn,fēng lái mǎn zuò yǔ shēng fú。
羊元独卧筠床晚,苏轼重游赤壁秋。yáng yuán dú wò yún chuáng wǎn,sū shì zhòng yóu chì bì qiū。
千载芳名今并美,好传家业振箕裘。qiān zài fāng míng jīn bìng měi,hǎo chuán jiā yè zhèn jī qiú。

松轩为乡人题

韩雍

百亩田园万树松,结轩相对日从容。bǎi mǔ tián yuán wàn shù sōng,jié xuān xiāng duì rì cóng róng。
天风夜半来鸣鹤,雷雨春深起蛰龙。tiān fēng yè bàn lái míng hè,léi yǔ chūn shēn qǐ zhé lóng。
香入吟窗钩翡翠,清分坐榻湿芙蓉。xiāng rù yín chuāng gōu fěi cuì,qīng fēn zuò tà shī fú róng。
几回乡梦曾相过,身在徂徕第一峰。jǐ huí xiāng mèng céng xiāng guò,shēn zài cú lái dì yī fēng。

文会堂为姑苏唐以敏题

韩雍

新筑茅堂傍竹林,茅堂隐隐竹森森。xīn zhù máo táng bàng zhú lín,máo táng yǐn yǐn zhú sēn sēn。
朋簪累盍薰陶久,丽泽相资造诣深。péng zān lèi hé xūn táo jiǔ,lì zé xiāng zī zào yì shēn。
明月半窗无俗侣,清风一曲有知音。míng yuè bàn chuāng wú sú lǚ,qīng fēng yī qū yǒu zhī yīn。
何时归棹吴江上,共挹沧浪洗渴心。hé shí guī zhào wú jiāng shàng,gòng yì cāng làng xǐ kě xīn。

仁化草堂为曲江黄御史父处士题

韩雍

为爱茅堂近曲江,云山叠叠水淙淙。wèi ài máo táng jìn qū jiāng,yún shān dié dié shuǐ cóng cóng。
一筇晴雨行南亩,半榻清风卧北窗。yī qióng qíng yǔ xíng nán mǔ,bàn tà qīng fēng wò běi chuāng。
少室山人今有几,杜陵野老古无双。shǎo shì shān rén jīn yǒu jǐ,dù líng yě lǎo gǔ wú shuāng。
传家又得宁馨子,衣绣乘骢在帝邦。chuán jiā yòu dé níng xīn zi,yī xiù chéng cōng zài dì bāng。

恬澹轩为大德观王道士题

韩雍

昔年欲问参同契,暇日曾过恬澹轩。xī nián yù wèn cān tóng qì,xiá rì céng guò tián dàn xuān。
羽客相逢应悟道,黄庭诵罢竟忘言。yǔ kè xiāng féng yīng wù dào,huáng tíng sòng bà jìng wàng yán。
宾墀苔老稀人迹,仙丈云深绝市諠。bīn chí tái lǎo xī rén jì,xiān zhàng yún shēn jué shì xuān。
身世飘然如物外,何须更懝访桃源。shēn shì piāo rán rú wù wài,hé xū gèng ài fǎng táo yuán。
6161234567»