古诗词

同年会诗分韵得呦字

韩雍

忆昔甫弱冠,鹿鸣歌呦呦。yì xī fǔ ruò guān,lù míng gē yōu yōu。
遂能从群仙,直上琼林游。suì néng cóng qún xiān,zhí shàng qióng lín yóu。
琼林探名花,少年我其尤。qióng lín tàn míng huā,shǎo nián wǒ qí yóu。
同披宫锦袍,共泛黄金瓯。tóng pī gōng jǐn páo,gòng fàn huáng jīn ōu。
一时吐壮气,浩浩横九州。yī shí tǔ zhuàng qì,hào hào héng jiǔ zhōu。
岂徒践董贾,实欲肩伊周。qǐ tú jiàn dǒng jiǎ,shí yù jiān yī zhōu。
朅来十五载,各有官守忧。qiè lái shí wǔ zài,gè yǒu guān shǒu yōu。
友情胶漆深,宦迹参商侔。yǒu qíng jiāo qī shēn,huàn jì cān shāng móu。
荣落虽或殊,大闲鲜遗羞。róng luò suī huò shū,dà xián xiān yí xiū。
贤科称得人,吾榜居最优。xián kē chēng dé rén,wú bǎng jū zuì yōu。
迩闻黄门第,开筵集斯流。ěr wén huáng mén dì,kāi yán jí sī liú。
尚齿不尚官,款曲偏绸缪。shàng chǐ bù shàng guān,kuǎn qū piān chóu móu。
尊罍叠献酢,珠玉纷赓酬。zūn léi dié xiàn cù,zhū yù fēn gēng chóu。
我惭镇南邦,末席趋无由。wǒ cán zhèn nán bāng,mò xí qū wú yóu。
忽得春卿书,分韵为我留。hū dé chūn qīng shū,fēn yùn wèi wǒ liú。
旦准昔同列,推荐行阴谋。dàn zhǔn xī tóng liè,tuī jiàn xíng yīn móu。
王聂始同曹,败覆终相雠。wáng niè shǐ tóng cáo,bài fù zhōng xiāng chóu。
彼皆古同年,智愚难匹俦。bǐ jiē gǔ tóng nián,zhì yú nán pǐ chóu。
作诗附终篇,相期鉴前修。zuò shī fù zhōng piān,xiāng qī jiàn qián xiū。
明秋我入觐,后会知能不。míng qiū wǒ rù jìn,hòu huì zhī néng bù。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

次韵酬大司马王公度四首

韩雍

奔走车尘马足,常时送旧迎新。bēn zǒu chē chén mǎ zú,cháng shí sòng jiù yíng xīn。
却有许多真乐,湖山风景可人。què yǒu xǔ duō zhēn lè,hú shān fēng jǐng kě rén。