古诗词

分少陵诗句寿渔乐先生七十人字

韩雍

平生厌尘俗,雅志素希古。píng shēng yàn chén sú,yǎ zhì sù xī gǔ。
优游林泉下,甘与麋鹿伍。yōu yóu lín quán xià,gān yǔ mí lù wǔ。
寿考跻七旬,禄养享三釜。shòu kǎo jī qī xún,lù yǎng xiǎng sān fǔ。
佳辰集良宾,肆筵设樽俎。jiā chén jí liáng bīn,sì yán shè zūn zǔ。
翩翩青鸟来,蟠桃送王母。piān piān qīng niǎo lái,pán táo sòng wáng mǔ。
弃核齐昆仑,遐龄岂胜数。qì hé qí kūn lún,xiá líng qǐ shèng shù。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

同叶都宪游净慈寺

韩雍

何处禅林是净慈,苏公堤畔影参差。hé chù chán lín shì jìng cí,sū gōng dī pàn yǐng cān chà。
水光山色有多景,天下人间无此奇。shuǐ guāng shān sè yǒu duō jǐng,tiān xià rén jiān wú cǐ qí。
老我登临方遂愿,高僧延款索题诗。lǎo wǒ dēng lín fāng suì yuàn,gāo sēng yán kuǎn suǒ tí shī。
国恩未报空游乐,笑撚霜毫有所思。guó ēn wèi bào kōng yóu lè,xiào niǎn shuāng háo yǒu suǒ sī。

同钱翰林游宝叔寺和同年张太仆韵

韩雍

群山佳处偶来登,峭壁奇峰似剑棱。qún shān jiā chù ǒu lái dēng,qiào bì qí fēng shì jiàn léng。
疏雨落潮声隐隐,淡云芳树影层层。shū yǔ luò cháo shēng yǐn yǐn,dàn yún fāng shù yǐng céng céng。
遥瞻亲舍恒惆怅,未报君恩益战兢。yáo zhān qīn shě héng chóu chàng,wèi bào jūn ēn yì zhàn jīng。
草草题诗写高兴,翰林风月我何能。cǎo cǎo tí shī xiě gāo xīng,hàn lín fēng yuè wǒ hé néng。

弓都阃招宗阳宫会饮和钱学士韵

韩雍

仙家深处绮筵开,旋扫尘埃辟草莱。xiān jiā shēn chù qǐ yán kāi,xuán sǎo chén āi pì cǎo lái。
一勺寒泉清见厎,万竿晴竹翠成堆。yī sháo hán quán qīng jiàn dǐ,wàn gān qíng zhú cuì chéng duī。
恍如白日游琼岛,疑似红云捧玉台。huǎng rú bái rì yóu qióng dǎo,yí shì hóng yún pěng yù tái。
暂得欢娱感君赐,欲图报称愧樗材。zàn dé huān yú gǎn jūn cì,yù tú bào chēng kuì chū cái。

瑞竹诗为苏庠张司训宪题

韩雍

哀哀血泪滴重泉,化作琅玕出道边。āi āi xuè lèi dī zhòng quán,huà zuò láng gān chū dào biān。
负土宗生真并美,泣林孟氏漫称贤。fù tǔ zōng shēng zhēn bìng měi,qì lín mèng shì màn chēng xián。
人言定许孙枝盛,天道应怜孝节坚。rén yán dìng xǔ sūn zhī shèng,tiān dào yīng lián xiào jié jiān。
奇瑞昭彰见风化,我烦太史续新编。qí ruì zhāo zhāng jiàn fēng huà,wǒ fán tài shǐ xù xīn biān。

游净慈寺次钱学士韵

韩雍

胜境分明是洞天,偷闲试问上乘禅。shèng jìng fēn míng shì dòng tiān,tōu xián shì wèn shàng chéng chán。
老僧出定惊相迓,见我来游喜欲颠。lǎo sēng chū dìng jīng xiāng yà,jiàn wǒ lái yóu xǐ yù diān。
翠竹万竿围客座,白鸥数点傍渔船。cuì zhú wàn gān wéi kè zuò,bái ōu shù diǎn bàng yú chuán。
品题赖有文章伯,留得明珠颗颗圆。pǐn tí lài yǒu wén zhāng bó,liú dé míng zhū kē kē yuán。

七月六日与寅友登紫薇楼小酌和雷大参韵

韩雍

蝉噪夕阳残暑天,高楼同上思茫然。chán zào xī yáng cán shǔ tiān,gāo lóu tóng shàng sī máng rán。
几株古树当窗外,一带吴山在目前。jǐ zhū gǔ shù dāng chuāng wài,yī dài wú shān zài mù qián。
知命已甘居草野,置身不觉到峰巅。zhī mìng yǐ gān jū cǎo yě,zhì shēn bù jué dào fēng diān。
酒阑莫道休衙晚,醉眼犹思望日边。jiǔ lán mò dào xiū yá wǎn,zuì yǎn yóu sī wàng rì biān。

七月六日与寅友登紫薇楼小酌和雷大参韵

韩雍

高楼一目尽吴天,抚景题诗独怅然。gāo lóu yī mù jǐn wú tiān,fǔ jǐng tí shī dú chàng rán。
功业敢夸犹在后,聪明已愧不如前。gōng yè gǎn kuā yóu zài hòu,cōng míng yǐ kuì bù rú qián。
思乡欲敛江湖迹,避暑期登泰华巅。sī xiāng yù liǎn jiāng hú jì,bì shǔ qī dēng tài huá diān。
翘首不堪心事切,迢迢亲舍白云边。qiào shǒu bù kān xīn shì qiè,tiáo tiáo qīn shě bái yún biān。

湖山旧隐为锡山钱津赋

韩雍

遁迹湖山几世同,湖山移在故园中。dùn jì hú shān jǐ shì tóng,hú shān yí zài gù yuán zhōng。
画图不假丹青笔,疏凿真如造化功。huà tú bù jiǎ dān qīng bǐ,shū záo zhēn rú zào huà gōng。
孤阜未荒和靖业,钓台常仰子陵风。gū fù wèi huāng hé jìng yè,diào tái cháng yǎng zi líng fēng。
逸民自古关风教,采录重烦太史公。yì mín zì gǔ guān fēng jiào,cǎi lù zhòng fán tài shǐ gōng。

西湖钱别瞿中书次钱学士韵三首

韩雍

乱蝉声里报新秋,与客携壶上彩舟。luàn chán shēng lǐ bào xīn qiū,yǔ kè xié hú shàng cǎi zhōu。
衔诏还乡真宠命,却金归国岂常流。xián zhào hái xiāng zhēn chǒng mìng,què jīn guī guó qǐ cháng liú。
四山芳树迎红锦,一棹沧波起白鸥。sì shān fāng shù yíng hóng jǐn,yī zhào cāng bō qǐ bái ōu。
后夜相知重相忆,梦飞先到帝王州。hòu yè xiāng zhī zhòng xiāng yì,mèng fēi xiān dào dì wáng zhōu。

西湖钱别瞿中书次钱学士韵三首

韩雍

尊酒楼船喜会同,可人佳景在湖中。zūn jiǔ lóu chuán xǐ huì tóng,kě rén jiā jǐng zài hú zhōng。
明珠衮衮芰荷雨,翠浪飘飘杨柳风。míng zhū gǔn gǔn jì hé yǔ,cuì làng piāo piāo yáng liǔ fēng。
凤阁岂能淹俊杰,钱塘自古盛英雄。fèng gé qǐ néng yān jùn jié,qián táng zì gǔ shèng yīng xióng。
好驱四牡趋朝去,莫待霜林叶尽红。hǎo qū sì mǔ qū cháo qù,mò dài shuāng lín yè jǐn hóng。

西湖钱别瞿中书次钱学士韵三首

韩雍

凉雨初收九夏炎,竹亭燕坐喜安恬。liáng yǔ chū shōu jiǔ xià yán,zhú tíng yàn zuò xǐ ān tián。
湖山笑我来游晚,风月因人到后添。hú shān xiào wǒ lái yóu wǎn,fēng yuè yīn rén dào hòu tiān。
已觉功名惭召伯,岂夸词赋逼江淹。yǐ jué gōng míng cán zhào bó,qǐ kuā cí fù bī jiāng yān。
酒酣不觉乾坤大,俯视吴山一发纤。jiǔ hān bù jué qián kūn dà,fǔ shì wú shān yī fā xiān。

迎亲道中得报喜而有作

韩雍

画舫迎亲秋色中,行行长望极吴东。huà fǎng yíng qīn qiū sè zhōng,xíng xíng zhǎng wàng jí wú dōng。
白云渐觉孤飞近,青鸟先将喜事通。bái yún jiàn jué gū fēi jìn,qīng niǎo xiān jiāng xǐ shì tōng。
但儗承欢过百岁,不须加爵到三公。dàn nǐ chéng huān guò bǎi suì,bù xū jiā jué dào sān gōng。
平生至愿于今遂,感激皇恩造化同。píng shēng zhì yuàn yú jīn suì,gǎn jī huáng ēn zào huà tóng。

观潮

韩雍

日日寒潮度海门,潮头高下与谁论。rì rì hán cháo dù hǎi mén,cháo tóu gāo xià yǔ shuí lùn。
乾坤元气时升降,吴越长江任吐吞。qián kūn yuán qì shí shēng jiàng,wú yuè zhǎng jiāng rèn tǔ tūn。
千里还惊雷电过,半空常讶雪山奔。qiān lǐ hái jīng léi diàn guò,bàn kōng cháng yà xuě shān bēn。
人间壮观无逾此,我得游观感圣恩。rén jiān zhuàng guān wú yú cǐ,wǒ dé yóu guān gǎn shèng ēn。

庆谢方伯六十三

韩雍

文犀宫锦照华颠,晚景风流似列仙。wén xī gōng jǐn zhào huá diān,wǎn jǐng fēng liú shì liè xiān。
节过重阳才一日,岁周甲子又三年。jié guò zhòng yáng cái yī rì,suì zhōu jiǎ zi yòu sān nián。
窦郎丹桂家声继,召伯甘棠宦迹传。dòu láng dān guì jiā shēng jì,zhào bó gān táng huàn jì chuán。
从此遐龄应不老,庙廊高位看乔迁。cóng cǐ xiá líng yīng bù lǎo,miào láng gāo wèi kàn qiáo qiān。

游云居庵次钱学士韵

韩雍

乘间同谒梵王居,满眼风光画不如。chéng jiān tóng yè fàn wáng jū,mǎn yǎn fēng guāng huà bù rú。
四面好山凌碧落,一窗修竹称清虚。sì miàn hǎo shān líng bì luò,yī chuāng xiū zhú chēng qīng xū。
苏公丘壑情偏放,范老江湖心暂舒。sū gōng qiū hè qíng piān fàng,fàn lǎo jiāng hú xīn zàn shū。
和罢阳春人尽醉,不知身世在堪舆。hé bà yáng chūn rén jǐn zuì,bù zhī shēn shì zài kān yú。