古诗词

凯还图为总兵官彰武伯杨公题

韩雍

杨将军,不易得。yáng jiāng jūn,bù yì dé。
虎头燕颔修髯黑,河目龟文神气赤。hǔ tóu yàn hàn xiū rán hēi,hé mù guī wén shén qì chì。
三光五岳储精华,生与皇家为柱石。sān guāng wǔ yuè chǔ jīng huá,shēng yǔ huáng jiā wèi zhù shí。
少事世父颍国武襄公,六韬三略皆精通。shǎo shì shì fù yǐng guó wǔ xiāng gōng,liù tāo sān lüè jiē jīng tōng。
手提百斤武库戟,臂挽三石乌号弓。shǒu tí bǎi jīn wǔ kù jǐ,bì wǎn sān shí wū hào gōng。
有时射猎驰沙漠,千万人中显英略。yǒu shí shè liè chí shā mò,qiān wàn rén zhōng xiǎn yīng lüè。
南山白额赤手擒,云里双雕应弦落。nán shān bái é chì shǒu qín,yún lǐ shuāng diāo yīng xián luò。
有时策马出寨游,杀气凛凛横高秋。yǒu shí cè mǎ chū zhài yóu,shā qì lǐn lǐn héng gāo qiū。
健儿望风不敢敌,挥刀追斩单于头。jiàn ér wàng fēng bù gǎn dí,huī dāo zhuī zhǎn dān yú tóu。
弱冠登庸起声望,每向行营护天仗。ruò guān dēng yōng qǐ shēng wàng,měi xiàng xíng yíng hù tiān zhàng。
艰危时复展奇谋,上谷登坛为副将。jiān wēi shí fù zhǎn qí móu,shàng gǔ dēng tán wèi fù jiāng。
彼敌违天常,西夏为奸骄。bǐ dí wéi tiān cháng,xī xià wèi jiān jiāo。
将军往节度,一道人歌谣。jiāng jūn wǎng jié dù,yī dào rén gē yáo。
犬羊贪心犹未已,举国入寇平时比。quǎn yáng tān xīn yóu wèi yǐ,jǔ guó rù kòu píng shí bǐ。
挥兵鏖战却败奔,跃马穷追数千里。huī bīng áo zhàn què bài bēn,yuè mǎ qióng zhuī shù qiān lǐ。
僵尸弥山血成川,尽驱驼马欣凯还。jiāng shī mí shān xuè chéng chuān,jǐn qū tuó mǎ xīn kǎi hái。
献俘奏捷天子喜,报功遣使来穷边。xiàn fú zòu jié tiān zi xǐ,bào gōng qiǎn shǐ lái qióng biān。
赐赉便蕃未能数,更进勋阶锡茅土。cì lài biàn fān wèi néng shù,gèng jìn xūn jiē xī máo tǔ。
玄冠几度加貂蝉,金印三台伏螭虎。xuán guān jǐ dù jiā diāo chán,jīn yìn sān tái fú chī hǔ。
残敌胆破夜自惊,脱身北走无留停。cán dí dǎn pò yè zì jīng,tuō shēn běi zǒu wú liú tíng。
云中长驱肆劫掠,守臣安得逃天刑。yún zhōng zhǎng qū sì jié lüè,shǒu chén ān dé táo tiān xíng。
宵旰勤民深轸念,在廷元老咨询遍。xiāo gàn qín mín shēn zhěn niàn,zài tíng yuán lǎo zī xún biàn。
堪兹重寄惟将军,召对文华隆宠眷。kān zī zhòng jì wéi jiāng jūn,zhào duì wén huá lóng chǒng juàn。
尚衣出龙锦,宝藏分南金。shàng yī chū lóng jǐn,bǎo cáng fēn nán jīn。
大官珍羞罗,良酝清香斟。dà guān zhēn xiū luó,liáng yùn qīng xiāng zhēn。
白麻黄麻颁紫禁,将军重佩征西印。bái má huáng má bān zǐ jìn,jiāng jūn zhòng pèi zhēng xī yìn。
受降城中百万家,家家喜得贤方镇。shòu jiàng chéng zhōng bǎi wàn jiā,jiā jiā xǐ dé xián fāng zhèn。
彼敌蜂屯近边烽,僣志犹欲窥南东。bǐ dí fēng tún jìn biān fēng,tiě zhì yóu yù kuī nán dōng。
将军伏兵守要害,闻风远遁穹庐空。jiāng jūn fú bīng shǒu yào hài,wén fēng yuǎn dùn qióng lú kōng。
塞垣不见狼烟起,从此三边甲兵洗。sāi yuán bù jiàn láng yān qǐ,cóng cǐ sān biān jiǎ bīng xǐ。
圣主端无西顾忧,万里长城真可拟。shèng zhǔ duān wú xī gù yōu,wàn lǐ zhǎng chéng zhēn kě nǐ。
画工模写奏凯归,据鞍顾盼多风威。huà gōng mó xiě zòu kǎi guī,jù ān gù pàn duō fēng wēi。
山川草木动华彩,旌旗戈甲生光辉。shān chuān cǎo mù dòng huá cǎi,jīng qí gē jiǎ shēng guāng huī。
君不见车骑将军赵充国,金城方略平羌贼。jūn bù jiàn chē qí jiāng jūn zhào chōng guó,jīn chéng fāng lüè píng qiāng zéi。
振旅旋师报匪轻,麒麟高阁图容色。zhèn lǚ xuán shī bào fěi qīng,qí lín gāo gé tú róng sè。
又不见大树将军冯公孙,大破赤眉定三秦。yòu bù jiàn dà shù jiāng jūn féng gōng sūn,dà pò chì méi dìng sān qín。
中兴伟迹不可泯,南宫云台写其真。zhōng xīng wěi jì bù kě mǐn,nán gōng yún tái xiě qí zhēn。
将军勋名不在古人下,云台麟阁终须画。jiāng jūn xūn míng bù zài gǔ rén xià,yún tái lín gé zhōng xū huà。
此画亦须宝藏之,后人一睹千金价。cǐ huà yì xū bǎo cáng zhī,hòu rén yī dǔ qiān jīn jià。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

松轩为陈詹事安简乃弟题

韩雍

双树亭亭荫荜门,隐君难与世人论。shuāng shù tíng tíng yīn bì mén,yǐn jūn nán yǔ shì rén lùn。
七松处士遗风在,五柳先生旧业存。qī sōng chù shì yí fēng zài,wǔ liǔ xiān shēng jiù yè cún。
洗耳静闻清籁响,科头坐爱碧云屯。xǐ ěr jìng wén qīng lài xiǎng,kē tóu zuò ài bì yún tún。
休徵已叶难兄梦,位接三台拜宠恩。xiū zhēng yǐ yè nán xiōng mèng,wèi jiē sān tái bài chǒng ēn。

送张进士养病回苏州

韩雍

琼林深处正翱翔,忽拜殊恩望故乡。qióng lín shēn chù zhèng áo xiáng,hū bài shū ēn wàng gù xiāng。
桃叶波平归棹稳,柳花风细赐衣香。táo yè bō píng guī zhào wěn,liǔ huā fēng xì cì yī xiāng。
参苓调养回元气,甘旨欢娱慰断肠。cān líng diào yǎng huí yuán qì,gān zhǐ huān yú wèi duàn cháng。
独我分携重惆怅,海天翘首白云翔。dú wǒ fēn xié zhòng chóu chàng,hǎi tiān qiào shǒu bái yún xiáng。

高邮吴司训升原武教谕乡人也诗以送之

韩雍

手栽桃李满盂城,献绩金门荷宠荣。shǒu zāi táo lǐ mǎn yú chéng,xiàn jì jīn mén hé chǒng róng。
百里儒官司教化,一方人物赖陶成。bǎi lǐ rú guān sī jiào huà,yī fāng rén wù lài táo chéng。
研朱点易芹香暖,卷幔观澜雨气清。yán zhū diǎn yì qín xiāng nuǎn,juǎn màn guān lán yǔ qì qīng。
此去休言官独冷,显扬还儗振家声。cǐ qù xiū yán guān dú lěng,xiǎn yáng hái nǐ zhèn jiā shēng。

挽佥都御史左周器

韩雍

为民为国一生心,晚进中台感激深。wèi mín wèi guó yī shēng xīn,wǎn jìn zhōng tái gǎn jī shēn。
明主有恩方倚重,怜君无命忽销沉。míng zhǔ yǒu ēn fāng yǐ zhòng,lián jūn wú mìng hū xiāo chén。
斗山光价流中外,墓道铭章耀古今。dòu shān guāng jià liú zhōng wài,mù dào míng zhāng yào gǔ jīn。
我有深情招不起,禾川南望引长吟。wǒ yǒu shēn qíng zhāo bù qǐ,hé chuān nán wàng yǐn zhǎng yín。

挽国子邹检讨

韩雍

栽成桃李满皇都,懒逐风尘走宦途。zāi chéng táo lǐ mǎn huáng dōu,lǎn zhú fēng chén zǒu huàn tú。
林下一人方入会,山中九老不成图。lín xià yī rén fāng rù huì,shān zhōng jiǔ lǎo bù chéng tú。
鸟呼笔冢云烟起,□□诗坛草木枯。niǎo hū bǐ zhǒng yún yān qǐ,shī tán cǎo mù kū。
欲问流芳在何处,高冈真有凤凰雏。yù wèn liú fāng zài hé chù,gāo gāng zhēn yǒu fèng huáng chú。

庆左进士赞擢稽勋主事

韩雍

羲献书名屈宋文,春雷声里上青云。xī xiàn shū míng qū sòng wén,chūn léi shēng lǐ shàng qīng yún。
天官分职非常选,圣主抡才喜出群。tiān guān fēn zhí fēi cháng xuǎn,shèng zhǔ lūn cái xǐ chū qún。
鸣佩晓听双阙漏,挥毫时叙百僚勋。míng pèi xiǎo tīng shuāng quē lòu,huī háo shí xù bǎi liáo xūn。
烦君莫负平生志,留取芳名后世闻。fán jūn mò fù píng shēng zhì,liú qǔ fāng míng hòu shì wén。

寄乡友沈文用

韩雍

沈家林馆最清幽,曾伴相知载酒游。shěn jiā lín guǎn zuì qīng yōu,céng bàn xiāng zhī zài jiǔ yóu。
宦迹北驰才隔岁,乡心南望几经秋。huàn jì běi chí cái gé suì,xiāng xīn nán wàng jǐ jīng qiū。
芳春桃李开花未,深夜壶觞醉客不。fāng chūn táo lǐ kāi huā wèi,shēn yè hú shāng zuì kè bù。
羁绊无能寻旧约,题诗聊为主人酬。jī bàn wú néng xún jiù yuē,tí shī liáo wèi zhǔ rén chóu。

寄乡友陈宗盛

韩雍

客况乡情正不禁,远劳一价送佳音。kè kuàng xiāng qíng zhèng bù jìn,yuǎn láo yī jià sòng jiā yīn。
开缄快睹龙蛇字,念旧深知铁石心。kāi jiān kuài dǔ lóng shé zì,niàn jiù shēn zhī tiě shí xīn。
万里海天春渺渺,半窗风雨夜沉沉。wàn lǐ hǎi tiān chūn miǎo miǎo,bàn chuāng fēng yǔ yè chén chén。
相思苦被浮名绊,尊酒何时更盍簪。xiāng sī kǔ bèi fú míng bàn,zūn jiǔ hé shí gèng hé zān。

奉送尊师唐先生判金华

韩雍

驿亭清酒泛黄花,旧馆诸生满路遮。yì tíng qīng jiǔ fàn huáng huā,jiù guǎn zhū shēng mǎn lù zhē。
亲炙久期联玉笋,分违遥送判金华。qīn zhì jiǔ qī lián yù sǔn,fēn wéi yáo sòng pàn jīn huá。
从来儒术堪经世,此去乡心莫恋家。cóng lái rú shù kān jīng shì,cǐ qù xiāng xīn mò liàn jiā。
早使提封遂康济,趋朝终儗拜黄麻。zǎo shǐ tí fēng suì kāng jì,qū cháo zhōng nǐ bài huáng má。

挽徐给事中父太学生

韩雍

花落梅窗香不闻,中年观化出尘氛。huā luò méi chuāng xiāng bù wén,zhōng nián guān huà chū chén fēn。
眉山苏老能传业,太学何蕃未策勋。méi shān sū lǎo néng chuán yè,tài xué hé fān wèi cè xūn。
玉洞露寒闲点易,琼楼月满静修文。yù dòng lù hán xián diǎn yì,qióng lóu yuè mǎn jìng xiū wén。
流芳却有推封诏,夜夜龙光照古坟。liú fāng què yǒu tuī fēng zhào,yè yè lóng guāng zhào gǔ fén。

庆陈梅轩封御史

韩雍

鸾书飞舞下天阍,光射东吴孝义门。luán shū fēi wǔ xià tiān hūn,guāng shè dōng wú xiào yì mén。
七品一官封子职,十年两世拜皇恩。qī pǐn yī guān fēng zi zhí,shí nián liǎng shì bài huáng ēn。
湖山草木增新彩,乡里衣冠庆达尊。hú shān cǎo mù zēng xīn cǎi,xiāng lǐ yī guān qìng dá zūn。
我有深情不能预,海天空望白云屯。wǒ yǒu shēn qíng bù néng yù,hǎi tiān kōng wàng bái yún tún。

具庆堂为程员外宗题

韩雍

秋台绩奏称才良,宠命新颁具庆堂。qiū tái jì zòu chēng cái liáng,chǒng mìng xīn bān jù qìng táng。
数朵彩云将雨露,两簪苍雪耐风霜。shù duǒ cǎi yún jiāng yǔ lù,liǎng zān cāng xuě nài fēng shuāng。
光摇金翠瞻天近,景驻桑榆爱日长。guāng yáo jīn cuì zhān tiān jìn,jǐng zhù sāng yú ài rì zhǎng。
移孝为忠丈夫事,好摅忠荩答君王。yí xiào wèi zhōng zhàng fū shì,hǎo shū zhōng jìn dá jūn wáng。

寄题何挥使西轩

韩雍

最爱西轩称此心,分明城市有山林。zuì ài xī xuān chēng cǐ xīn,fēn míng chéng shì yǒu shān lín。
石潭倒浸芙蓉朵,竹径斜穿玳瑁簪。shí tán dào jìn fú róng duǒ,zhú jìng xié chuān dài mào zān。
尘印荒苔人迹少,歌传丛树鸟声深。chén yìn huāng tái rén jì shǎo,gē chuán cóng shù niǎo shēng shēn。
宦游未得陪佳赏,翘首江天想像吟。huàn yóu wèi dé péi jiā shǎng,qiào shǒu jiāng tiān xiǎng xiàng yín。

重庆堂为御史郑时题时伯父为秋官亚卿父与大父皆受封

韩雍

世父登朝犹子继,推封共喜拜恩频。shì fù dēng cháo yóu zi jì,tuī fēng gòng xǐ bài ēn pín。
几函诰敕来双凤,三代簪缨见四人。jǐ hán gào chì lái shuāng fèng,sān dài zān yīng jiàn sì rén。
桥梓清阴高覆下,芝兰香气旧和新。qiáo zǐ qīng yīn gāo fù xià,zhī lán xiāng qì jiù hé xīn。
光荣今古谁能及,图报应须作荩臣。guāng róng jīn gǔ shuí néng jí,tú bào yīng xū zuò jìn chén。

寿黄亚卿母八十初度值清明

韩雍

八旬初度逢佳节,有子登朝喜气偏。bā xún chū dù féng jiā jié,yǒu zi dēng cháo xǐ qì piān。
九鼎味烹新赐火,一炉香袅旧藏烟。jiǔ dǐng wèi pēng xīn cì huǒ,yī lú xiāng niǎo jiù cáng yān。
门迎化日恩光近,身带晴霞命服鲜。mén yíng huà rì ēn guāng jìn,shēn dài qíng xiá mìng fú xiān。
从此遐龄应不老,愿陪冠盖庆年年。cóng cǐ xiá líng yīng bù lǎo,yuàn péi guān gài qìng nián nián。