古诗词

凯还图为总兵官彰武伯杨公题

韩雍

杨将军,不易得。yáng jiāng jūn,bù yì dé。
虎头燕颔修髯黑,河目龟文神气赤。hǔ tóu yàn hàn xiū rán hēi,hé mù guī wén shén qì chì。
三光五岳储精华,生与皇家为柱石。sān guāng wǔ yuè chǔ jīng huá,shēng yǔ huáng jiā wèi zhù shí。
少事世父颍国武襄公,六韬三略皆精通。shǎo shì shì fù yǐng guó wǔ xiāng gōng,liù tāo sān lüè jiē jīng tōng。
手提百斤武库戟,臂挽三石乌号弓。shǒu tí bǎi jīn wǔ kù jǐ,bì wǎn sān shí wū hào gōng。
有时射猎驰沙漠,千万人中显英略。yǒu shí shè liè chí shā mò,qiān wàn rén zhōng xiǎn yīng lüè。
南山白额赤手擒,云里双雕应弦落。nán shān bái é chì shǒu qín,yún lǐ shuāng diāo yīng xián luò。
有时策马出寨游,杀气凛凛横高秋。yǒu shí cè mǎ chū zhài yóu,shā qì lǐn lǐn héng gāo qiū。
健儿望风不敢敌,挥刀追斩单于头。jiàn ér wàng fēng bù gǎn dí,huī dāo zhuī zhǎn dān yú tóu。
弱冠登庸起声望,每向行营护天仗。ruò guān dēng yōng qǐ shēng wàng,měi xiàng xíng yíng hù tiān zhàng。
艰危时复展奇谋,上谷登坛为副将。jiān wēi shí fù zhǎn qí móu,shàng gǔ dēng tán wèi fù jiāng。
彼敌违天常,西夏为奸骄。bǐ dí wéi tiān cháng,xī xià wèi jiān jiāo。
将军往节度,一道人歌谣。jiāng jūn wǎng jié dù,yī dào rén gē yáo。
犬羊贪心犹未已,举国入寇平时比。quǎn yáng tān xīn yóu wèi yǐ,jǔ guó rù kòu píng shí bǐ。
挥兵鏖战却败奔,跃马穷追数千里。huī bīng áo zhàn què bài bēn,yuè mǎ qióng zhuī shù qiān lǐ。
僵尸弥山血成川,尽驱驼马欣凯还。jiāng shī mí shān xuè chéng chuān,jǐn qū tuó mǎ xīn kǎi hái。
献俘奏捷天子喜,报功遣使来穷边。xiàn fú zòu jié tiān zi xǐ,bào gōng qiǎn shǐ lái qióng biān。
赐赉便蕃未能数,更进勋阶锡茅土。cì lài biàn fān wèi néng shù,gèng jìn xūn jiē xī máo tǔ。
玄冠几度加貂蝉,金印三台伏螭虎。xuán guān jǐ dù jiā diāo chán,jīn yìn sān tái fú chī hǔ。
残敌胆破夜自惊,脱身北走无留停。cán dí dǎn pò yè zì jīng,tuō shēn běi zǒu wú liú tíng。
云中长驱肆劫掠,守臣安得逃天刑。yún zhōng zhǎng qū sì jié lüè,shǒu chén ān dé táo tiān xíng。
宵旰勤民深轸念,在廷元老咨询遍。xiāo gàn qín mín shēn zhěn niàn,zài tíng yuán lǎo zī xún biàn。
堪兹重寄惟将军,召对文华隆宠眷。kān zī zhòng jì wéi jiāng jūn,zhào duì wén huá lóng chǒng juàn。
尚衣出龙锦,宝藏分南金。shàng yī chū lóng jǐn,bǎo cáng fēn nán jīn。
大官珍羞罗,良酝清香斟。dà guān zhēn xiū luó,liáng yùn qīng xiāng zhēn。
白麻黄麻颁紫禁,将军重佩征西印。bái má huáng má bān zǐ jìn,jiāng jūn zhòng pèi zhēng xī yìn。
受降城中百万家,家家喜得贤方镇。shòu jiàng chéng zhōng bǎi wàn jiā,jiā jiā xǐ dé xián fāng zhèn。
彼敌蜂屯近边烽,僣志犹欲窥南东。bǐ dí fēng tún jìn biān fēng,tiě zhì yóu yù kuī nán dōng。
将军伏兵守要害,闻风远遁穹庐空。jiāng jūn fú bīng shǒu yào hài,wén fēng yuǎn dùn qióng lú kōng。
塞垣不见狼烟起,从此三边甲兵洗。sāi yuán bù jiàn láng yān qǐ,cóng cǐ sān biān jiǎ bīng xǐ。
圣主端无西顾忧,万里长城真可拟。shèng zhǔ duān wú xī gù yōu,wàn lǐ zhǎng chéng zhēn kě nǐ。
画工模写奏凯归,据鞍顾盼多风威。huà gōng mó xiě zòu kǎi guī,jù ān gù pàn duō fēng wēi。
山川草木动华彩,旌旗戈甲生光辉。shān chuān cǎo mù dòng huá cǎi,jīng qí gē jiǎ shēng guāng huī。
君不见车骑将军赵充国,金城方略平羌贼。jūn bù jiàn chē qí jiāng jūn zhào chōng guó,jīn chéng fāng lüè píng qiāng zéi。
振旅旋师报匪轻,麒麟高阁图容色。zhèn lǚ xuán shī bào fěi qīng,qí lín gāo gé tú róng sè。
又不见大树将军冯公孙,大破赤眉定三秦。yòu bù jiàn dà shù jiāng jūn féng gōng sūn,dà pò chì méi dìng sān qín。
中兴伟迹不可泯,南宫云台写其真。zhōng xīng wěi jì bù kě mǐn,nán gōng yún tái xiě qí zhēn。
将军勋名不在古人下,云台麟阁终须画。jiāng jūn xūn míng bù zài gǔ rén xià,yún tái lín gé zhōng xū huà。
此画亦须宝藏之,后人一睹千金价。cǐ huà yì xū bǎo cáng zhī,hòu rén yī dǔ qiān jīn jià。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

寄林锦衣索所许画菜

韩雍

写生写到忘形处,野菜园蔬信手涂。xiě shēng xiě dào wàng xíng chù,yě cài yuán shū xìn shǒu tú。
记得相逢曾见许,雁衔何日到苍梧。jì dé xiāng féng céng jiàn xǔ,yàn xián hé rì dào cāng wú。

次韵酬徐武功先生

韩雍

高卧东山梦正酣,相亲无计策归骖。gāo wò dōng shān mèng zhèng hān,xiāng qīn wú jì cè guī cān。
交情不改忘年旧,珠玉时时下岭南。jiāo qíng bù gǎi wàng nián jiù,zhū yù shí shí xià lǐng nán。

次韵酬徐武功先生

韩雍

赐还轩冕自南蛮,海南常时忆谢安。cì hái xuān miǎn zì nán mán,hǎi nán cháng shí yì xiè ān。
相业终期驾伊吕,文名今已并欧韩。xiāng yè zhōng qī jià yī lǚ,wén míng jīn yǐ bìng ōu hán。

次韵酬徐武功先生

韩雍

东吴南越斗牛分,夜夜遥瞻忆相君。dōng wú nán yuè dòu niú fēn,yè yè yáo zhān yì xiāng jūn。
万里何时遂初愿,君为龙去我为云。wàn lǐ hé shí suì chū yuàn,jūn wèi lóng qù wǒ wèi yún。

次韵酬徐武功先生

韩雍

海内人龙系我思,我思未见忽成诗。hǎi nèi rén lóng xì wǒ sī,wǒ sī wèi jiàn hū chéng shī。
台司有召今将至,且莫临风读楚词。tái sī yǒu zhào jīn jiāng zhì,qiě mò lín fēng dú chǔ cí。

甲午十月二日夜风寒拥炉达旦不寐偶见新月口占一绝书于灭度桥头

韩雍

满林黄叶肃霜天,挑尽残灯未得眠。mǎn lín huáng yè sù shuāng tiān,tiāo jǐn cán dēng wèi dé mián。
无限心中隐忧事,又看新月挂天边。wú xiàn xīn zhōng yǐn yōu shì,yòu kàn xīn yuè guà tiān biān。

次韵答祝参政维清

韩雍

紫微堂上解机权,归卧江湖一棹烟。zǐ wēi táng shàng jiě jī quán,guī wò jiāng hú yī zhào yān。
想与陶朱醉吟处,世间万事两茫然。xiǎng yǔ táo zhū zuì yín chù,shì jiān wàn shì liǎng máng rán。

次韵答祝参政维清

韩雍

削平南越欲辞权,归向东吴避瘴烟。xuē píng nán yuè yù cí quán,guī xiàng dōng wú bì zhàng yān。
翻笑当时窦车骑,空将名字勒燕然。fān xiào dāng shí dòu chē qí,kōng jiāng míng zì lēi yàn rán。

挽蒋宗韶乡友

韩雍

坦轩野叟非常士,长赋才名乡里推。tǎn xuān yě sǒu fēi cháng shì,zhǎng fù cái míng xiāng lǐ tuī。
孝义更多题不尽,陈阡已有史官碑。xiào yì gèng duō tí bù jǐn,chén qiān yǐ yǒu shǐ guān bēi。

挽蒋宗韶乡友

韩雍

哲人有道忽长逝,身后绵绵福庆重。zhé rén yǒu dào hū zhǎng shì,shēn hòu mián mián fú qìng zhòng。
伯氏承家真克肖,仲兮还儗拜推封。bó shì chéng jiā zhēn kè xiào,zhòng xī hái nǐ bài tuī fēng。

挽蒋宗韶乡友

韩雍

平生湖海多交友,此老高风独擅名。píng shēng hú hǎi duō jiāo yǒu,cǐ lǎo gāo fēng dú shàn míng。
万里题诗重伤感,屋梁残月不胜情。wàn lǐ tí shī zhòng shāng gǎn,wū liáng cán yuè bù shèng qíng。

重九日华高士宅赏菊次其旧韵

韩雍

得时行道郭汾阳,臣节无亏名亦香。dé shí xíng dào guō fén yáng,chén jié wú kuī míng yì xiāng。
老我于今复何幸,功成名遂解金章。lǎo wǒ yú jīn fù hé xìng,gōng chéng míng suì jiě jīn zhāng。

重九日华高士宅赏菊次其旧韵

韩雍

当时脱颖少年丛,意气真成有古风。dāng shí tuō yǐng shǎo nián cóng,yì qì zhēn chéng yǒu gǔ fēng。
今喜休官渐衰老,都将世事付天公。jīn xǐ xiū guān jiàn shuāi lǎo,dōu jiāng shì shì fù tiān gōng。

挽柳御史母孺人

韩雍

闻道孺人发已苍,母仪妇道总非常。wén dào rú rén fā yǐ cāng,mǔ yí fù dào zǒng fēi cháng。
幽闲德比芝兰秀,贞静心如铁石刚。yōu xián dé bǐ zhī lán xiù,zhēn jìng xīn rú tiě shí gāng。
孝养姑欢朝侍膳,忧祈夫疾夜焚香。xiào yǎng gū huān cháo shì shàn,yōu qí fū jí yè fén xiāng。
恒随令节供先祀,每赞凶年发义仓。héng suí lìng jié gōng xiān sì,měi zàn xiōng nián fā yì cāng。
道路行人资饮食,闾阎茕独举婚丧。dào lù xíng rén zī yǐn shí,lǘ yán qióng dú jǔ hūn sàng。
抚存舅氏遗孤振,表率姻家阃政良。fǔ cún jiù shì yí gū zhèn,biǎo lǜ yīn jiā kǔn zhèng liáng。
教子成名看衣绣,抱孙传业见飞黄。jiào zi chéng míng kàn yī xiù,bào sūn chuán yè jiàn fēi huáng。
清时锡命来丹阙,晚景承恩在画堂。qīng shí xī mìng lái dān quē,wǎn jǐng chéng ēn zài huà táng。
冠簇翠珠双凤结,袍明霞帔五云章。guān cù cuì zhū shuāng fèng jié,páo míng xiá pèi wǔ yún zhāng。
重重禄养来方厚,杳杳仙游去忽忙。zhòng zhòng lù yǎng lái fāng hòu,yǎo yǎo xiān yóu qù hū máng。
霜落宜男凋草色,云遮婺女暗星芒。shuāng luò yí nán diāo cǎo sè,yún zhē wù nǚ àn xīng máng。
七旬高寿生无沗,一世荣名没有光。qī xún gāo shòu shēng wú pāng,yī shì róng míng méi yǒu guāng。
新冢玉埋闲永夜,穹碑山立对斜阳。xīn zhǒng yù mái xián yǒng yè,qióng bēi shān lì duì xié yáng。
题铭太史多称颂,执绋乡人重感伤。tí míng tài shǐ duō chēng sòng,zhí fú xiāng rén zhòng gǎn shāng。
我亦为诗扬盛美,千秋万岁永流芳。wǒ yì wèi shī yáng shèng měi,qiān qiū wàn suì yǒng liú fāng。

同年会诗分韵得呦字

韩雍

忆昔甫弱冠,鹿鸣歌呦呦。yì xī fǔ ruò guān,lù míng gē yōu yōu。
遂能从群仙,直上琼林游。suì néng cóng qún xiān,zhí shàng qióng lín yóu。
琼林探名花,少年我其尤。qióng lín tàn míng huā,shǎo nián wǒ qí yóu。
同披宫锦袍,共泛黄金瓯。tóng pī gōng jǐn páo,gòng fàn huáng jīn ōu。
一时吐壮气,浩浩横九州。yī shí tǔ zhuàng qì,hào hào héng jiǔ zhōu。
岂徒践董贾,实欲肩伊周。qǐ tú jiàn dǒng jiǎ,shí yù jiān yī zhōu。
朅来十五载,各有官守忧。qiè lái shí wǔ zài,gè yǒu guān shǒu yōu。
友情胶漆深,宦迹参商侔。yǒu qíng jiāo qī shēn,huàn jì cān shāng móu。
荣落虽或殊,大闲鲜遗羞。róng luò suī huò shū,dà xián xiān yí xiū。
贤科称得人,吾榜居最优。xián kē chēng dé rén,wú bǎng jū zuì yōu。
迩闻黄门第,开筵集斯流。ěr wén huáng mén dì,kāi yán jí sī liú。
尚齿不尚官,款曲偏绸缪。shàng chǐ bù shàng guān,kuǎn qū piān chóu móu。
尊罍叠献酢,珠玉纷赓酬。zūn léi dié xiàn cù,zhū yù fēn gēng chóu。
我惭镇南邦,末席趋无由。wǒ cán zhèn nán bāng,mò xí qū wú yóu。
忽得春卿书,分韵为我留。hū dé chūn qīng shū,fēn yùn wèi wǒ liú。
旦准昔同列,推荐行阴谋。dàn zhǔn xī tóng liè,tuī jiàn xíng yīn móu。
王聂始同曹,败覆终相雠。wáng niè shǐ tóng cáo,bài fù zhōng xiāng chóu。
彼皆古同年,智愚难匹俦。bǐ jiē gǔ tóng nián,zhì yú nán pǐ chóu。
作诗附终篇,相期鉴前修。zuò shī fù zhōng piān,xiāng qī jiàn qián xiū。
明秋我入觐,后会知能不。míng qiū wǒ rù jìn,hòu huì zhī néng bù。