古诗词

洞庭君山歌和赵总戎韵

韩雍

使君统师征不庭,长江万里飞扬舲。shǐ jūn tǒng shī zhēng bù tíng,zhǎng jiāng wàn lǐ fēi yáng líng。
重湖缥缈接紫冥,风帆遥度一饭经。zhòng hú piāo miǎo jiē zǐ míng,fēng fān yáo dù yī fàn jīng。
船头击鼓如震霆,鼋鼍蛟龙皆隐形。chuán tóu jī gǔ rú zhèn tíng,yuán tuó jiāo lóng jiē yǐn xíng。
君山有树高亭亭,匠石不敢加斧钉。jūn shān yǒu shù gāo tíng tíng,jiàng shí bù gǎn jiā fǔ dīng。
就中岩穴虽岭巆,隐约巨浸如一星。jiù zhōng yán xué suī lǐng róng,yǐn yuē jù jìn rú yī xīng。
湘君之祠列宫庭,灵异似若司南溟。xiāng jūn zhī cí liè gōng tíng,líng yì shì ruò sī nán míng。
长鲸能容李白骑,仙槎曾说张骞乘。zhǎng jīng néng róng lǐ bái qí,xiān chá céng shuō zhāng qiān chéng。
东南形胜莫与比,欲通道路无五丁。dōng nán xíng shèng mò yǔ bǐ,yù tōng dào lù wú wǔ dīng。
乃知元气自涵蓄,润泽何假行雨瓶。nǎi zhī yuán qì zì hán xù,rùn zé hé jiǎ xíng yǔ píng。
使君雅志凌空青,睨视泰华如枕屏。shǐ jūn yǎ zhì líng kōng qīng,nì shì tài huá rú zhěn píng。
清风与明月,相招时入船窗棂。qīng fēng yǔ míng yuè,xiāng zhāo shí rù chuán chuāng líng。
众人昏昏君独醒,欲将丹衷答皇扃。zhòng rén hūn hūn jūn dú xǐng,yù jiāng dān zhōng dá huáng jiōng。
腰间三尺真青萍,辟兵不用丸飞萤。yāo jiān sān chǐ zhēn qīng píng,pì bīng bù yòng wán fēi yíng。
渴思整顿海宇澄,乃今长驱扫膻腥。kě sī zhěng dùn hǎi yǔ chéng,nǎi jīn zhǎng qū sǎo shān xīng。
将星昨夜光晶荧,凯歌指日在耳听。jiāng xīng zuó yè guāng jīng yíng,kǎi gē zhǐ rì zài ěr tīng。
兹辰共泊长沙汀,万马不嘶风清泠。zī chén gòng pō zhǎng shā tīng,wàn mǎ bù sī fēng qīng líng。
知君此行不少停,直指南服宣威灵。zhī jūn cǐ xíng bù shǎo tíng,zhí zhǐ nán fú xuān wēi líng。
瞬息岭海皆清宁,相期同蹑鸾凤翎。shùn xī lǐng hǎi jiē qīng níng,xiāng qī tóng niè luán fèng líng。
慎固九有如郊坰,保我皇图亿万龄。shèn gù jiǔ yǒu rú jiāo jiōng,bǎo wǒ huáng tú yì wàn líng。
与君相守岁寒盟,令人千秋万岁仰德馨。yǔ jūn xiāng shǒu suì hán méng,lìng rén qiān qiū wàn suì yǎng dé xīn。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

次韵酬大司马王公度四首

韩雍

奔走车尘马足,常时送旧迎新。bēn zǒu chē chén mǎ zú,cháng shí sòng jiù yíng xīn。
却有许多真乐,湖山风景可人。què yǒu xǔ duō zhēn lè,hú shān fēng jǐng kě rén。