古诗词

与冯宪副朱挥使昆仲游东禅

韩雍

幽怀不能遣,与客游东禅。yōu huái bù néng qiǎn,yǔ kè yóu dōng chán。
东禅景何如,缭绕水竹笼云烟。dōng chán jǐng hé rú,liáo rào shuǐ zhú lóng yún yān。
东堂长老号玉田,精彩矍铄神气全。dōng táng zhǎng lǎo hào yù tián,jīng cǎi jué shuò shén qì quán。
匆闻门外车马声,倒屣迎我忻忻然。cōng wén mén wài chē mǎ shēng,dào xǐ yíng wǒ xīn xīn rán。
自言门巷好杉树,亲手栽植今参天。zì yán mén xiàng hǎo shān shù,qīn shǒu zāi zhí jīn cān tiān。
登堂坐我蒲团上,妙香香茗时时传。dēng táng zuò wǒ pú tuán shàng,miào xiāng xiāng míng shí shí chuán。
唤来高徒聪上人,颐指气使勤周旋。huàn lái gāo tú cōng shàng rén,yí zhǐ qì shǐ qín zhōu xuán。
须臾开筵列尊俎,款留甚觉心诚虔。xū yú kāi yán liè zūn zǔ,kuǎn liú shén jué xīn chéng qián。
英豪宪副天下士,老成挥使人中贤。yīng háo xiàn fù tiān xià shì,lǎo chéng huī shǐ rén zhōng xián。
更夸玉雪美公子,好诗好礼今无前。gèng kuā yù xuě měi gōng zi,hǎo shī hǎo lǐ jīn wú qián。
携得仙家施小童,长歌大雅声清圆。xié dé xiān jiā shī xiǎo tóng,zhǎng gē dà yǎ shēng qīng yuán。
玉田欢感呼行者,青天歌舞齐联翩。yù tián huān gǎn hū xíng zhě,qīng tiān gē wǔ qí lián piān。
一派仙音众侧耳,重斟美酒烹肥鲜。yī pài xiān yīn zhòng cè ěr,zhòng zhēn měi jiǔ pēng féi xiān。
案头石砚压锦笺,墨浆如膏笔如椽。àn tóu shí yàn yā jǐn jiān,mò jiāng rú gāo bǐ rú chuán。
诸僧罗拜不肯起,阑门索我留诗篇。zhū sēng luó bài bù kěn qǐ,lán mén suǒ wǒ liú shī piān。
君不见远公结社住白莲,一招靖节贤名传。jūn bù jiàn yuǎn gōng jié shè zhù bái lián,yī zhāo jìng jié xián míng chuán。
又不见昌黎有书遗大颠,美誉烜赫垂千年。yòu bù jiàn chāng lí yǒu shū yí dà diān,měi yù xuǎn hè chuí qiān nián。
愧我无能继古作,爱此光景徒流连。kuì wǒ wú néng jì gǔ zuò,ài cǐ guāng jǐng tú liú lián。
草草留题拂衣去,何须更问三生缘。cǎo cǎo liú tí fú yī qù,hé xū gèng wèn sān shēng yuán。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

次韵再答罗宪副六首

韩雍

仲素家声庆有馀,遥遥华胄信无如。zhòng sù jiā shēng qìng yǒu yú,yáo yáo huá zhòu xìn wú rú。
青年擢第司风纪,多少勋劳汗简书。qīng nián zhuó dì sī fēng jì,duō shǎo xūn láo hàn jiǎn shū。

次韵再答罗宪副六首

韩雍

霏霏?雨正愁人,忽见中天散积阴。fēi fēi yǔ zhèng chóu rén,hū jiàn zhōng tiān sàn jī yīn。
寄语城南罗孝子,肩舆将到草堂深。jì yǔ chéng nán luó xiào zi,jiān yú jiāng dào cǎo táng shēn。

次韵再答罗宪副六首

韩雍

登郊访友趁公馀,两袖东风信所如。dēng jiāo fǎng yǒu chèn gōng yú,liǎng xiù dōng fēng xìn suǒ rú。
却恐行车怯泥泞,长须先致一缄书。què kǒng xíng chē qiè ní nìng,zhǎng xū xiān zhì yī jiān shū。

感春

韩雍

柳条绿绿梅初叶,麦陇青青菜已花。liǔ tiáo lǜ lǜ méi chū yè,mài lǒng qīng qīng cài yǐ huā。
春似乡园又将半,东风吹恨满天涯。chūn shì xiāng yuán yòu jiāng bàn,dōng fēng chuī hèn mǎn tiān yá。

题鹦鹉鸲鹆各一幅寄张致和

韩雍

灵鸟能言避网罗,山林深处占高柯。líng niǎo néng yán bì wǎng luó,shān lín shēn chù zhàn gāo kē。
雕盘纵有黄金粒,不肯飞来奈尔何。diāo pán zòng yǒu huáng jīn lì,bù kěn fēi lái nài ěr hé。

题鹦鹉鸲鹆各一幅寄张致和

韩雍

巧语从来众不堪,参军门下被伤残。qiǎo yǔ cóng lái zhòng bù kān,cān jūn mén xià bèi shāng cán。
山林不用人调舌,终日諵諵却自安。shān lín bù yòng rén diào shé,zhōng rì nán nán què zì ān。

次韵答夏季爵大理二首

韩雍

南床叨接夏侯茵,待漏频年笑语亲。nán chuáng dāo jiē xià hóu yīn,dài lòu pín nián xiào yǔ qīn。
一别冬残又春半,蓟门烟树不堪人。yī bié dōng cán yòu chūn bàn,jì mén yān shù bù kān rén。

次韵答夏季爵大理二首

韩雍

病骨非堪着战袍,临戎感奋却忘劳。bìng gǔ fēi kān zhe zhàn páo,lín róng gǎn fèn què wàng láo。
三边近喜无烽火,吟望皇都紫气高。sān biān jìn xǐ wú fēng huǒ,yín wàng huáng dōu zǐ qì gāo。

谢陈少卿惠药

韩雍

任重才荒悴此心,不堪衰病日侵寻。rèn zhòng cái huāng cuì cǐ xīn,bù kān shuāi bìng rì qīn xún。
感君惠我行囊药,一颗乌丸抵万金。gǎn jūn huì wǒ xíng náng yào,yī kē wū wán dǐ wàn jīn。

谢陈少卿惠药

韩雍

紫霞杯里注琼浆,一夕才吞药味良。zǐ xiá bēi lǐ zhù qióng jiāng,yī xī cái tūn yào wèi liáng。
有待微躯渐康复,漫寻叔子拜神方。yǒu dài wēi qū jiàn kāng fù,màn xún shū zi bài shén fāng。

谢抚宁伯惠鱼

韩雍

塞北沙深水泽枯,鱼虾风味四时无。sāi běi shā shēn shuǐ zé kū,yú xiā fēng wèi sì shí wú。
君家鲜鲤从何致,堪比吴江一尺鲈。jūn jiā xiān lǐ cóng hé zhì,kān bǐ wú jiāng yī chǐ lú。

谢抚宁伯惠鱼

韩雍

鲜鳞传送直南金,敢效公仪却盛心。xiān lín chuán sòng zhí nán jīn,gǎn xiào gōng yí què shèng xīn。
便遣家僮为烹荐,加餐知感故情深。biàn qiǎn jiā tóng wèi pēng jiàn,jiā cān zhī gǎn gù qíng shēn。

秋日美峪至保安道中望居庸有感口占三绝

韩雍

居庸山北忆山南,满眼西风泪未干。jū yōng shān běi yì shān nán,mǎn yǎn xī fēng lèi wèi gàn。
道路相将三百里,举头不得见长安。dào lù xiāng jiāng sān bǎi lǐ,jǔ tóu bù dé jiàn zhǎng ān。

秋日美峪至保安道中望居庸有感口占三绝

韩雍

京华只隔一重山,王事驱驰未得还。jīng huá zhǐ gé yī zhòng shān,wáng shì qū chí wèi dé hái。
却羡红云无定迹,也能飞去护天颜。què xiàn hóng yún wú dìng jì,yě néng fēi qù hù tiān yán。

秋日美峪至保安道中望居庸有感口占三绝

韩雍

路接家乡两日程,临风驻马岂胜情。lù jiē jiā xiāng liǎng rì chéng,lín fēng zhù mǎ qǐ shèng qíng。
翻怜不及桑干水,得向卢沟昼夜行。fān lián bù jí sāng gàn shuǐ,dé xiàng lú gōu zhòu yè xíng。