古诗词

赠锦衣镇抚林君以善诗

韩雍

人言林君写生巧,我言林君词翰好。rén yán lín jūn xiě shēng qiǎo,wǒ yán lín jūn cí hàn hǎo。
名闻夷夏三十年,笔落人间比珍宝。míng wén yí xià sān shí nián,bǐ luò rén jiān bǐ zhēn bǎo。
胸中造物如鬼神,群飞一扫皆逼真。xiōng zhōng zào wù rú guǐ shén,qún fēi yī sǎo jiē bī zhēn。
景随意到千万态,黄筌崔白安能伦。jǐng suí yì dào qiān wàn tài,huáng quán cuī bái ān néng lún。
兴来走笔题佳句,三峡倒倾留不住。xīng lái zǒu bǐ tí jiā jù,sān xiá dào qīng liú bù zhù。
电光烁爚蛟龙飞,贾岛张颠见犹惧。diàn guāng shuò yuè jiāo lóng fēi,jiǎ dǎo zhāng diān jiàn yóu jù。
锦衣日侍蓬莱宫,累朝宠遇谁能同。jǐn yī rì shì péng lái gōng,lèi cháo chǒng yù shuí néng tóng。
大烹肥羊良酝酒,日日醉饱春风中。dà pēng féi yáng liáng yùn jiǔ,rì rì zuì bǎo chūn fēng zhōng。
却想家林别多载,归梦时时飞岭海。què xiǎng jiā lín bié duō zài,guī mèng shí shí fēi lǐng hǎi。
圣主恩怜许暂还,粤南山水增光彩。shèng zhǔ ēn lián xǔ zàn hái,yuè nán shān shuǐ zēng guāng cǎi。
昨来相会五羊城,庞眉皓首神气清。zuó lái xiāng huì wǔ yáng chéng,páng méi hào shǒu shén qì qīng。
盘空老鹤出尘表,想应有诀修长生。pán kōng lǎo hè chū chén biǎo,xiǎng yīng yǒu jué xiū zhǎng shēng。
古来一艺能名世,况君众善兼多艺。gǔ lái yī yì néng míng shì,kuàng jūn zhòng shàn jiān duō yì。
高名准拟流千年,遐算还看过百岁。gāo míng zhǔn nǐ liú qiān nián,xiá suàn hái kàn guò bǎi suì。
君将赴召趋神京,预作歌诗送君行。jūn jiāng fù zhào qū shén jīng,yù zuò gē shī sòng jūn xíng。
五云缥缈一回首,孤臣万里难为情。wǔ yún piāo miǎo yī huí shǒu,gū chén wàn lǐ nán wèi qíng。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

次韵酬大司马王公度四首

韩雍

奔走车尘马足,常时送旧迎新。bēn zǒu chē chén mǎ zú,cháng shí sòng jiù yíng xīn。
却有许多真乐,湖山风景可人。què yǒu xǔ duō zhēn lè,hú shān fēng jǐng kě rén。