古诗词

青草湖风泊同须竹与黄生看远汀落雁

王夫之

荻芽沉绿影,汀际合晶光。dí yá chén lǜ yǐng,tīng jì hé jīng guāng。
摇识归鸿集,从知梦泽长。yáo shí guī hóng jí,cóng zhī mèng zé zhǎng。
云移千点曙,风转一行将。yún yí qiān diǎn shǔ,fēng zhuǎn yī xíng jiāng。
凝立迷烟树,轻迁动夕阳。níng lì mí yān shù,qīng qiān dòng xī yáng。
参差香尾乱,珍重羽衣凉。cān chà xiāng wěi luàn,zhēn zhòng yǔ yī liáng。
陈列龙沙白,书成太古苍。chén liè lóng shā bái,shū chéng tài gǔ cāng。
修眉涵镜曲,仙桂缀蟾光。xiū méi hán jìng qū,xiān guì zhuì chán guāng。
沙起帘钩荡,洲平瑟柱张。shā qǐ lián gōu dàng,zhōu píng sè zhù zhāng。
涛惊聊静婉,野旷恣疏狂。tāo jīng liáo jìng wǎn,yě kuàng zì shū kuáng。
酣寝云田腻,栖心蕙圃香。hān qǐn yún tián nì,qī xīn huì pǔ xiāng。
气矜三楚国,神带九秋霜。qì jīn sān chǔ guó,shén dài jiǔ qiū shuāng。
整翮聊烟水,回翔岂稻粱。zhěng hé liáo yān shuǐ,huí xiáng qǐ dào liáng。
浣纱人伫久,垂钓客情忘。huàn shā rén zhù jiǔ,chuí diào kè qíng wàng。
悽怨依筠泪,闲愁托杜芳。qī yuàn yī yún lèi,xián chóu tuō dù fāng。
经寒知柳色,访旧忆莲房。jīng hán zhī liǔ sè,fǎng jiù yì lián fáng。
北望关云紫,西清落照黄。běi wàng guān yún zǐ,xī qīng luò zhào huáng。
息机非倦止,清警正遥望。xī jī fēi juàn zhǐ,qīng jǐng zhèng yáo wàng。
平展纹波縠,轻浮玉照肪。píng zhǎn wén bō hú,qīng fú yù zhào fáng。
遥天开画苑,活谱写潇湘。yáo tiān kāi huà yuàn,huó pǔ xiě xiāo xiāng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

正落花诗十首

王夫之

蒸云暄日尽淫威,小槛低檐判不肥。zhēng yún xuān rì jǐn yín wēi,xiǎo kǎn dī yán pàn bù féi。
丰草但荣时则可,啼禽空絮是耶非。fēng cǎo dàn róng shí zé kě,tí qín kōng xù shì yé fēi。
枝枝叶叶苏君在,燕燕飞飞戴女归。zhī zhī yè yè sū jūn zài,yàn yàn fēi fēi dài nǚ guī。
昨梦不成仙径杳,盈盈一曲问津稀。zuó mèng bù chéng xiān jìng yǎo,yíng yíng yī qū wèn jīn xī。

正落花诗十首

王夫之

游魂化密故饶甘,怕扇蜂潮闹不堪。yóu hún huà mì gù ráo gān,pà shàn fēng cháo nào bù kān。
忧寄上天埋下地,云迷泽北梦江南。yōu jì shàng tiān mái xià dì,yún mí zé běi mèng jiāng nán。
吾何随尔累累子,我醉欲眠栩栩酣。wú hé suí ěr lèi lèi zi,wǒ zuì yù mián xǔ xǔ hān。
时向天台亲报佛,春愁痴在早除贪。shí xiàng tiān tái qīn bào fú,chūn chóu chī zài zǎo chú tān。

正落花诗十首

王夫之

昔昔回头艳已轻,苔情欲薄藓相迎。xī xī huí tóu yàn yǐ qīng,tái qíng yù báo xiǎn xiāng yíng。
香遮蚁径迷柯郡,雨浥莺声唱渭城。xiāng zhē yǐ jìng mí kē jùn,yǔ yì yīng shēng chàng wèi chéng。
旁砌可能别有主,依萍取次但怀清。páng qì kě néng bié yǒu zhǔ,yī píng qǔ cì dàn huái qīng。
陌桑曲柳空相识,我自非卿卿自卿。mò sāng qū liǔ kōng xiāng shí,wǒ zì fēi qīng qīng zì qīng。

正落花诗十首

王夫之

卷得垂帘试卷帘,元来犹剩一枝尖。juǎn dé chuí lián shì juǎn lián,yuán lái yóu shèng yī zhī jiān。
逗红仿佛回塘远,坠玉参差曲岸添。dòu hóng fǎng fú huí táng yuǎn,zhuì yù cān chà qū àn tiān。
泯泯春流愁画鹢,娟娟疏影妒银蟾。mǐn mǐn chūn liú chóu huà yì,juān juān shū yǐng dù yín chán。
悬铃买槛皆畴昔,好擭香须远蝶嫌。xuán líng mǎi kǎn jiē chóu xī,hǎo wò xiāng xū yuǎn dié xián。

正落花诗十首

王夫之

赌命奔尘掷一绯,千秋何有大椿围。dǔ mìng bēn chén zhì yī fēi,qiān qiū hé yǒu dà chūn wéi。
争天晴雨邯郸帜,死地合离玉帐机。zhēng tiān qíng yǔ hán dān zhì,sǐ dì hé lí yù zhàng jī。
周易击蒙凶不吝,春秋雠战义无讥。zhōu yì jī méng xiōng bù lìn,chūn qiū chóu zhàn yì wú jī。
朱殷十步秦台血,耻向青阳赋式微。zhū yīn shí bù qín tái xuè,chǐ xiàng qīng yáng fù shì wēi。

正落花诗十首

王夫之

飘零无意反离骚,谱牒宜收倩谢翱。piāo líng wú yì fǎn lí sāo,pǔ dié yí shōu qiàn xiè áo。
意北意南心自得,如鸥如鹜卜何劳。yì běi yì nán xīn zì dé,rú ōu rú wù bo hé láo。
三更露冷清同滴,片月天低影倍高。sān gèng lù lěng qīng tóng dī,piàn yuè tiān dī yǐng bèi gāo。
寂寞琴心传止息,花奴莫弄小儿豪。jì mò qín xīn chuán zhǐ xī,huā nú mò nòng xiǎo ér háo。

正落花诗十首

王夫之

歌亦无声哭亦狂,魂兮毋北夏飞霜。gē yì wú shēng kū yì kuáng,hún xī wú běi xià fēi shuāng。
蛛丝罥迹迷千目,燕啄香消冷一房。zhū sī juàn jì mí qiān mù,yàn zhuó xiāng xiāo lěng yī fáng。
世少杜陵怜李白,卬须唐珏葬姚黄。shì shǎo dù líng lián lǐ bái,áng xū táng jué zàng yáo huáng。
蓉城倘有华胥国,半枕留仙我欲杭。róng chéng tǎng yǒu huá xū guó,bàn zhěn liú xiān wǒ yù háng。

正落花诗十首

王夫之

高枝第一惹春寒,低亚密藏了不安。gāo zhī dì yī rě chūn hán,dī yà mì cáng le bù ān。
作色瞋风凭血勇,消心经雨梦形残。zuò sè chēn fēng píng xuè yǒng,xiāo xīn jīng yǔ mèng xíng cán。
三分国破楝心苦,六尺孤存梅豆酸。sān fēn guó pò liàn xīn kǔ,liù chǐ gū cún méi dòu suān。
薄命无愁聊妩媚,东君别铸铁为肝。báo mìng wú chóu liáo wǔ mèi,dōng jūn bié zhù tiě wèi gān。

续落花诗三十首

王夫之

映水低垂带影双,情来奔影委流淙。yìng shuǐ dī chuí dài yǐng shuāng,qíng lái bēn yǐng wěi liú cóng。
浮浮终隔相思浦,去去空沿解佩江。fú fú zhōng gé xiāng sī pǔ,qù qù kōng yán jiě pèi jiāng。
轻薄自矜云想袂,闲愁无那客临窗。qīng báo zì jīn yún xiǎng mèi,xián chóu wú nà kè lín chuāng。
怀贞唯忆东篱伴,青女相邀死不降。huái zhēn wéi yì dōng lí bàn,qīng nǚ xiāng yāo sǐ bù jiàng。

续落花诗三十首

王夫之

青门祖帐太荒淫,春已迷阳可陆沈。qīng mén zǔ zhàng tài huāng yín,chūn yǐ mí yáng kě lù shěn。
蹑险拟看没字碣,涉园聊对无弦琴。niè xiǎn nǐ kàn méi zì jié,shè yuán liáo duì wú xián qín。
梅知解绂宜名福,华不挥金旧是歆。méi zhī jiě fú yí míng fú,huá bù huī jīn jiù shì xīn。
风御泠然踪迹远,但凭罔象试追寻。fēng yù líng rán zōng jì yuǎn,dàn píng wǎng xiàng shì zhuī xún。

续落花诗三十首

王夫之

啼禽屡说不如归,占取三休第一机。tí qín lǚ shuō bù rú guī,zhàn qǔ sān xiū dì yī jī。
莫管柳枝穿鼠臂,但随陵舄化蛙衣。mò guǎn liǔ zhī chuān shǔ bì,dàn suí líng xì huà wā yī。
幔亭锦绣仙何有,宝塔珠璎佛亦非。màn tíng jǐn xiù xiān hé yǒu,bǎo tǎ zhū yīng fú yì fēi。
流水还沾馀粉在,迷香仍使寸丹违。liú shuǐ hái zhān yú fěn zài,mí xiāng réng shǐ cùn dān wéi。

续落花诗三十首

王夫之

春老谁生此宁馨,流霞妒色月争衡。chūn lǎo shuí shēng cǐ níng xīn,liú xiá dù sè yuè zhēng héng。
无愁彩仗迷天子,不夜春城背日兄。wú chóu cǎi zhàng mí tiān zi,bù yè chūn chéng bèi rì xiōng。
泉涌珠玑供涕唾,河倾金桂事煎烹。quán yǒng zhū jī gōng tì tuò,hé qīng jīn guì shì jiān pēng。
临风一笑酸寒叟,酷爱秋英得久名。lín fēng yī xiào suān hán sǒu,kù ài qiū yīng dé jiǔ míng。

续落花诗三十首

王夫之

雌黄削迹罢参订,几问姚皇判尹邢。cí huáng xuē jì bà cān dìng,jǐ wèn yáo huáng pàn yǐn xíng。
炎德已成编腐史,白华无字上葩经。yán dé yǐ chéng biān fǔ shǐ,bái huá wú zì shàng pā jīng。
春光漫数六身亥,月影无疑有尾丁。chūn guāng màn shù liù shēn hài,yuè yǐng wú yí yǒu wěi dīng。
偷眼蜻蜓今远害,人寥天一学鸿冥。tōu yǎn qīng tíng jīn yuǎn hài,rén liáo tiān yī xué hóng míng。

续落花诗三十首

王夫之

轻盈无问少年时,脱卸?珑老更奇。qīng yíng wú wèn shǎo nián shí,tuō xiè líng lóng lǎo gèng qí。
鹅鹳鱼丽随羽扇,朱干玉戚转旌麾。é guàn yú lì suí yǔ shàn,zhū gàn yù qī zhuǎn jīng huī。
惭惶剪彩寻行墨,杜撰空花拟合离。cán huáng jiǎn cǎi xún xíng mò,dù zhuàn kōng huā nǐ hé lí。
无数春风拘不得,掀翻萟圃更凭谁。wú shù chūn fēng jū bù dé,xiān fān yì pǔ gèng píng shuí。

续落花诗三十首

王夫之

将军畦下久归来,狄相门前有未开。jiāng jūn qí xià jiǔ guī lái,dí xiāng mén qián yǒu wèi kāi。
吾与尔夫分用舍,公无困我试风雷。wú yǔ ěr fū fēn yòng shě,gōng wú kùn wǒ shì fēng léi。
黄冠紫陌千株菜,赵女南山一顷萁。huáng guān zǐ mò qiān zhū cài,zhào nǚ nán shān yī qǐng qí。
拾取残英能几客,杏坛凋谢赴王骀。shí qǔ cán yīng néng jǐ kè,xìng tán diāo xiè fù wáng dài。