古诗词

青草湖风泊同须竹与黄生看远汀落雁

王夫之

荻芽沉绿影,汀际合晶光。dí yá chén lǜ yǐng,tīng jì hé jīng guāng。
摇识归鸿集,从知梦泽长。yáo shí guī hóng jí,cóng zhī mèng zé zhǎng。
云移千点曙,风转一行将。yún yí qiān diǎn shǔ,fēng zhuǎn yī xíng jiāng。
凝立迷烟树,轻迁动夕阳。níng lì mí yān shù,qīng qiān dòng xī yáng。
参差香尾乱,珍重羽衣凉。cān chà xiāng wěi luàn,zhēn zhòng yǔ yī liáng。
陈列龙沙白,书成太古苍。chén liè lóng shā bái,shū chéng tài gǔ cāng。
修眉涵镜曲,仙桂缀蟾光。xiū méi hán jìng qū,xiān guì zhuì chán guāng。
沙起帘钩荡,洲平瑟柱张。shā qǐ lián gōu dàng,zhōu píng sè zhù zhāng。
涛惊聊静婉,野旷恣疏狂。tāo jīng liáo jìng wǎn,yě kuàng zì shū kuáng。
酣寝云田腻,栖心蕙圃香。hān qǐn yún tián nì,qī xīn huì pǔ xiāng。
气矜三楚国,神带九秋霜。qì jīn sān chǔ guó,shén dài jiǔ qiū shuāng。
整翮聊烟水,回翔岂稻粱。zhěng hé liáo yān shuǐ,huí xiáng qǐ dào liáng。
浣纱人伫久,垂钓客情忘。huàn shā rén zhù jiǔ,chuí diào kè qíng wàng。
悽怨依筠泪,闲愁托杜芳。qī yuàn yī yún lèi,xián chóu tuō dù fāng。
经寒知柳色,访旧忆莲房。jīng hán zhī liǔ sè,fǎng jiù yì lián fáng。
北望关云紫,西清落照黄。běi wàng guān yún zǐ,xī qīng luò zhào huáng。
息机非倦止,清警正遥望。xī jī fēi juàn zhǐ,qīng jǐng zhèng yáo wàng。
平展纹波縠,轻浮玉照肪。píng zhǎn wén bō hú,qīng fú yù zhào fáng。
遥天开画苑,活谱写潇湘。yáo tiān kāi huà yuàn,huó pǔ xiě xiāo xiāng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

春尽从子敞寄山居雪咏绝句歘尔隔岁聊复和之二首

王夫之

春去天涯雨,南留客影单。chūn qù tiān yá yǔ,nán liú kè yǐng dān。
梁园裁赋好,遥送杏花寒。liáng yuán cái fù hǎo,yáo sòng xìng huā hán。

春尽从子敞寄山居雪咏绝句歘尔隔岁聊复和之二首

王夫之

残雪留双鬓,馀寒抱死灰。cán xuě liú shuāng bìn,yú hán bào sǐ huī。
君还愁岁暮,不畏老夫猜。jūn hái chóu suì mù,bù wèi lǎo fū cāi。

王夫之

白刃甜如蜜,清流险似波。bái rèn tián rú mì,qīng liú xiǎn shì bō。
羊牢须壁立,臧谷较无多。yáng láo xū bì lì,zāng gǔ jiào wú duō。

王夫之

借书败蕉叶,索字黄菅梗。jiè shū bài jiāo yè,suǒ zì huáng jiān gěng。
一倍粟生肌,霜衾未恁冷。yī bèi sù shēng jī,shuāng qīn wèi nèn lěng。

王夫之

真作寒灰好,禁他冷灶头。zhēn zuò hán huī hǎo,jìn tā lěng zào tóu。
烧灯围傀儡,鲍老汗珠流。shāo dēng wéi guī lěi,bào lǎo hàn zhū liú。

王夫之

汗虱亦我液,疥虫亦我肌。hàn shī yì wǒ yè,jiè chóng yì wǒ jī。
喉间冲败絮,鸟爪复奚为。hóu jiān chōng bài xù,niǎo zhǎo fù xī wèi。

王夫之

背我堂堂去,随他昔昔来。bèi wǒ táng táng qù,suí tā xī xī lái。
无情犹有恨,独上望春台。wú qíng yóu yǒu hèn,dú shàng wàng chūn tái。

王夫之

牛湩持作酥,渴分犊子饭。niú dòng chí zuò sū,kě fēn dú zi fàn。
客作不得尝,垂头打闷顿。kè zuò bù dé cháng,chuí tóu dǎ mèn dùn。

山居杂体吃口诗

王夫之

晴即前岫樵,峰分方未返。qíng jí qián xiù qiáo,fēng fēn fāng wèi fǎn。
路乱笼绿罗,云晕涌愈远。lù luàn lóng lǜ luó,yún yūn yǒng yù yuǎn。

口字诗

王夫之

岩路临磊砢,高棂营观皓。yán lù lín lěi kē,gāo líng yíng guān hào。
蝉语敛嚣啁,鸥侣欢沤藻。chán yǔ liǎn xiāo zhāo,ōu lǚ huān ōu zǎo。

为宋子主人送高渐离入秦

王夫之

每见关中客,无心理筑哀。měi jiàn guān zhōng kè,wú xīn lǐ zhù āi。
徵书昨夜到,不待曙光催。zhēng shū zuó yè dào,bù dài shǔ guāng cuī。

咏百合

王夫之

莲瓣浓含粉,药房素养胎。lián bàn nóng hán fěn,yào fáng sù yǎng tāi。
繇来千种束,不放寸心开。yáo lái qiān zhǒng shù,bù fàng cùn xīn kāi。

绝句三首

王夫之

乍㬉回亭午,云生叶叶低。zhà nuǎn huí tíng wǔ,yún shēng yè yè dī。
轻云将雨足,侵入夕阳西。qīng yún jiāng yǔ zú,qīn rù xī yáng xī。

绝句三首

王夫之

弱柳垂新润,春风款款中。ruò liǔ chuí xīn rùn,chūn fēng kuǎn kuǎn zhōng。
濲波飘一晌,绿影过池东。gǔ bō piāo yī shǎng,lǜ yǐng guò chí dōng。

绝句三首

王夫之

转转春条缓,鳞鳞野水肥。zhuǎn zhuǎn chūn tiáo huǎn,lín lín yě shuǐ féi。
疏云飘雨白,缭绕鹭丝飞。shū yún piāo yǔ bái,liáo rào lù sī fēi。