古诗词

青草湖风泊同须竹与黄生看远汀落雁

王夫之

荻芽沉绿影,汀际合晶光。dí yá chén lǜ yǐng,tīng jì hé jīng guāng。
摇识归鸿集,从知梦泽长。yáo shí guī hóng jí,cóng zhī mèng zé zhǎng。
云移千点曙,风转一行将。yún yí qiān diǎn shǔ,fēng zhuǎn yī xíng jiāng。
凝立迷烟树,轻迁动夕阳。níng lì mí yān shù,qīng qiān dòng xī yáng。
参差香尾乱,珍重羽衣凉。cān chà xiāng wěi luàn,zhēn zhòng yǔ yī liáng。
陈列龙沙白,书成太古苍。chén liè lóng shā bái,shū chéng tài gǔ cāng。
修眉涵镜曲,仙桂缀蟾光。xiū méi hán jìng qū,xiān guì zhuì chán guāng。
沙起帘钩荡,洲平瑟柱张。shā qǐ lián gōu dàng,zhōu píng sè zhù zhāng。
涛惊聊静婉,野旷恣疏狂。tāo jīng liáo jìng wǎn,yě kuàng zì shū kuáng。
酣寝云田腻,栖心蕙圃香。hān qǐn yún tián nì,qī xīn huì pǔ xiāng。
气矜三楚国,神带九秋霜。qì jīn sān chǔ guó,shén dài jiǔ qiū shuāng。
整翮聊烟水,回翔岂稻粱。zhěng hé liáo yān shuǐ,huí xiáng qǐ dào liáng。
浣纱人伫久,垂钓客情忘。huàn shā rén zhù jiǔ,chuí diào kè qíng wàng。
悽怨依筠泪,闲愁托杜芳。qī yuàn yī yún lèi,xián chóu tuō dù fāng。
经寒知柳色,访旧忆莲房。jīng hán zhī liǔ sè,fǎng jiù yì lián fáng。
北望关云紫,西清落照黄。běi wàng guān yún zǐ,xī qīng luò zhào huáng。
息机非倦止,清警正遥望。xī jī fēi juàn zhǐ,qīng jǐng zhèng yáo wàng。
平展纹波縠,轻浮玉照肪。píng zhǎn wén bō hú,qīng fú yù zhào fáng。
遥天开画苑,活谱写潇湘。yáo tiān kāi huà yuàn,huó pǔ xiě xiāo xiāng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和白沙八首

王夫之

此心昼夜至,此生天地生。cǐ xīn zhòu yè zhì,cǐ shēng tiān dì shēng。
云先肤寸合,月到上弦明。yún xiān fū cùn hé,yuè dào shàng xián míng。
自昔知无畏,随方受一清。zì xī zhī wú wèi,suí fāng shòu yī qīng。
白沙潇洒处,步步踏莎行。bái shā xiāo sǎ chù,bù bù tà shā xíng。

和白沙八首

王夫之

无云天自碧,有云天亦清。wú yún tiān zì bì,yǒu yún tiān yì qīng。
在天原不损,因尔有云名。zài tiān yuán bù sǔn,yīn ěr yǒu yún míng。
一极情无妄,六爻变遂成。yī jí qíng wú wàng,liù yáo biàn suì chéng。
千秋尽合辙,莫笑造车轻。qiān qiū jǐn hé zhé,mò xiào zào chē qīng。

和白沙八首

王夫之

江门一空际,万卷且幽寻。jiāng mén yī kōng jì,wàn juǎn qiě yōu xún。
龙马谁之迹,星河尽此心。lóng mǎ shuí zhī jì,xīng hé jǐn cǐ xīn。
萍月开池影,松风合涧音。píng yuè kāi chí yǐng,sōng fēng hé jiàn yīn。
万端无彼是,中有指南针。wàn duān wú bǐ shì,zhōng yǒu zhǐ nán zhēn。

旅警五首

王夫之

此曰良可惜,纯熟尚不舍。cǐ yuē liáng kě xī,chún shú shàng bù shě。
断续有异心,况我悠悠者。duàn xù yǒu yì xīn,kuàng wǒ yōu yōu zhě。
巨浪而停舟,将为千里泻。jù làng ér tíng zhōu,jiāng wèi qiān lǐ xiè。
恻恻生内惭,红轮西坠也。cè cè shēng nèi cán,hóng lún xī zhuì yě。

旅警五首

王夫之

恻恻保此名,踧踧擭此生。cè cè bǎo cǐ míng,cù cù wò cǐ shēng。
此生何以重,此名何以荣。cǐ shēng hé yǐ zhòng,cǐ míng hé yǐ róng。
无乃随影动,其根若浮萍。wú nǎi suí yǐng dòng,qí gēn ruò fú píng。
安得良宵中,齁睡而不惊。ān dé liáng xiāo zhōng,hōu shuì ér bù jīng。

旅警五首

王夫之

幸天与我知,幸世与我忧。xìng tiān yǔ wǒ zhī,xìng shì yǔ wǒ yōu。
知知而忧忧,人将为我忧。zhī zhī ér yōu yōu,rén jiāng wèi wǒ yōu。
不知而不忧,吾将为我愁。bù zhī ér bù yōu,wú jiāng wèi wǒ chóu。
岂不有我哉,云胡不自求。qǐ bù yǒu wǒ zāi,yún hú bù zì qiú。

旅警五首

王夫之

闭户读残书,居然有户牖。bì hù dú cán shū,jū rán yǒu hù yǒu。
出门对群动,未必免濡首。chū mén duì qún dòng,wèi bì miǎn rú shǒu。
无曰无知音,日月皆针灸。wú yuē wú zhī yīn,rì yuè jiē zhēn jiǔ。
彻骨疗沈疴,焉得辞老丑。chè gǔ liáo shěn kē,yān dé cí lǎo chǒu。

旅警五首

王夫之

辨言终自贼,寸心若电耀。biàn yán zhōng zì zéi,cùn xīn ruò diàn yào。
使自溯源流,多端堪内笑。shǐ zì sù yuán liú,duō duān kān nèi xiào。
请即所笑端,捩转其枢要。qǐng jí suǒ xiào duān,liè zhuǎn qí shū yào。
孤月游霜空,寒林清猿叫。gū yuè yóu shuāng kōng,hán lín qīng yuán jiào。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

神者天之妙,心者人之主。shén zhě tiān zhī miào,xīn zhě rén zhī zhǔ。
去人而用天,我生如鳞羽。qù rén ér yòng tiān,wǒ shēng rú lín yǔ。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

神静物不撄,神动心以靡。shén jìng wù bù yīng,shén dòng xīn yǐ mí。
不复知其他,禅元但测此。bù fù zhī qí tā,chán yuán dàn cè cǐ。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

天地既设位,人微何以参。tiān dì jì shè wèi,rén wēi hé yǐ cān。
分明有人主,天地不能堪。fēn míng yǒu rén zhǔ,tiān dì bù néng kān。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

人心天之仁,道心人之仁。rén xīn tiān zhī rén,dào xīn rén zhī rén。
造物自大德,奈何迷我真。zào wù zì dà dé,nài hé mí wǒ zhēn。

和一峰虚中是神主五首

王夫之

不但尘非我,光昭亦是天。bù dàn chén fēi wǒ,guāng zhāo yì shì tiān。
实中是人主,珍重一峰传。shí zhōng shì rén zhǔ,zhēn zhòng yī fēng chuán。

暑过友人新斋六首

王夫之

烧灯照双影,两心在影中。shāo dēng zhào shuāng yǐng,liǎng xīn zài yǐng zhōng。
影随灯去留,此心满虚空。yǐng suí dēng qù liú,cǐ xīn mǎn xū kōng。

暑过友人新斋六首

王夫之

骎骎行稻田,薰风为谁发。qīn qīn xíng dào tián,xūn fēng wèi shuí fā。
知君开轩望,县愁凉吹歇。zhī jūn kāi xuān wàng,xiàn chóu liáng chuī xiē。