古诗词

青草湖风泊同须竹与黄生看远汀落雁

王夫之

荻芽沉绿影,汀际合晶光。dí yá chén lǜ yǐng,tīng jì hé jīng guāng。
摇识归鸿集,从知梦泽长。yáo shí guī hóng jí,cóng zhī mèng zé zhǎng。
云移千点曙,风转一行将。yún yí qiān diǎn shǔ,fēng zhuǎn yī xíng jiāng。
凝立迷烟树,轻迁动夕阳。níng lì mí yān shù,qīng qiān dòng xī yáng。
参差香尾乱,珍重羽衣凉。cān chà xiāng wěi luàn,zhēn zhòng yǔ yī liáng。
陈列龙沙白,书成太古苍。chén liè lóng shā bái,shū chéng tài gǔ cāng。
修眉涵镜曲,仙桂缀蟾光。xiū méi hán jìng qū,xiān guì zhuì chán guāng。
沙起帘钩荡,洲平瑟柱张。shā qǐ lián gōu dàng,zhōu píng sè zhù zhāng。
涛惊聊静婉,野旷恣疏狂。tāo jīng liáo jìng wǎn,yě kuàng zì shū kuáng。
酣寝云田腻,栖心蕙圃香。hān qǐn yún tián nì,qī xīn huì pǔ xiāng。
气矜三楚国,神带九秋霜。qì jīn sān chǔ guó,shén dài jiǔ qiū shuāng。
整翮聊烟水,回翔岂稻粱。zhěng hé liáo yān shuǐ,huí xiáng qǐ dào liáng。
浣纱人伫久,垂钓客情忘。huàn shā rén zhù jiǔ,chuí diào kè qíng wàng。
悽怨依筠泪,闲愁托杜芳。qī yuàn yī yún lèi,xián chóu tuō dù fāng。
经寒知柳色,访旧忆莲房。jīng hán zhī liǔ sè,fǎng jiù yì lián fáng。
北望关云紫,西清落照黄。běi wàng guān yún zǐ,xī qīng luò zhào huáng。
息机非倦止,清警正遥望。xī jī fēi juàn zhǐ,qīng jǐng zhèng yáo wàng。
平展纹波縠,轻浮玉照肪。píng zhǎn wén bō hú,qīng fú yù zhào fáng。
遥天开画苑,活谱写潇湘。yáo tiān kāi huà yuàn,huó pǔ xiě xiāo xiāng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

咏史二十七首一

王夫之

中垒传经烧汞,东坡抗疏逃禅。zhōng lěi chuán jīng shāo gǒng,dōng pō kàng shū táo chán。
梦傍昌黎床榻,炉兼万毕铜铅。mèng bàng chāng lí chuáng tà,lú jiān wàn bì tóng qiān。

咏史二十七首一

王夫之

信陵饮酒近内,步兵泣路驱车。xìn líng yǐn jiǔ jìn nèi,bù bīng qì lù qū chē。
赢得不知别苦,难忘聊复愁予。yíng dé bù zhī bié kǔ,nán wàng liáo fù chóu yǔ。

咏史二十七首一

王夫之

田丰死争官渡,鸱夷不谏夫椒。tián fēng sǐ zhēng guān dù,chī yí bù jiàn fū jiāo。
未到水穷山尽,难回坠石狂潮。wèi dào shuǐ qióng shān jǐn,nán huí zhuì shí kuáng cháo。

咏史二十七首一

王夫之

凤杳扬雄拾羽,龙乖谷永探鳞。fèng yǎo yáng xióng shí yǔ,lóng guāi gǔ yǒng tàn lín。
奇字詅痴万卷,危言卖绽千春。qí zì líng chī wàn juǎn,wēi yán mài zhàn qiān chūn。

咏史二十七首一

王夫之

元载饥寒扫迹,苏秦车骑迎门。yuán zài jī hán sǎo jì,sū qín chē qí yíng mén。
裹马装妻勾当,髑髅血肉乾坤。guǒ mǎ zhuāng qī gōu dāng,dú lóu xuè ròu qián kūn。

咏史二十七首一

王夫之

李绩逢人便杀,西巴见鹿犹怜。lǐ jì féng rén biàn shā,xī bā jiàn lù yóu lián。
自让孟孙眼孔,何须武瞾金钱。zì ràng mèng sūn yǎn kǒng,hé xū wǔ zhào jīn qián。

咏史二十七首一

王夫之

泜水潍城垓下,陈仓子午褒斜。zhī shuǐ wéi chéng gāi xià,chén cāng zi wǔ bāo xié。
先手偏争后着,一羊不奈三叉。xiān shǒu piān zhēng hòu zhe,yī yáng bù nài sān chā。

咏史二十七首一

王夫之

曹魏登坛舜禹,萧梁塔庙瞿昙。cáo wèi dēng tán shùn yǔ,xiāo liáng tǎ miào qú tán。
酸得不禁太苦,悟来妙在无惭。suān dé bù jìn tài kǔ,wù lái miào zài wú cán。

咏史二十七首一

王夫之

代契丹憎延广,为司马爱谯周。dài qì dān zēng yán guǎng,wèi sī mǎ ài qiáo zhōu。
一线容头活计,二毛肉袒风流。yī xiàn róng tóu huó jì,èr máo ròu tǎn fēng liú。

咏史二十七首一

王夫之

肯死魔留佛种,再来鹰化鸠啼。kěn sǐ mó liú fú zhǒng,zài lái yīng huà jiū tí。
借问邦昌伪相,何如任永淫妻。jiè wèn bāng chāng wěi xiāng,hé rú rèn yǒng yín qī。

咏史二十七首一

王夫之

方寸止知老母,始终唯报韩王。fāng cùn zhǐ zhī lǎo mǔ,shǐ zhōng wéi bào hán wáng。
家鹜尽供玉馔,元禽长寄雕梁。jiā wù jǐn gōng yù zhuàn,yuán qín zhǎng jì diāo liáng。

咏史二十七首一

王夫之

魏篡陈思堕泪,晋亡谢客挥戈。wèi cuàn chén sī duò lèi,jìn wáng xiè kè huī gē。
夺嫡封侯愿力,顽民义士风波。duó dí fēng hóu yuàn lì,wán mín yì shì fēng bō。

咏史二十七首一

王夫之

孝逸妆台授钺,崔生穹帐修文。xiào yì zhuāng tái shòu yuè,cuī shēng qióng zhàng xiū wén。
临镜妖狐国史,擭阑鹦鹉将军。lín jìng yāo hú guó shǐ,wò lán yīng wǔ jiāng jūn。

咏史二十七首一

王夫之

郗鉴生怜逆子,沈充死愧贤孙。xī jiàn shēng lián nì zi,shěn chōng sǐ kuì xián sūn。
桂蠹何伤芳树,兰芽不染滫根。guì dù hé shāng fāng shù,lán yá bù rǎn xiǔ gēn。

咏史二十七首一

王夫之

着面维州黑子,还魂免役青蚨。zhe miàn wéi zhōu hēi zi,hái hún miǎn yì qīng fú。
皮砌只争燖揉,头倾忘却支吾。pí qì zhǐ zhēng xún róu,tóu qīng wàng què zhī wú。