古诗词

春初雨歇省家兄长夏庵□□□□□中惘然有作

王夫之

闵默复将离,行行度陌阡。mǐn mò fù jiāng lí,xíng xíng dù mò qiān。
冈花自藿靡,溪流祇回旋。gāng huā zì huò mí,xī liú qí huí xuán。
天舒望益促,形远情未迁。tiān shū wàng yì cù,xíng yuǎn qíng wèi qiān。
胡能返昨日,扃意共林泉。hú néng fǎn zuó rì,jiōng yì gòng lín quán。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

来时路

王夫之

来时苦大难,寒雨飞瀼瀼。lái shí kǔ dà nán,hán yǔ fēi ráng ráng。
今者复何日,秋原称叶黄。jīn zhě fù hé rì,qiū yuán chēng yè huáng。
遵路行以悲,飘风吹我裳。zūn lù xíng yǐ bēi,piāo fēng chuī wǒ shang。
流目心自喻,剧结车轮肠。liú mù xīn zì yù,jù jié chē lún cháng。
人生苦经历,精爽定往还。rén shēng kǔ jīng lì,jīng shuǎng dìng wǎng hái。
踟蹰行俟之,轻烟霭容颜。chí chú xíng qí zhī,qīng yān ǎi róng yán。
飞鸟过我前,流泉鸣其闲。fēi niǎo guò wǒ qián,liú quán míng qí xián。
欲语不得接,浮云云何攀。yù yǔ bù dé jiē,fú yún yún hé pān。
迢迢荒原路,曲曲粤楚甸。tiáo tiáo huāng yuán lù,qū qū yuè chǔ diān。
匪羊亦匪牛,穷日历郊箐。fěi yáng yì fěi niú,qióng rì lì jiāo qìng。
蘖苦梅复酸,宛转遂所绻。niè kǔ méi fù suān,wǎn zhuǎn suì suǒ quǎn。
凛矣秋霜心,哀哉白日变。lǐn yǐ qiū shuāng xīn,āi zāi bái rì biàn。

夏日端居

王夫之

岫云无本始,飘风善因依。xiù yún wú běn shǐ,piāo fēng shàn yīn yī。
暑坐一以望,空明两不违。shǔ zuò yī yǐ wàng,kōng míng liǎng bù wéi。
白日舒中陆,绿草澹鲜辉。bái rì shū zhōng lù,lǜ cǎo dàn xiān huī。
游蝶池阴飞,双鸟云际归。yóu dié chí yīn fēi,shuāng niǎo yún jì guī。
自治欣有合,炎情中已微。zì zhì xīn yǒu hé,yán qíng zhōng yǐ wēi。

云山妙峰庵云是申泰芝炼丹处

王夫之

松阴合绿雾,木末飞空光。sōng yīn hé lǜ wù,mù mò fēi kōng guāng。
幽烛既云密,遥情歘已长。yōu zhú jì yún mì,yáo qíng chuā yǐ zhǎng。
首夏积翠鲜,亭午条风凉。shǒu xià jī cuì xiān,tíng wǔ tiáo fēng liáng。
烟容澄岳壑,水气辨蒸湘。yān róng chéng yuè hè,shuǐ qì biàn zhēng xiāng。
圆宇目所镜,孤立心未央。yuán yǔ mù suǒ jìng,gū lì xīn wèi yāng。
寓形俄邂逅,仙游昔回翔。yù xíng é xiè hòu,xiān yóu xī huí xiáng。
恻彼鸾鹤情,引兹邱海望。cè bǐ luán hè qíng,yǐn zī qiū hǎi wàng。
羽蜕固有待,仁乐讵无方。yǔ tuì gù yǒu dài,rén lè jù wú fāng。
怀炎登天庭,悲忧陟首阳。huái yán dēng tiān tíng,bēi yōu zhì shǒu yáng。
缮性良有藉,终生胡弭忘。shàn xìng liáng yǒu jí,zhōng shēng hú mǐ wàng。

感遇十一首

王夫之

海国有嘉卉,绍古兰蕙名。hǎi guó yǒu jiā huì,shào gǔ lán huì míng。
迢递致远道,绮靡发檐楹。tiáo dì zhì yuǎn dào,qǐ mí fā yán yíng。
悦彼情所合,矜兹芳有成。yuè bǐ qíng suǒ hé,jīn zī fāng yǒu chéng。
稷下宠琴客,梁园夸词英。jì xià chǒng qín kè,liáng yuán kuā cí yīng。
物玩已亦劳,枝叶非天荣。wù wán yǐ yì láo,zhī yè fēi tiān róng。

感遇十一首

王夫之

迢迢黄姑星,临河发光耀。tiáo tiáo huáng gū xīng,lín hé fā guāng yào。
织女扬熹微,脉脉如相照。zhī nǚ yáng xī wēi,mài mài rú xiāng zhào。
被以缠绵情,指彼佳期妙。bèi yǐ chán mián qíng,zhǐ bǐ jiā qī miào。
高居无通理,下士纷疑料。gāo jū wú tōng lǐ,xià shì fēn yí liào。
鉴貌以测真,悱然贻姗笑。jiàn mào yǐ cè zhēn,fěi rán yí shān xiào。

感遇十一首

王夫之

湛湛北辰表,沆瀣充寒门。zhàn zhàn běi chén biǎo,hàng xiè chōng hán mén。
安知光影微,不有众星繁。ān zhī guāng yǐng wēi,bù yǒu zhòng xīng fán。
言穷至弥寡,心绝理已谖。yán qióng zhì mí guǎ,xīn jué lǐ yǐ xuān。
容成置象外,羲和辍纷论。róng chéng zhì xiàng wài,xī hé chuò fēn lùn。
大地有疆畛,群生各本根。dà dì yǒu jiāng zhěn,qún shēng gè běn gēn。
甫田空忉怛,念兹息心魂。fǔ tián kōng dāo dá,niàn zī xī xīn hún。

感遇十一首

王夫之

韶月知为春,百卉欣及时。sháo yuè zhī wèi chūn,bǎi huì xīn jí shí。
精英取不息,掠美悦其姿。jīng yīng qǔ bù xī,lüè měi yuè qí zī。
元化遗糟粕,忻合无迟疑。yuán huà yí zāo pò,xīn hé wú chí yí。
芳华及零落,悲愉各在兹。fāng huá jí líng luò,bēi yú gè zài zī。
商山有高歌,煜煜三英芝。shāng shān yǒu gāo gē,yù yù sān yīng zhī。

感遇十一首

王夫之

汉南婵媛子,临歧忧清露。hàn nán chán yuàn zi,lín qí yōu qīng lù。
罗袜惜已微,中心良有故。luó wà xī yǐ wēi,zhōng xīn liáng yǒu gù。
美人去我遥,思之若晨暮。měi rén qù wǒ yáo,sī zhī ruò chén mù。
莞簟有馀清,肃肃警宵寤。guǎn diàn yǒu yú qīng,sù sù jǐng xiāo wù。

感遇十一首

王夫之

飞萤弭清昼,熠熠流暗空。fēi yíng mǐ qīng zhòu,yì yì liú àn kōng。
炫影从彼异,匿光背所同。xuàn yǐng cóng bǐ yì,nì guāng bèi suǒ tóng。
胡不怀应求,殊德乐为攻。hú bù huái yīng qiú,shū dé lè wèi gōng。
忾然念吾生,晶宇共昭融。kài rán niàn wú shēng,jīng yǔ gòng zhāo róng。
捐情不矜己,云日相雍容。juān qíng bù jīn jǐ,yún rì xiāng yōng róng。
嗟哉猖狂子,何为悲道穷。jiē zāi chāng kuáng zi,hé wèi bēi dào qióng。

感遇十一首

王夫之

绾绾西塘柳,垂丝荡春色。wǎn wǎn xī táng liǔ,chuí sī dàng chūn sè。
天情亦容曳,元化无悁亟。tiān qíng yì róng yè,yuán huà wú yuān jí。
骀宕不损贞,萧森非尚力。dài dàng bù sǔn zhēn,xiāo sēn fēi shàng lì。
昭质岂枯槁,乐天消偪侧。zhāo zhì qǐ kū gǎo,lè tiān xiāo bī cè。
迟迟舂日心,悠然庶相识。chí chí chōng rì xīn,yōu rán shù xiāng shí。

感遇十一首

王夫之

浮云起岱阴,萧屑积空微。fú yún qǐ dài yīn,xiāo xiè jī kōng wēi。
翕合非一气,灵雨千里飞。xī hé fēi yī qì,líng yǔ qiān lǐ fēi。
如何彼姝子,孤爱俄顷辉。rú hé bǐ shū zi,gū ài é qǐng huī。
光影或相报,寸心先已违。guāng yǐng huò xiāng bào,cùn xīn xiān yǐ wéi。
歧路勿相问,行行各是非。qí lù wù xiāng wèn,xíng xíng gè shì fēi。

感遇十一首

王夫之

涉雒想宓妃,游楚梦高唐。shè luò xiǎng mì fēi,yóu chǔ mèng gāo táng。
宫中多婵媛,弃置如遗忘。gōng zhōng duō chán yuàn,qì zhì rú yí wàng。
岂其浊河流,独有鲤与鲂。qǐ qí zhuó hé liú,dú yǒu lǐ yǔ fáng。
芸堂是燕寝,兰阁有芳香。yún táng shì yàn qǐn,lán gé yǒu fāng xiāng。
归来欢日夕,至乐方未央。guī lái huān rì xī,zhì lè fāng wèi yāng。

感遇十一首

王夫之

阪月漾初暄,桃李耻未开。bǎn yuè yàng chū xuān,táo lǐ chǐ wèi kāi。
既欣新绪荣,亦畏霜雪摧。jì xīn xīn xù róng,yì wèi shuāng xuě cuī。
迟疑志不决,东风徒增哀。chí yí zhì bù jué,dōng fēng tú zēng āi。
两者谁为佳,旁人难与裁。liǎng zhě shuí wèi jiā,páng rén nán yǔ cái。
静女远逢迎,置彼良愿乖。jìng nǚ yuǎn féng yíng,zhì bǐ liáng yuàn guāi。
巫咸已上天,鸩鸟非吾媒。wū xián yǐ shàng tiān,zhèn niǎo fēi wú méi。
欢怨物自劳,于我何嫌猜。huān yuàn wù zì láo,yú wǒ hé xián cāi。

感遇十一首

王夫之

清风起蘋末,吹荡兰与芷。qīng fēng qǐ píng mò,chuī dàng lán yǔ zhǐ。
迨其明灭间,歘然迷端委。dài qí míng miè jiān,chuā rán mí duān wěi。
相望不相见,幽动无能纪。xiāng wàng bù xiāng jiàn,yōu dòng wú néng jì。
万岁亦匪他,今者为我始。wàn suì yì fěi tā,jīn zhě wèi wǒ shǐ。
条绪皆芬芳,勿为叹逝水。tiáo xù jiē fēn fāng,wù wèi tàn shì shuǐ。

秋阴

王夫之

徂夏气未澄,涤暑期久误。cú xià qì wèi chéng,dí shǔ qī jiǔ wù。
西爽歘浮云,落晖难再驻。xī shuǎng chuā fú yún,luò huī nán zài zhù。
轻霄泊霏微,星影见回互。qīng xiāo pō fēi wēi,xīng yǐng jiàn huí hù。
疏雨润晨光,馀霭亘日暮。shū yǔ rùn chén guāng,yú ǎi gèn rì mù。
冷吹不更惜,昭融逝何遽。lěng chuī bù gèng xī,zhāo róng shì hé jù。
惊兹四序改,迁此百年遇。jīng zī sì xù gǎi,qiān cǐ bǎi nián yù。
天物无宿留,吾生阅已屡。tiān wù wú sù liú,wú shēng yuè yǐ lǚ。
藏舟壑谁在,流丸迹匪故。cáng zhōu hè shuí zài,liú wán jì fěi gù。
大力非我知,瓯臾亦何措。dà lì fēi wǒ zhī,ōu yú yì hé cuò。
但此欣萧清,迟回惬幽素。dàn cǐ xīn xiāo qīng,chí huí qiè yōu sù。