古诗词

仿李邺侯天覆吾歌广其意示于礼

王夫之

天覆吾,地载吾,元气纷纷屑万族,灵蓍茂草争昭苏。tiān fù wú,dì zài wú,yuán qì fēn fēn xiè wàn zú,líng shī mào cǎo zhēng zhāo sū。
栖鸟在林鱼在水,而复生我何为乎。qī niǎo zài lín yú zài shuǐ,ér fù shēng wǒ hé wèi hū。
绝粒升天等龟鹤,灵椿五百还凋落。jué lì shēng tiān děng guī hè,líng chūn wǔ bǎi hái diāo luò。
鸣珂帝都亦莺燕,金衣元佩喧清甸。míng kē dì dōu yì yīng yàn,jīn yī yuán pèi xuān qīng diān。
邺侯以此为丈夫,漠漠天心谁许见。yè hóu yǐ cǐ wèi zhàng fū,mò mò tiān xīn shuí xǔ jiàn。
丈夫昂藏自有真,父兮生我天之仁。zhàng fū áng cáng zì yǒu zhēn,fù xī shēng wǒ tiān zhī rén。
一针义利分子午,万国胞与谁主宾。yī zhēn yì lì fēn zi wǔ,wàn guó bāo yǔ shuí zhǔ bīn。
蜗涎篆壁勿轻惹,螳臂当车莫浪嗔。wō xián zhuàn bì wù qīng rě,táng bì dāng chē mò làng chēn。
丈夫爱嗔复爱喜,落花笑看随流水。zhàng fū ài chēn fù ài xǐ,luò huā xiào kàn suí liú shuǐ。
孤月离云雪练飞,渺渺寒辉千万里。gū yuè lí yún xuě liàn fēi,miǎo miǎo hán huī qiān wàn lǐ。
静如池影涵青天,动则春风迸花蕊。jìng rú chí yǐng hán qīng tiān,dòng zé chūn fēng bèng huā ruǐ。
君不见邺侯晚节知前非,岳顶读书云满衣。jūn bù jiàn yè hóu wǎn jié zhī qián fēi,yuè dǐng dú shū yún mǎn yī。
晶冰彻底纤尘净,玉魄当头素影肥。jīng bīng chè dǐ xiān chén jìng,yù pò dāng tóu sù yǐng féi。
青莲七二堆螺髻,万轴当年金简字。qīng lián qī èr duī luó jì,wàn zhóu dāng nián jīn jiǎn zì。
千年欲识丈夫心,独上危峰揽苍翠。qiān nián yù shí zhàng fū xīn,dú shàng wēi fēng lǎn cāng cuì。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和梅花百咏诗古梅

王夫之

湘簟凝凉菡萏开,幽香冷触幻春回。xiāng diàn níng liáng hàn dàn kāi,yōu xiāng lěng chù huàn chūn huí。
因缘漫向痴人说,只作当先及第猜。yīn yuán màn xiàng chī rén shuō,zhǐ zuò dāng xiān jí dì cāi。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

消息心知在别峰,南参烟水尚重重。xiāo xī xīn zhī zài bié fēng,nán cān yān shuǐ shàng zhòng zhòng。
溪云乍卷流泉细,一点香飘带影逢。xī yún zhà juǎn liú quán xì,yī diǎn xiāng piāo dài yǐng féng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

不是桃源惘去津,知开知落也难真。bù shì táo yuán wǎng qù jīn,zhī kāi zhī luò yě nán zhēn。
南邻酒伴经旬饮,欲与商量恐过春。nán lín jiǔ bàn jīng xún yǐn,yù yǔ shāng liàng kǒng guò chūn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

扳枝已见绿催新,敛萼犹疑粉未匀。bān zhī yǐ jiàn lǜ cuī xīn,liǎn è yóu yí fěn wèi yún。
子夜霜鸡惊晓起,逢迎不早怕花瞋。zi yè shuāng jī jīng xiǎo qǐ,féng yíng bù zǎo pà huā chēn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

楼头遥望识春生,雪径过从奈宿酲。lóu tóu yáo wàng shí chūn shēng,xuě jìng guò cóng nài sù chéng。
闻说冻禽争采啄,何妨分我一杯羹。wén shuō dòng qín zhēng cǎi zhuó,hé fáng fēn wǒ yī bēi gēng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

脉脉从看为解颐,阳和一茧细抽丝。mài mài cóng kàn wèi jiě yí,yáng hé yī jiǎn xì chōu sī。
捐情似水容相见,不许香车宝马窥。juān qíng shì shuǐ róng xiāng jiàn,bù xǔ xiāng chē bǎo mǎ kuī。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

徵诗檄就隔林催,鹤膝猩毡渡水来。zhēng shī xí jiù gé lín cuī,hè xī xīng zhān dù shuǐ lái。
婪尾不须倾腊酒,瓮头还有煮青醅。lán wěi bù xū qīng là jiǔ,wèng tóu hái yǒu zhǔ qīng pēi。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

大夫已见受秦封,君子还惊化鹤容。dà fū yǐ jiàn shòu qín fēng,jūn zi hái jīng huà hè róng。
独抱冰心邀瑞叶,溪头三笑一相逢。dú bào bīng xīn yāo ruì yè,xī tóu sān xiào yī xiāng féng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

红尘日日促香乾,欲赠相思行路难。hóng chén rì rì cù xiāng qián,yù zèng xiāng sī xíng lù nán。
知到陇头春已尽,只应将作柳枝看。zhī dào lǒng tóu chūn yǐ jǐn,zhǐ yīng jiāng zuò liǔ zhī kàn。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

绝色平分雪几曾,清香不怕月难胜。jué sè píng fēn xuě jǐ céng,qīng xiāng bù pà yuè nán shèng。
双标第一花卿品,莫遣姚黄妒汝能。shuāng biāo dì yī huā qīng pǐn,mò qiǎn yáo huáng dù rǔ néng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

乍炙银笙试朔吹,旋抛珠串赛清姿。zhà zhì yín shēng shì shuò chuī,xuán pāo zhū chuàn sài qīng zī。
晓风残月伤心句,不待杨花扑岸时。xiǎo fēng cán yuè shāng xīn jù,bù dài yáng huā pū àn shí。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

离筵及早酌屠苏,留看镫宵待得无。lí yán jí zǎo zhuó tú sū,liú kàn dèng xiāo dài dé wú。
知有前期霜信后,小窗人奈雪侵须。zhī yǒu qián qī shuāng xìn hòu,xiǎo chuāng rén nài xuě qīn xū。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

情知无计奈春何,水涘山椒玉一波。qíng zhī wú jì nài chūn hé,shuǐ sì shān jiāo yù yī bō。
密筱藏阴香几瓣,还愁微霰祝暄和。mì xiǎo cáng yīn xiāng jǐ bàn,hái chóu wēi xiàn zhù xuān hé。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

蹑藓墙东带笑披,暄风还向手中吹。niè xiǎn qiáng dōng dài xiào pī,xuān fēng hái xiàng shǒu zhōng chuī。
闲情贪授寻春客,不管高枝怨别离。xián qíng tān shòu xún chūn kè,bù guǎn gāo zhī yuàn bié lí。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

当窗妨绣凤头鞋,出閤惊捎小燕钗。dāng chuāng fáng xiù fèng tóu xié,chū gé jīng shāo xiǎo yàn chāi。
拚取惜花情几许,并刀一割玉龙乖。pàn qǔ xī huā qíng jǐ xǔ,bìng dāo yī gē yù lóng guāi。