古诗词

洞庭秋三十首

王夫之

浮槎无系巴邱城,缥渺之楼空若惊。fú chá wú xì bā qiū chéng,piāo miǎo zhī lóu kōng ruò jīng。
微霜覆蓑失残梦,远火照帆悲他情。wēi shuāng fù suō shī cán mèng,yuǎn huǒ zhào fān bēi tā qíng。
乘乘宇内既清澈,脉脉空际或经营。chéng chéng yǔ nèi jì qīng chè,mài mài kōng jì huò jīng yíng。
小范于此言忧乐,胸中无故横甲兵。xiǎo fàn yú cǐ yán yōu lè,xiōng zhōng wú gù héng jiǎ bīng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和白沙怀古

王夫之

伏羲枕上皇,靖节不荒唐。fú xī zhěn shàng huáng,jìng jié bù huāng táng。
浇酒巾犹湿,当篱菊巳香。jiāo jiǔ jīn yóu shī,dāng lí jú sì xiāng。
云飞从鸟倦,苗长记农祥。yún fēi cóng niǎo juàn,miáo zhǎng jì nóng xiáng。
天地悠悠里,春风正未央。tiān dì yōu yōu lǐ,chūn fēng zhèng wèi yāng。

次康节韵质之

王夫之

俄顷仍千岁,天心常转移。é qǐng réng qiān suì,tiān xīn cháng zhuǎn yí。
六龙飞不息,三极各乘时。liù lóng fēi bù xī,sān jí gè chéng shí。
有画皆成象,无声不是希。yǒu huà jiē chéng xiàng,wú shēng bù shì xī。
谁将华顶睡,迢递赠庖羲。shuí jiāng huá dǐng shuì,tiáo dì zèng páo xī。

前雁字诗十九首

王夫之

缕缕渐深深,当天一片心。lǚ lǚ jiàn shēn shēn,dāng tiān yī piàn xīn。
书云占朔色,縆瑟谱商音。shū yún zhàn shuò sè,gēng sè pǔ shāng yīn。
尺帛无劳系,南楼未易寻。chǐ bó wú láo xì,nán lóu wèi yì xún。
暝烟生极浦,长夜付浮沉。míng yān shēng jí pǔ,zhǎng yè fù fú chén。

前雁字诗十九首

王夫之

碧浪合逡巡,萧条接迹亲。bì làng hé qūn xún,xiāo tiáo jiē jì qīn。
三苍言外旨,七日句中春。sān cāng yán wài zhǐ,qī rì jù zhōng chūn。
避暑疑秦火,怀沙吊楚臣。bì shǔ yí qín huǒ,huái shā diào chǔ chén。
云林添画笔,中土不无人。yún lín tiān huà bǐ,zhōng tǔ bù wú rén。

前雁字诗十九首

王夫之

活谱赋秋声,音容共一清。huó pǔ fù qiū shēng,yīn róng gòng yī qīng。
空顽难转语,天老未忘情。kōng wán nán zhuǎn yǔ,tiān lǎo wèi wàng qíng。
羽调悲寒水,行吟倦汨征。yǔ diào bēi hán shuǐ,xíng yín juàn mì zhēng。
芦干悽怨急,绝笔意谁平。lú gàn qī yuàn jí,jué bǐ yì shuí píng。

前雁字诗十九首

王夫之

鹊渡已如梦,深秋始报章。què dù yǐ rú mèng,shēn qiū shǐ bào zhāng。
偷临无乳燕,低诵有寒螀。tōu lín wú rǔ yàn,dī sòng yǒu hán jiāng。
落叶勤雠误,墟烟与秘藏。luò yè qín chóu wù,xū yān yǔ mì cáng。
重来无粉本,随意写苍苍。zhòng lái wú fěn běn,suí yì xiě cāng cāng。

前雁字诗十九首

王夫之

纪艳非吾义,惊春去色匆。jì yàn fēi wú yì,jīng chūn qù sè cōng。
分飞南北史,历乱桧曹风。fēn fēi nán běi shǐ,lì luàn guì cáo fēng。
天问凭条答,空言未道穷。tiān wèn píng tiáo dá,kōng yán wèi dào qióng。
何须藏鲁壁,丝竹奏清融。hé xū cáng lǔ bì,sī zhú zòu qīng róng。

前雁字诗十九首

王夫之

无待月中听,哀吟意已形。wú dài yuè zhōng tīng,āi yín yì yǐ xíng。
同文从鸟纪,驰檄指龙庭。tóng wén cóng niǎo jì,chí xí zhǐ lóng tíng。
旁午悲边雪,零丁寄汗青。páng wǔ bēi biān xuě,líng dīng jì hàn qīng。
清泉涵片影,井底血函经。qīng quán hán piàn yǐng,jǐng dǐ xuè hán jīng。

前雁字诗十九首

王夫之

冉冉漾轻柔,关河只此愁。rǎn rǎn yàng qīng róu,guān hé zhǐ cǐ chóu。
鹰鹯疑谤诅,鸠鸴漫咨诹。yīng zhān yí bàng zǔ,jiū xué màn zī zōu。
水月三人影,霜霄一抹秋。shuǐ yuè sān rén yǐng,shuāng xiāo yī mǒ qiū。
江山日日改,挟策亦奚游。jiāng shān rì rì gǎi,xié cè yì xī yóu。

前雁字诗十九首

王夫之

今古一相如,飘飖赋子虚。jīn gǔ yī xiāng rú,piāo yáo fù zi xū。
元文披带草,碧个仿林于。yuán wén pī dài cǎo,bì gè fǎng lín yú。
兰叶肥还瘦,银钩蹙已舒。lán yè féi hái shòu,yín gōu cù yǐ shū。
稻粱非汝志,投笔莫欷歔。dào liáng fēi rǔ zhì,tóu bǐ mò xī xū。

前雁字诗十九首

王夫之

乘风莫草草,雨雪且舒邪。chéng fēng mò cǎo cǎo,yǔ xuě qiě shū xié。
燕国迷苍素,鹃言染茹藘。yàn guó mí cāng sù,juān yán rǎn rú lǘ。
六歌怀天水,尺一谢休屠。liù gē huái tiān shuǐ,chǐ yī xiè xiū tú。
一线台城诏,难忘纸鹞书。yī xiàn tái chéng zhào,nán wàng zhǐ yào shū。

前雁字诗十九首

王夫之

此字无人识,空劳历九州。cǐ zì wú rén shí,kōng láo lì jiǔ zhōu。
分明扶日月,因革自春秋。fēn míng fú rì yuè,yīn gé zì chūn qiū。
鸩篆删妖步,莺歌耻佞喉。zhèn zhuàn shān yāo bù,yīng gē chǐ nìng hóu。
冥飞谁弋篡,不坠草元楼。míng fēi shuí yì cuàn,bù zhuì cǎo yuán lóu。

前雁字诗十九首

王夫之

野水漾初春,苔涵绿字新。yě shuǐ yàng chū chūn,tái hán lǜ zì xīn。
烟云都不染,风雨故如神。yān yún dōu bù rǎn,fēng yǔ gù rú shén。
软影翰非弱,馀寒手不龟。ruǎn yǐng hàn fēi ruò,yú hán shǒu bù guī。
凤兮衰已久,还现素臣身。fèng xī shuāi yǐ jiǔ,hái xiàn sù chén shēn。

前雁字诗十九首

王夫之

终知无寄处,不欲昧前期。zhōng zhī wú jì chù,bù yù mèi qián qī。
人世谁长目,天心自列眉。rén shì shuí zhǎng mù,tiān xīn zì liè méi。
寒宵闻见外,皑雪炫荧时。hán xiāo wén jiàn wài,ái xuě xuàn yíng shí。
岂为知音绝,停毫罢远思。qǐ wèi zhī yīn jué,tíng háo bà yuǎn sī。

前雁字诗十九首

王夫之

脉脉有心期,行行且浪嬉。mài mài yǒu xīn qī,xíng xíng qiě làng xī。
大人狂客传,小雅遗民诗。dà rén kuáng kè chuán,xiǎo yǎ yí mín shī。
解就名鸿烈,书成授意而。jiě jiù míng hóng liè,shū chéng shòu yì ér。
关门邀紫气,聊与著雄雌。guān mén yāo zǐ qì,liáo yǔ zhù xióng cí。