古诗词

洞庭秋三十首

王夫之

浮槎无系巴邱城,缥渺之楼空若惊。fú chá wú xì bā qiū chéng,piāo miǎo zhī lóu kōng ruò jīng。
微霜覆蓑失残梦,远火照帆悲他情。wēi shuāng fù suō shī cán mèng,yuǎn huǒ zhào fān bēi tā qíng。
乘乘宇内既清澈,脉脉空际或经营。chéng chéng yǔ nèi jì qīng chè,mài mài kōng jì huò jīng yíng。
小范于此言忧乐,胸中无故横甲兵。xiǎo fàn yú cǐ yán yōu lè,xiōng zhōng wú gù héng jiǎ bīng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

侄敏五十

王夫之

吾方授室尔悬弧,一幅当年燕喜图。wú fāng shòu shì ěr xuán hú,yī fú dāng nián yàn xǐ tú。
脉脉回头成梦鹿,悠悠屈指数金乌。mài mài huí tóu chéng mèng lù,yōu yōu qū zhǐ shù jīn wū。
黄云初卷收香粒,赪枣重蒸酿软酥。huáng yún chū juǎn shōu xiāng lì,chēng zǎo zhòng zhēng niàng ruǎn sū。
幸有老夫霜鬓在,东皋遥劝倒村酤。xìng yǒu lǎo fū shuāng bìn zài,dōng gāo yáo quàn dào cūn gū。

社前一日雪

王夫之

社日花朝总令辰,柳丝萍叶总宜人。shè rì huā cháo zǒng lìng chén,liǔ sī píng yè zǒng yí rén。
巳催莺燕迎初日,未许风光试一春。sì cuī yīng yàn yíng chū rì,wèi xǔ fēng guāng shì yī chūn。
紫电暗窥珠佩笑,轻雷不惜玉衡嗔。zǐ diàn àn kuī zhū pèi xiào,qīng léi bù xī yù héng chēn。
还思残腊新暄早,勾引江梅万树匀。hái sī cán là xīn xuān zǎo,gōu yǐn jiāng méi wàn shù yún。

二十四日又雪

王夫之

云鏬斜晖剧可怜,惊飙一夕万峰喧。yún xià xié huī jù kě lián,jīng biāo yī xī wàn fēng xuān。
瓦松邂逅含晶密,水碧依微困影圆。wǎ sōng xiè hòu hán jīng mì,shuǐ bì yī wēi kùn yǐng yuán。
销铄风光仍夜永,淹留寒色更春前。xiāo shuò fēng guāng réng yè yǒng,yān liú hán sè gèng chūn qián。
药畦红茁抽三寸,他日欲寻更惘然。yào qí hóng zhuó chōu sān cùn,tā rì yù xún gèng wǎng rán。

罗桐侯受业先兄存没依轸倍于馀子春初过慰衰老怆然酬赠

王夫之

纸窗竹屋俯寒泉,总角相看巳冁然。zhǐ chuāng zhú wū fǔ hán quán,zǒng jiǎo xiāng kàn sì chǎn rán。
莎径情深寻带草,芦中恩重覆渔船。shā jìng qíng shēn xún dài cǎo,lú zhōng ēn zhòng fù yú chuán。
重来棠杜初悲雨,老去桃花不记年。zhòng lái táng dù chū bēi yǔ,lǎo qù táo huā bù jì nián。
一卷申公诗说在,凭君珍重护秦烟。yī juǎn shēn gōng shī shuō zài,píng jūn zhēn zhòng hù qín yān。

崇祯癸未贼购捕峻亟先母舅玉卿谭翁以死誓脱某兄弟于虎吻谢世以来仰怀悲哽者三十馀年翁孙以扇索敏侄书字缀为哀吟代书苦不能请先兄俯和益以老泪淫淫承睫不止

王夫之

枫林落叶岳云寒,兄弟披离片影单。fēng lín luò yè yuè yún hán,xiōng dì pī lí piàn yǐng dān。
九族凭谁容破壁,寸心巳许付危湍。jiǔ zú píng shuí róng pò bì,cùn xīn sì xǔ fù wēi tuān。
恩深草屩随拖杖,命续霜刀惜刈兰。ēn shēn cǎo juē suí tuō zhàng,mìng xù shuāng dāo xī yì lán。
今日渭阳回首处,萧条白发泪痕乾。jīn rì wèi yáng huí shǒu chù,xiāo tiáo bái fā lèi hén qián。

别峰庵二如表长老类知子者对众大言天下无和峤之癖者唯船山一汉愧不克任而表师志趣于此徵矣就彼法中得坐脱其宜也诗以吊之

王夫之

延陵未识披裘客,杨亿还疑转盼僧。yán líng wèi shí pī qiú kè,yáng yì hái yí zhuǎn pàn sēng。
银地界中金屑眼,热油铛里雪山冰。yín dì jiè zhōng jīn xiè yǎn,rè yóu dāng lǐ xuě shān bīng。
相逢歧路双趺印,顾笑县崖一杖登。xiāng féng qí lù shuāng fū yìn,gù xiào xiàn yá yī zhàng dēng。
今日重拈唯荐泪,秋山叶落冷孤藤。jīn rì zhòng niān wéi jiàn lèi,qiū shān yè luò lěng gū téng。

寄题先兄祠屋

王夫之

寒泉古木问何年,鹤羽归来一哂然。hán quán gǔ mù wèn hé nián,hè yǔ guī lái yī shěn rán。
沧海能消衔土怨,沃州不待买山钱。cāng hǎi néng xiāo xián tǔ yuàn,wò zhōu bù dài mǎi shān qián。
谁投粔籹酬江水,为饵饧香禁冷烟。shuí tóu jù nǚ chóu jiāng shuǐ,wèi ěr táng xiāng jìn lěng yān。
留语乌衣诸子弟,应知头上有青天。liú yǔ wū yī zhū zi dì,yīng zhī tóu shàng yǒu qīng tiān。

寄题先兄祠屋

王夫之

白发青林一径悭,羊裘不拣钓鱼湾。bái fā qīng lín yī jìng qiān,yáng qiú bù jiǎn diào yú wān。
当年有誓潭龙窟,身后还悲吊鸟山。dāng nián yǒu shì tán lóng kū,shēn hòu hái bēi diào niǎo shān。
目送斜阳沈海岸,手栽修竹染霜斑。mù sòng xié yáng shěn hǎi àn,shǒu zāi xiū zhú rǎn shuāng bān。
致身录在凭谁读,垆冷香消亦等闲。zhì shēn lù zài píng shuí dú,lú lěng xiāng xiāo yì děng xián。

冬山即事

王夫之

萝阴曲曲謢迥塘,亭午初消子夜霜。luó yīn qū qū lū jiǒng táng,tíng wǔ chū xiāo zi yè shuāng。
小藻分波还浸碧,闲花似菊未凋黄。xiǎo zǎo fēn bō hái jìn bì,xián huā shì jú wèi diāo huáng。
游鱼带影双遮水,孤蝶迎晴倍惜香。yóu yú dài yǐng shuāng zhē shuǐ,gū dié yíng qíng bèi xī xiāng。
天物殷勤相假借,凋零不遣恼疏狂。tiān wù yīn qín xiāng jiǎ jiè,diāo líng bù qiǎn nǎo shū kuáng。

冬山即事

王夫之

元绡垂幕黛烟流,略挂西峰玉一钩。yuán xiāo chuí mù dài yān liú,lüè guà xī fēng yù yī gōu。
萧散云还沈碧海,清空人欲访琼楼。xiāo sàn yún hái shěn bì hǎi,qīng kōng rén yù fǎng qióng lóu。
匀匀广野疏星度,恻恻寒心片影浮。yún yún guǎng yě shū xīng dù,cè cè hán xīn piàn yǐng fú。
取次闲愁栖泊尽,更谁笙鹤梦丹邱。qǔ cì xián chóu qī pō jǐn,gèng shuí shēng hè mèng dān qiū。

冬山即事

王夫之

小雪无云宿暧赊,东窗日转半棂斜。xiǎo xuě wú yún sù ài shē,dōng chuāng rì zhuǎn bàn líng xié。
清泉砚滴含馀绿,活火汤瓶涌细花。qīng quán yàn dī hán yú lǜ,huó huǒ tāng píng yǒng xì huā。
歌哭古今归午枕,江湖图画泛星槎。gē kū gǔ jīn guī wǔ zhěn,jiāng hú tú huà fàn xīng chá。
堂堂日月容相问,书卷留人几岁华。táng táng rì yuè róng xiāng wèn,shū juǎn liú rén jǐ suì huá。

冬山即事

王夫之

墙阴小步试欹危,未厌晴风袅鬓丝。qiáng yīn xiǎo bù shì yī wēi,wèi yàn qíng fēng niǎo bìn sī。
槠实乍惊飞鸟过,苔阴渐放素光移。zhū shí zhà jīng fēi niǎo guò,tái yīn jiàn fàng sù guāng yí。
绀珠千颗垂藤子,丹叶孤飘绕故枝。gàn zhū qiān kē chuí téng zi,dān yè gū piāo rào gù zhī。
寂历经过聊缓颊,重来千载更伊谁。jì lì jīng guò liáo huǎn jiá,zhòng lái qiān zài gèng yī shuí。

野史刘生惜十年之别来访山中为写衰容赋赠二首

王夫之

重逢无暇问前游,老去并刀割旧愁。zhòng féng wú xiá wèn qián yóu,lǎo qù bìng dāo gē jiù chóu。
风定鳞鳞萍在水,云横脉脉雁当楼。fēng dìng lín lín píng zài shuǐ,yún héng mài mài yàn dāng lóu。
频年苦觅蔘苓倦,俭岁无多芋栗收。pín nián kǔ mì shēn líng juàn,jiǎn suì wú duō yù lì shōu。
良夜对君霜月迥,还教飞梦泛沧洲。liáng yè duì jūn shuāng yuè jiǒng,hái jiào fēi mèng fàn cāng zhōu。

野史刘生惜十年之别来访山中为写衰容赋赠二首

王夫之

弥天无处着衰颜,映水愁窥彻骨寒。mí tiān wú chù zhe shuāi yán,yìng shuǐ chóu kuī chè gǔ hán。
雁影自宜霜月暗,镜光知向暮春残。yàn yǐng zì yí shuāng yuè àn,jìng guāng zhī xiàng mù chūn cán。
江门蓑冷添藤笠,易水歌阑尚白冠。jiāng mén suō lěng tiān téng lì,yì shuǐ gē lán shàng bái guān。
惭愧云林幽兴绝,还留画里一人看。cán kuì yún lín yōu xīng jué,hái liú huà lǐ yī rén kàn。

溪上晚步次闲来无日不从容韵

王夫之

溪光空碧净秋容,灼灼斜阳蓼岸红。xī guāng kōng bì jìng qiū róng,zhuó zhuó xié yáng liǎo àn hóng。
风日不欺樵径好,江山未换钓竿同。fēng rì bù qī qiáo jìng hǎo,jiāng shān wèi huàn diào gān tóng。
难分忧乐双行里,谁道穷通一梦中。nán fēn yōu lè shuāng xíng lǐ,shuí dào qióng tōng yī mèng zhōng。
不遣希夷酬上古,乾初一画海天雄。bù qiǎn xī yí chóu shàng gǔ,qián chū yī huà hǎi tiān xióng。