古诗词

示侄孙生蕃

王夫之

忘却人闲事,始识书中字。wàng què rén xián shì,shǐ shí shū zhōng zì。
识得书中字,自会人闲事。shí dé shū zhōng zì,zì huì rén xián shì。
俗气如糨糊,封令心窍闭。sú qì rú jiàng hú,fēng lìng xīn qiào bì。
俗气如岚疟,寒往热又至。sú qì rú lán nüè,hán wǎng rè yòu zhì。
俗气如炎蒸,而往依坑厕。sú qì rú yán zhēng,ér wǎng yī kēng cè。
俗气如游蜂,痴迷投窗纸。sú qì rú yóu fēng,chī mí tóu chuāng zhǐ。
堂堂大丈夫,与古人何异。táng táng dà zhàng fū,yǔ gǔ rén hé yì。
万里任翱翔,何肯缚双翅。wàn lǐ rèn áo xiáng,hé kěn fù shuāng chì。
盐米及鸡豚,琐屑计微利。yán mǐ jí jī tún,suǒ xiè jì wēi lì。
市贾及村氓,与之争客气。shì jiǎ jí cūn máng,yǔ zhī zhēng kè qì。
以我千金躯,轻入茶酒肆。yǐ wǒ qiān jīn qū,qīng rù chá jiǔ sì。
汗流浃衣裾,拿三而道四。hàn liú jiā yī jū,ná sān ér dào sì。
既为儒者流,非胥亦非隶。jì wèi rú zhě liú,fēi xū yì fēi lì。
高谈问讼狱,开口即赋税。gāo tán wèn sòng yù,kāi kǒu jí fù shuì。
议论官贪廉,张唇任讥刺。yì lùn guān tān lián,zhāng chún rèn jī cì。
拙者任吾欺,贤者还生忌。zhuō zhě rèn wú qī,xián zhě hái shēng jì。
摩肩观戏场,结友礼庙寺。mó jiān guān xì chǎng,jié yǒu lǐ miào sì。
半截织锦袜,几领厚绵絮。bàn jié zhī jǐn wà,jǐ lǐng hòu mián xù。
更仆数不穷,总是孽风吹。gèng pū shù bù qióng,zǒng shì niè fēng chuī。
吾家自维扬,来此十三世。wú jiā zì wéi yáng,lái cǐ shí sān shì。
虽有文武殊,所向惟廉耻。suī yǒu wén wǔ shū,suǒ xiàng wéi lián chǐ。
不随浊水流,宗支幸不坠。bù suí zhuó shuǐ liú,zōng zhī xìng bù zhuì。
传家一卷书,惟在尔立志。chuán jiā yī juǎn shū,wéi zài ěr lì zhì。
凤飞九千仞,燕雀独相视。fèng fēi jiǔ qiān rèn,yàn què dú xiāng shì。
不饮酸臭浆,闲看傍人醉。bù yǐn suān chòu jiāng,xián kàn bàng rén zuì。
识字识得真,俗气自远避。shí zì shí dé zhēn,sú qì zì yuǎn bì。
人字两撇捺,原与禽字异。rén zì liǎng piē nà,yuán yǔ qín zì yì。
潇洒不沾泥,便与天无二。xiāo sǎ bù zhān ní,biàn yǔ tiān wú èr。
汝年正英少,高远何难企。rǔ nián zhèng yīng shǎo,gāo yuǎn hé nán qǐ。
医俗无别方,惟有读书是。yī sú wú bié fāng,wéi yǒu dú shū shì。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

忍俊九首

王夫之

勾芒跣足苦争先,昨夜酸风雪满天。gōu máng xiǎn zú kǔ zhēng xiān,zuó yè suān fēng xuě mǎn tiān。
不见旗亭游冶客,春归才着土牛鞭。bù jiàn qí tíng yóu yě kè,chūn guī cái zhe tǔ niú biān。

忍俊九首

王夫之

苦为侯城惜道穷,姚师闲泪洒秋风。kǔ wèi hóu chéng xī dào qióng,yáo shī xián lèi sǎ qiū fēng。
螟蛉若续读书种,上计偷香是贾充。míng líng ruò xù dú shū zhǒng,shàng jì tōu xiāng shì jiǎ chōng。

忍俊九首

王夫之

悟尽人间得未曾,食轮先转法轮僧。wù jǐn rén jiān dé wèi céng,shí lún xiān zhuǎn fǎ lún sēng。
莫将负鼎嗤伊尹,草具匆匆杀范增。mò jiāng fù dǐng chī yī yǐn,cǎo jù cōng cōng shā fàn zēng。

忍俊九首

王夫之

五色云中鸂?衣,凤凰池上带香归。wǔ sè yún zhōng xī chì yī,fèng huáng chí shàng dài xiāng guī。
并刀剪落金风里,乞与谁家作舞衣。bìng dāo jiǎn luò jīn fēng lǐ,qǐ yǔ shuí jiā zuò wǔ yī。

蚤春

王夫之

侧砌新苔透暖融,回波摇影碧痕通。cè qì xīn tái tòu nuǎn róng,huí bō yáo yǐng bì hén tōng。
东风向晚吹疏雨,却送归云上浅红。dōng fēng xiàng wǎn chuī shū yǔ,què sòng guī yún shàng qiǎn hóng。

蚤春

王夫之

小窗春浅不中春,径次啼莺煞恼人。xiǎo chuāng chūn qiǎn bù zhōng chūn,jìng cì tí yīng shā nǎo rén。
忘尽故心消不得,夕烟约莫柳条新。wàng jǐn gù xīn xiāo bù dé,xī yān yuē mò liǔ tiáo xīn。

水口道中

王夫之

丛竹低垂过雪斜,森寒绿气透青霞。cóng zhú dī chuí guò xuě xié,sēn hán lǜ qì tòu qīng xiá。
乳莺啼处春无几,才见樱桃一树花。rǔ yīng tí chù chūn wú jǐ,cái jiàn yīng táo yī shù huā。

得须竹鄂渚信知李雨苍长逝遥望鱼山哭之五首

王夫之

孤雁哀吟带泪飞,南询雁岫钓鱼矶。gū yàn āi yín dài lèi fēi,nán xún yàn xiù diào yú jī。
寻常雁塔称兄弟,鱼稻汀洲各捒肥。xún cháng yàn tǎ chēng xiōng dì,yú dào tīng zhōu gè shù féi。

得须竹鄂渚信知李雨苍长逝遥望鱼山哭之五首

王夫之

一期生死有千秋,欲语逢人剪舌休。yī qī shēng sǐ yǒu qiān qiū,yù yǔ féng rén jiǎn shé xiū。
刚遣西风吹片叶,黑云栖断洞庭舟。gāng qiǎn xī fēng chuī piàn yè,hēi yún qī duàn dòng tíng zhōu。

得须竹鄂渚信知李雨苍长逝遥望鱼山哭之五首

王夫之

青原罢棹石门寒,柳岸霜风月巳残。qīng yuán bà zhào shí mén hán,liǔ àn shuāng fēng yuè sì cán。
欲转金轮须换面,红垆别铸紫金丹。yù zhuǎn jīn lún xū huàn miàn,hóng lú bié zhù zǐ jīn dān。

得须竹鄂渚信知李雨苍长逝遥望鱼山哭之五首

王夫之

赤壁雄风百战酣,新安碧血洒江南。chì bì xióng fēng bǎi zhàn hān,xīn ān bì xuè sǎ jiāng nán。
大观绰板先君歇,凄绝吴江老蘖庵。dà guān chuò bǎn xiān jūn xiē,qī jué wú jiāng lǎo niè ān。

得须竹鄂渚信知李雨苍长逝遥望鱼山哭之五首

王夫之

白杨衰草楚云天,孺子生刍奠暝烟。bái yáng shuāi cǎo chǔ yún tiān,rú zi shēng chú diàn míng yān。
忍泪欲弹须剪烛,霜风偏缓上滩船。rěn lèi yù dàn xū jiǎn zhú,shuāng fēng piān huǎn shàng tān chuán。

新秋同唐古遗须竹游钟武故城归坐小轩夜语四首

王夫之

岳阴万片惹云肥,暑气犹留凝不飞。yuè yīn wàn piàn rě yún féi,shǔ qì yóu liú níng bù fēi。
野径偶然成远望,江湖何地卜渔矶。yě jìng ǒu rán chéng yuǎn wàng,jiāng hú hé dì bo yú jī。

新秋同唐古遗须竹游钟武故城归坐小轩夜语四首

王夫之

荆榛苍浅古城秋,脉脉蒸江碧玉钩。jīng zhēn cāng qiǎn gǔ chéng qiū,mài mài zhēng jiāng bì yù gōu。
野旷天低飞鸟度,不知何处吊孙刘。yě kuàng tiān dī fēi niǎo dù,bù zhī hé chù diào sūn liú。

新秋同唐古遗须竹游钟武故城归坐小轩夜语四首

王夫之

野人爱菊亦偶尔,种菊满阑秋已清。yě rén ài jú yì ǒu ěr,zhǒng jú mǎn lán qiū yǐ qīng。
但为爱君兄弟好,欹眠闲看绿光晴。dàn wèi ài jūn xiōng dì hǎo,yī mián xián kàn lǜ guāng qíng。