古诗词

咏史二十七首一

王夫之

桎梏荀卿性恶,逍遥王衍无为。zhì gù xún qīng xìng è,xiāo yáo wáng yǎn wú wèi。
指鹿不迷物则,问蛙方证希夷。zhǐ lù bù mí wù zé,wèn wā fāng zhèng xī yí。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

和白沙梅花

王夫之

梅花欲发雪撩之,不损清香一万枝。méi huā yù fā xuě liāo zhī,bù sǔn qīng xiāng yī wàn zhī。
半点千钧春气力,看花人似海谁知。bàn diǎn qiān jūn chūn qì lì,kàn huā rén shì hǎi shuí zhī。

和白沙梅花

王夫之

花外春光有此梅,江城断岸尽催开。huā wài chūn guāng yǒu cǐ méi,jiāng chéng duàn àn jǐn cuī kāi。
寒蜂冻蝶谁驱汝,度叶穿花得得来。hán fēng dòng dié shuí qū rǔ,dù yè chuān huā dé dé lái。

示两子

王夫之

一年不遣病躯安,此事分明汝辈看。yī nián bù qiǎn bìng qū ān,cǐ shì fēn míng rǔ bèi kàn。
不为菜羹须汝出,人间第一菜羹难。bù wèi cài gēng xū rǔ chū,rén jiān dì yī cài gēng nán。

示两子

王夫之

领我清狂累几分,旁人指摘更深文。lǐng wǒ qīng kuáng lèi jǐ fēn,páng rén zhǐ zhāi gèng shēn wén。
回眸但顾身边影,即尔依依望白云。huí móu dàn gù shēn biān yǐng,jí ěr yī yī wàng bái yún。

读文中子

王夫之

乐天知命夫何忧,不道身如不系舟。lè tiān zhī mìng fū hé yōu,bù dào shēn rú bù xì zhōu。
万折山随平野尽,一轮月涌大江流。wàn zhé shān suí píng yě jǐn,yī lún yuè yǒng dà jiāng liú。

读文中子

王夫之

天下皆忧得不忧,梧桐暗认一痕秋。tiān xià jiē yōu dé bù yōu,wú tóng àn rèn yī hén qiū。
历历四更山吐月,悠悠残夜水明楼。lì lì sì gèng shān tǔ yuè,yōu yōu cán yè shuǐ míng lóu。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

早岁先登秦女峰,腰垂绿发玉为容。zǎo suì xiān dēng qín nǚ fēng,yāo chuí lǜ fā yù wèi róng。
不知甲子真多少,问取前溪偃盖松。bù zhī jiǎ zi zhēn duō shǎo,wèn qǔ qián xī yǎn gài sōng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

不遣西园久放闲,微阳烘蒂坼朱殷。bù qiǎn xī yuán jiǔ fàng xián,wēi yáng hōng dì chè zhū yīn。
南征雁过惊春色,睥睨寒汀拟北还。nán zhēng yàn guò jīng chūn sè,pì nì hán tīng nǐ běi hái。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

素锦光摇玉篆牌,曈胧清影正当阶。sù jǐn guāng yáo yù zhuàn pái,tóng lóng qīng yǐng zhèng dāng jiē。
画垣底事重重闭,未有尘飞走马街。huà yuán dǐ shì zhòng zhòng bì,wèi yǒu chén fēi zǒu mǎ jiē。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

碧干扶疏间古槐,晨衙画鼓隔檐催。bì gàn fú shū jiān gǔ huái,chén yá huà gǔ gé yán cuī。
迎春初进缠红仗,一日偷闲得看来。yíng chūn chū jìn chán hóng zhàng,yī rì tōu xián dé kàn lái。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

横梢淅沥入船窗,低映棠桡乱雪淙。héng shāo xī lì rù chuán chuāng,dī yìng táng ráo luàn xuě cóng。
雁尽天南人未返,憎他带影一双双。yàn jǐn tiān nán rén wèi fǎn,zēng tā dài yǐng yī shuāng shuāng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

香雾氤氲霭碧湾,流澌一夜送潺湲。xiāng wù yīn yūn ǎi bì wān,liú sī yī yè sòng chán yuán。
低垂乱惹珠光溅,疑是疑非响佩环。dī chuí luàn rě zhū guāng jiàn,yí shì yí fēi xiǎng pèi huán。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

藏春有坞贮轻融,直上千寻故御风。cáng chūn yǒu wù zhù qīng róng,zhí shàng qiān xún gù yù fēng。
平甸下看烟漠漠,孤擎宝露出清空。píng diān xià kàn yān mò mò,gū qíng bǎo lù chū qīng kōng。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

牧笛无心倚玉箫,青帘得意远兰桡。mù dí wú xīn yǐ yù xiāo,qīng lián dé yì yuǎn lán ráo。
生憎杀景张功甫,浪与移栽向六桥。shēng zēng shā jǐng zhāng gōng fǔ,làng yǔ yí zāi xiàng liù qiáo。

和梅花百咏诗古梅

王夫之

先春不得待春阑,渺渺西洲欲见难。xiān chūn bù dé dài chūn lán,miǎo miǎo xī zhōu yù jiàn nán。
唯有梨花赊剩粉,黄昏烟雨殢人看。wéi yǒu lí huā shē shèng fěn,huáng hūn yān yǔ tì rén kàn。