古诗词

长相思二首

王夫之

长相思,永别离,愁眉镜觉心谁知。zhǎng xiāng sī,yǒng bié lí,chóu méi jìng jué xīn shuí zhī。
蛛网闲窗密,鹅笙隔院吹。zhū wǎng xián chuāng mì,é shēng gé yuàn chuī。
年华讵足惜,肠断受恩时。nián huá jù zú xī,cháng duàn shòu ēn shí。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

病起连雨四首

王夫之

炉烟平敛晚天清,病起闲愁也自轻。lú yān píng liǎn wǎn tiān qīng,bìng qǐ xián chóu yě zì qīng。
风定小容秋叶缓,月生微放雨窗明。fēng dìng xiǎo róng qiū yè huǎn,yuè shēng wēi fàng yǔ chuāng míng。
江山他日仍如此,河汉经时巳早倾。jiāng shān tā rì réng rú cǐ,hé hàn jīng shí sì zǎo qīng。
荏苒嵯峨留瘦骨,黄橙丹柏看冬荣。rěn rǎn cuó é liú shòu gǔ,huáng chéng dān bǎi kàn dōng róng。

病起连雨四首

王夫之

荻花风乱扑人飞,夕鸟双峰一线归。dí huā fēng luàn pū rén fēi,xī niǎo shuāng fēng yī xiàn guī。
暑病乍清怜雨气,寒衣姑缓待霜威。shǔ bìng zhà qīng lián yǔ qì,hán yī gū huǎn dài shuāng wēi。
龙腥秋涩云藏岫,鹭影光寒水上矶。lóng xīng qiū sè yún cáng xiù,lù yǐng guāng hán shuǐ shàng jī。
幸不登临悲往昔,遥天白霭翠微微。xìng bù dēng lín bēi wǎng xī,yáo tiān bái ǎi cuì wēi wēi。

病起连雨四首

王夫之

白发重梳落万茎,镫花镜影两湛惊。bái fā zhòng shū luò wàn jīng,dèng huā jìng yǐng liǎng zhàn jīng。
水金丹诀闻方士,土木蔘膏累友生。shuǐ jīn dān jué wén fāng shì,tǔ mù shēn gāo lèi yǒu shēng。
故国馀魂长缥渺,残镫绝笔尚峥嵘。gù guó yú hún zhǎng piāo miǎo,cán dèng jué bǐ shàng zhēng róng。
悬知药力消冰雪,未拟垂杨听早莺。xuán zhī yào lì xiāo bīng xuě,wèi nǐ chuí yáng tīng zǎo yīng。

病起连雨四首

王夫之

潜圣峰云碧万层,萧萧杉竹托山僧。qián shèng fēng yún bì wàn céng,xiāo xiāo shān zhú tuō shān sēng。
辜恩垂死馀双泪,扶病今生梦一登。gū ēn chuí sǐ yú shuāng lèi,fú bìng jīn shēng mèng yī dēng。
多日六经藏孔壁,何人十字志延陵。duō rì liù jīng cáng kǒng bì,hé rén shí zì zhì yán líng。
湖天秋水鱼书绝,寂寞孤阡挂古藤。hú tiān qiū shuǐ yú shū jué,jì mò gū qiān guà gǔ téng。

秋兴

王夫之

秋藕缫丝缀冷香,蓼花靺鞨染轻霜。qiū ǒu sāo sī zhuì lěng xiāng,liǎo huā mò hé rǎn qīng shuāng。
月津巳转从云妒,星渚初离更夜长。yuè jīn sì zhuǎn cóng yún dù,xīng zhǔ chū lí gèng yè zhǎng。
临水登山悲郢客,守庚炼己老丹房。lín shuǐ dēng shān bēi yǐng kè,shǒu gēng liàn jǐ lǎo dān fáng。
白蘋一罅清泉镜,风飐霜髭照影凉。bái píng yī xià qīng quán jìng,fēng zhǎn shuāng zī zhào yǐng liáng。

昔梦

王夫之

昔梦闲情一枕蠲,闲愁过眼万心镌。xī mèng xián qíng yī zhěn juān,xián chóu guò yǎn wàn xīn juān。
湿云叶叶垂虹外,归鸟泠泠晚照边。shī yún yè yè chuí hóng wài,guī niǎo líng líng wǎn zhào biān。
涧草自分寻药径,湖天谁汛钓鱼船。jiàn cǎo zì fēn xún yào jìng,hú tiān shuí xùn diào yú chuán。
西清斜月能消得,片玉轻松半影县。xī qīng xié yuè néng xiāo dé,piàn yù qīng sōng bàn yǐng xiàn。

雨馀小步

王夫之

莲花莲叶柳塘西,疏雨疏风斜照低。lián huā lián yè liǔ táng xī,shū yǔ shū fēng xié zhào dī。
竹箨冠轻容雪鬓,桃枝杖滑困春泥。zhú tuò guān qīng róng xuě bìn,táo zhī zhàng huá kùn chūn ní。
垂虹疑饮双溪水,砌草新添一寸荑。chuí hóng yí yǐn shuāng xī shuǐ,qì cǎo xīn tiān yī cùn tí。
不拟孤山闲放鹤,鹁鸠恰恰向人啼。bù nǐ gū shān xián fàng hè,bó jiū qià qià xiàng rén tí。

初月

王夫之

六月四日收夕雨,一弯初上划西清。liù yuè sì rì shōu xī yǔ,yī wān chū shàng huà xī qīng。
冰纨小蹙添纹皱,青镜斜临上粉轻。bīng wán xiǎo cù tiān wén zhòu,qīng jìng xié lín shàng fěn qīng。
垂柳千眉争宛宛,流萤半影怯盈盈。chuí liǔ qiān méi zhēng wǎn wǎn,liú yíng bàn yǐng qiè yíng yíng。
新秋通闰知何日,巳映银河一道明。xīn qiū tōng rùn zhī hé rì,sì yìng yín hé yī dào míng。

冬日书怀

王夫之

木落山空朔气吹,云消星白曙光疑。mù luò shān kōng shuò qì chuī,yún xiāo xīng bái shǔ guāng yí。
曈昽烟海天无际,天袅霜华月半规。tóng lóng yān hǎi tiān wú jì,tiān niǎo shuāng huá yuè bàn guī。
今古闲愁孤枕尽,渔樵残梦晓钟知。jīn gǔ xián chóu gū zhěn jǐn,yú qiáo cán mèng xiǎo zhōng zhī。
春心他日将谁赠,辜负寒梅折几枝。chūn xīn tā rì jiāng shuí zèng,gū fù hán méi zhé jǐ zhī。

夏日喜何诣得见过

王夫之

苗叶梳风暑乍消,归禽掠日影逍遥。miáo yè shū fēng shǔ zhà xiāo,guī qín lüè rì yǐng xiāo yáo。
闲披绿草依孤树,喜看青衫渡小桥。xián pī lǜ cǎo yī gū shù,xǐ kàn qīng shān dù xiǎo qiáo。
密语偶窥康节梦,清狂未觉步兵骄。mì yǔ ǒu kuī kāng jié mèng,qīng kuáng wèi jué bù bīng jiāo。
剪灯坐叹流光回,他日何方觅老樵。jiǎn dēng zuò tàn liú guāng huí,tā rì hé fāng mì lǎo qiáo。

重过三座山与故人罗君遇赠之

王夫之

三十九年弹指闲,居然无恙只青山。sān shí jiǔ nián dàn zhǐ xián,jū rán wú yàng zhǐ qīng shān。
一双镜影髭凝雪,九月枫林叶坠斑。yī shuāng jìng yǐng zī níng xuě,jiǔ yuè fēng lín yè zhuì bān。
旧恨冰轮消兔阙,故交雪涕吊渔湾。jiù hèn bīng lún xiāo tù quē,gù jiāo xuě tì diào yú wān。
爱君步履轻如鹤,独向苍天乞老闲。ài jūn bù lǚ qīng rú hè,dú xiàng cāng tiān qǐ lǎo xián。

翠涛过草堂问病

王夫之

稻露垂珠远望平,疏风疏雨葛衣轻。dào lù chuí zhū yuǎn wàng píng,shū fēng shū yǔ gé yī qīng。
枫林摄摄消残暑,禅室登登待早晴。fēng lín shè shè xiāo cán shǔ,chán shì dēng dēng dài zǎo qíng。
话到闲愁无一字,棋终残局笑双征。huà dào xián chóu wú yī zì,qí zhōng cán jú xiào shuāng zhēng。
因君莞尔加餐饭,不问参苓托死生。yīn jūn guǎn ěr jiā cān fàn,bù wèn cān líng tuō sǐ shēng。

翠涛过草堂问病

王夫之

江楼十载故心违,池影相看上雪肥。jiāng lóu shí zài gù xīn wéi,chí yǐng xiāng kàn shàng xuě féi。
银汉未倾怜酒尽,金风欲避倩云围。yín hàn wèi qīng lián jiǔ jǐn,jīn fēng yù bì qiàn yún wéi。
尊生为嘱悲欢损,惜别县知伴侣稀。zūn shēng wèi zhǔ bēi huān sǔn,xī bié xiàn zhī bàn lǚ xī。
观穫送君归下噀,西清一雁贴天飞。guān huò sòng jūn guī xià xùn,xī qīng yī yàn tiē tiān fēi。

宿别峰庵庶仙策杖来慰时方从哭送先兄归垄返

王夫之

幂幂苍烟护小桥,回峰斜引上方遥。mì mì cāng yān hù xiǎo qiáo,huí fēng xié yǐn shàng fāng yáo。
归禽邀日沈平楚,宿露泠风润绿蕉。guī qín yāo rì shěn píng chǔ,sù lù líng fēng rùn lǜ jiāo。
白发共怜镫影瘦,青山未遣泪痕消。bái fā gòng lián dèng yǐng shòu,qīng shān wèi qiǎn lèi hén xiāo。
凭君昨日山阳笛,吹彻寒冰慰柳条。píng jūn zuó rì shān yáng dí,chuī chè hán bīng wèi liǔ tiáo。

侄敏五十

王夫之

邗沟棨戟插湘滨,骁骑云仍到尔身。hán gōu qǐ jǐ chā xiāng bīn,xiāo qí yún réng dào ěr shēn。
戍削月垂千丈影,团圞松偃一庭春。shù xuē yuè chuí qiān zhàng yǐng,tuán luán sōng yǎn yī tíng chūn。
青毡未损传家物,黄菊相期漉酒巾。qīng zhān wèi sǔn chuán jiā wù,huáng jú xiāng qī lù jiǔ jīn。
好理残书贻子弟,乌衣燕识画梁新。hǎo lǐ cán shū yí zi dì,wū yī yàn shí huà liáng xīn。