古诗词

短歌行

王夫之

临觞不辞,当歌不悲。lín shāng bù cí,dāng gē bù bēi。
明月迟空,天汉离离。míng yuè chí kōng,tiān hàn lí lí。
南有玉衡,北有营室。nán yǒu yù héng,běi yǒu yíng shì。
明明两间,达者自逸。míng míng liǎng jiān,dá zhě zì yì。
鸿雁惊霜,飞必有乡。hóng yàn jīng shuāng,fēi bì yǒu xiāng。
鴳雀栖迟,东西回翔。yàn què qī chí,dōng xī huí xiáng。
登山善疑,临水善忆。dēng shān shàn yí,lín shuǐ shàn yì。
古人有心,千秋不测。gǔ rén yǒu xīn,qiān qiū bù cè。
东望碣石,大海环之。dōng wàng jié shí,dà hǎi huán zhī。
横波施楫,谁能代持。héng bō shī jí,shuí néng dài chí。
陈馀绝交,冯衍悲老。chén yú jué jiāo,féng yǎn bēi lǎo。
佩玦千金,轻丧其宝。pèi jué qiān jīn,qīng sàng qí bǎo。
剖臆出心,与天而游。pōu yì chū xīn,yǔ tiān ér yóu。
回风在御,何用繁忧。huí fēng zài yù,hé yòng fán yōu。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

咏史二十七首一

王夫之

着面维州黑子,还魂免役青蚨。zhe miàn wéi zhōu hēi zi,hái hún miǎn yì qīng fú。
皮砌只争燖揉,头倾忘却支吾。pí qì zhǐ zhēng xún róu,tóu qīng wàng què zhī wú。

咏史二十七首一

王夫之

狄青非万人敌,韦皋亦百里才。dí qīng fēi wàn rén dí,wéi gāo yì bǎi lǐ cái。
学击鹰鹯夸俊,知音黄雀生灾。xué jī yīng zhān kuā jùn,zhī yīn huáng què shēng zāi。

咏史二十七首一

王夫之

子厚县崖题壁,昌黎华岳投书。zi hòu xiàn yá tí bì,chāng lí huá yuè tóu shū。
小人可使有勇,君子其蔽也愚。xiǎo rén kě shǐ yǒu yǒng,jūn zi qí bì yě yú。

咏史二十七首一

王夫之

擒守忠如捉鳖,奉嘉王亦建瓴。qín shǒu zhōng rú zhuō biē,fèng jiā wáng yì jiàn líng。
流汗帆风摇橹,埋头白昼囊萤。liú hàn fān fēng yáo lǔ,mái tóu bái zhòu náng yíng。

咏史二十七首一

王夫之

习气齐邱说法,门头唐主参禅。xí qì qí qiū shuō fǎ,mén tóu táng zhǔ cān chán。
圆顶方袍天子,黄扉紫阁神仙。yuán dǐng fāng páo tiān zi,huáng fēi zǐ gé shén xiān。

咏史二十七首一

王夫之

家法销兵杯酒,朝章决狱风波。jiā fǎ xiāo bīng bēi jiǔ,cháo zhāng jué yù fēng bō。
无信人言采苦,其则不远伐柯。wú xìn rén yán cǎi kǔ,qí zé bù yuǎn fá kē。

咏史二十七首一

王夫之

蟋蟀消归秋壑,鹦?生受思陵。xī shuài xiāo guī qiū hè,yīng gē shēng shòu sī líng。
几队吟虫语鸟,一抔秋州冬青。jǐ duì yín chóng yǔ niǎo,yī póu qiū zhōu dōng qīng。

咏史二十七首一

王夫之

乍可黄冠归宋,羞将白血殉元。zhà kě huáng guān guī sòng,xiū jiāng bái xuè xùn yuán。
蜜蘖不争甜苦,猿虫各有精魂。mì niè bù zhēng tián kǔ,yuán chóng gè yǒu jīng hún。

书陈罗二先生诗后

王夫之

白沙飞舞茅龙,一瓠埋头蝇迹。bái shā fēi wǔ máo lóng,yī hù mái tóu yíng jì。
莫道我狷彼狂,共弄暮天空碧。mò dào wǒ juàn bǐ kuáng,gòng nòng mù tiān kōng bì。

书陈罗二先生诗后

王夫之

金牛洞口春色,观生居畔秋声。jīn niú dòng kǒu chūn sè,guān shēng jū pàn qiū shēng。
彻底与君拈出,前山雨过云生。chè dǐ yǔ jūn niān chū,qián shān yǔ guò yún shēng。

见狂生诋康斋白沙者漫题

王夫之

任尔舌尖学语,谁知趺下生根。rèn ěr shé jiān xué yǔ,shuí zhī fū xià shēng gēn。
一线经分子午,双钩画破乾坤。yī xiàn jīng fēn zi wǔ,shuāng gōu huà pò qián kūn。
逼窄墨台狭路,萧条原宪柴门。bī zhǎi mò tái xiá lù,xiāo tiáo yuán xiàn chái mén。
天下古今几许,梨花春雨黄昏。tiān xià gǔ jīn jǐ xǔ,lí huā chūn yǔ huáng hūn。

江南曲

王夫之

自有三台曲,齐抛八宝簪。zì yǒu sān tái qū,qí pāo bā bǎo zān。
可怜秋色里,独唱望江南。kě lián qiū sè lǐ,dú chàng wàng jiāng nán。

结袜子

王夫之

初识张公子,投琼气已横。chū shí zhāng gōng zi,tóu qióng qì yǐ héng。
匣中报恩剑,不为汝曹鸣。xiá zhōng bào ēn jiàn,bù wèi rǔ cáo míng。

长歌行

王夫之

搏桑无落景,瑶水无逝波。bó sāng wú luò jǐng,yáo shuǐ wú shì bō。
千岁有问津,微生遂经过。qiān suì yǒu wèn jīn,wēi shēng suì jīng guò。
偶零玉露浆,聊弄素女蛾。ǒu líng yù lù jiāng,liáo nòng sù nǚ é。
不知人间秋,落叶纷已多。bù zhī rén jiān qiū,luò yè fēn yǐ duō。
进酒白玉觞,侑之缓声歌。jìn jiǔ bái yù shāng,yòu zhī huǎn shēng gē。
长旦无凝云,毕景皆赪霞。zhǎng dàn wú níng yún,bì jǐng jiē chēng xiá。
俯睨星火流,停欢待伊何。fǔ nì xīng huǒ liú,tíng huān dài yī hé。

独漉篇

王夫之

独漉浊水江,水浊菱叶青。dú lù zhuó shuǐ jiāng,shuǐ zhuó líng yè qīng。
不畏浊水寒,但畏浊水腥。bù wèi zhuó shuǐ hán,dàn wèi zhuó shuǐ xīng。
水腥鱼乱,虾蟹相半。shuǐ xīng yú luàn,xiā xiè xiāng bàn。
风起月黄,菱叶苦绊。fēng qǐ yuè huáng,líng yè kǔ bàn。
东家孤儿西家妇,夜闻啼声旦拍手。dōng jiā gū ér xī jiā fù,yè wén tí shēng dàn pāi shǒu。
宝刀旧结并州豪,春风日醉新丰酒。bǎo dāo jiù jié bìng zhōu háo,chūn fēng rì zuì xīn fēng jiǔ。
耐可死浊水中,不能宿秋草陌。nài kě sǐ zhuó shuǐ zhōng,bù néng sù qiū cǎo mò。
挥刀难割空中烟,长叹流光坐闲掷。huī dāo nán gē kōng zhōng yān,zhǎng tàn liú guāng zuò xián zhì。