古诗词

佘氏园庄二首

李梦阳

百年吾不醉,一岁几何春。bǎi nián wú bù zuì,yī suì jǐ hé chūn。
况接桃花暮,难禁柳色新。kuàng jiē táo huā mù,nán jìn liǔ sè xīn。
君为避世客,余是放歌人。jūn wèi bì shì kè,yú shì fàng gē rén。
烂熳题诗遍,林莺莫漫嗔。làn màn tí shī biàn,lín yīng mò màn chēn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

汉江歌送范子之桂阳

李梦阳

汉江江上鶗鴂鸣,汉江游客无限情。hàn jiāng jiāng shàng tí jué míng,hàn jiāng yóu kè wú xiàn qíng。
青山落日下帆影,芳草月明闻棹声。qīng shān luò rì xià fān yǐng,fāng cǎo yuè míng wén zhào shēng。
黄鹤矶头暮云尽,鹦鹉洲边春水生。huáng hè jī tóu mù yún jǐn,yīng wǔ zhōu biān chūn shuǐ shēng。
莫倚仲宣能作赋,洞庭南接桂阳城。mò yǐ zhòng xuān néng zuò fù,dòng tíng nán jiē guì yáng chéng。

孤鹤篇寿豫斋王子

李梦阳

孤鹤无下朋,达人有高步。gū hè wú xià péng,dá rén yǒu gāo bù。
出入凌紫氛,翱翔在天路。chū rù líng zǐ fēn,áo xiáng zài tiān lù。
白玉城中十二楼,明月夜上珠帘钩。bái yù chéng zhōng shí èr lóu,míng yuè yè shàng zhū lián gōu。
飒沓歘降万羽节,蚴蟉或见双花虬。sà dá chuā jiàng wàn yǔ jié,yòu liú huò jiàn shuāng huā qiú。
鸟喙者谁发蓬首,问之云是西王母。niǎo huì zhě shuí fā péng shǒu,wèn zhī yún shì xī wáng mǔ。
玻盘巳进昆仑桃,金壶复泻长生酒。bō pán sì jìn kūn lún táo,jīn hú fù xiè zhǎng shēng jiǔ。
下视黄蒿鹪鴳飞,争安竞稳一枝依。xià shì huáng hāo jiāo yàn fēi,zhēng ān jìng wěn yī zhī yī。
垂天更忆扶摇翼,六月谁知变化机。chuí tiān gèng yì fú yáo yì,liù yuè shuí zhī biàn huà jī。

聊城歌送顾明府

李梦阳

聊城累累枕桑野,使君怀古聊城下。liáo chéng lèi lèi zhěn sāng yě,shǐ jūn huái gǔ liáo chéng xià。
龙蛟惨淡七雄斗,当时谁是排纷者。lóng jiāo cǎn dàn qī xióng dòu,dāng shí shuí shì pái fēn zhě。
海东隐沦难见面,平原不见安平见。hǎi dōng yǐn lún nán jiàn miàn,píng yuán bù jiàn ān píng jiàn。
巳闻笑却邯郸军,还遣书飞燕将箭。sì wén xiào què hán dān jūn,hái qiǎn shū fēi yàn jiāng jiàn。
平生急难轻列侯,功成岂必千金酬。píng shēng jí nán qīng liè hóu,gōng chéng qǐ bì qiān jīn chóu。
只今往迹浮云尽,遥瞩沧溟日暮流。zhǐ jīn wǎng jì fú yún jǐn,yáo zhǔ cāng míng rì mù liú。

李进士醉归图歌

李梦阳

谁将一幅雪白绢,放笔横扫黄金殿。shuí jiāng yī fú xuě bái juàn,fàng bǐ héng sǎo huáng jīn diàn。
五云飞花白片片,李生胡此开生面。wǔ yún fēi huā bái piàn piàn,lǐ shēng hú cǐ kāi shēng miàn。
御河尘昏杨柳暮,仿佛初罢南宫宴。yù hé chén hūn yáng liǔ mù,fǎng fú chū bà nán gōng yàn。
皇帝龙飞十二春,同时三百登要津。huáng dì lóng fēi shí èr chūn,tóng shí sān bǎi dēng yào jīn。
曹生李生余最亲,曹甥李也传经人。cáo shēng lǐ shēng yú zuì qīn,cáo shēng lǐ yě chuán jīng rén。
光耀虽云丈夫末,不闻致君须致身。guāng yào suī yún zhàng fū mò,bù wén zhì jūn xū zhì shēn。
自汝白手扣阊阖,想像紫陌行骐驎。zì rǔ bái shǒu kòu chāng hé,xiǎng xiàng zǐ mò xíng qí lín。
曹留李归事亦变,李生意气图中见。cáo liú lǐ guī shì yì biàn,lǐ shēng yì qì tú zhōng jiàn。
醉归扶起杏林下,眼花熟人无识者。zuì guī fú qǐ xìng lín xià,yǎn huā shú rén wú shí zhě。
飞乌来窥进士巾,游丝故罥夸官马。fēi wū lái kuī jìn shì jīn,yóu sī gù juàn kuā guān mǎ。
即论此马亦有神,画出紫焰方瞳真。jí lùn cǐ mǎ yì yǒu shén,huà chū zǐ yàn fāng tóng zhēn。
嚼勒啮膝如待人,长行大步不动尘。jué lēi niè xī rú dài rén,zhǎng xíng dà bù bù dòng chén。
络头鞈?纯用银,细巧似织翻江鳞。luò tóu gé àng chún yòng yín,xì qiǎo shì zhī fān jiāng lín。
汝昔出门驴无骑,曹生共被甘盐齑。rǔ xī chū mén lǘ wú qí,cáo shēng gòng bèi gān yán jī。
比许欲入周召列,成就耻与萧朱齐。bǐ xǔ yù rù zhōu zhào liè,chéng jiù chǐ yǔ xiāo zhū qí。
于乎男儿一旦荣幸果如此,生不报国老空悔。yú hū nán ér yī dàn róng xìng guǒ rú cǐ,shēng bù bào guó lǎo kōng huǐ。

郑生画像歌

李梦阳

岩风飒飒树叶赤,秋林紫气丹丘积。yán fēng sà sà shù yè chì,qiū lín zǐ qì dān qiū jī。
问君胡为坐石根,微吟极望天云昏。wèn jūn hú wèi zuò shí gēn,wēi yín jí wàng tiān yún hūn。
南归舟楫杳将滞,故园花莺当复存。nán guī zhōu jí yǎo jiāng zhì,gù yuán huā yīng dāng fù cún。
浚仪张生好作笔,貌尔形似兼其魂。jùn yí zhāng shēng hǎo zuò bǐ,mào ěr xíng shì jiān qí hún。
细模妍描岂乏手,传真水月烟中柳。xì mó yán miáo qǐ fá shǒu,chuán zhēn shuǐ yuè yān zhōng liǔ。
意气朗如千里骨,精神合居万人首。yì qì lǎng rú qiān lǐ gǔ,jīng shén hé jū wàn rén shǒu。
忆昨观君飞射时,弯弧走马实男儿。yì zuó guān jūn fēi shè shí,wān hú zǒu mǎ shí nán ér。
更求张笔须传此,欲识豪雄岂啻诗。gèng qiú zhāng bǐ xū chuán cǐ,yù shí háo xióng qǐ chì shī。

画鱼歌

李梦阳

吕公手持画鱼障,清晨挂我北堂上。lǚ gōng shǒu chí huà yú zhàng,qīng chén guà wǒ běi táng shàng。
岛屿晴开云荡荡,众鱼出没随风浪,四壁萧萧起寒涨。dǎo yǔ qíng kāi yún dàng dàng,zhòng yú chū méi suí fēng làng,sì bì xiāo xiāo qǐ hán zhǎng。
嗟此数尺障,天机妙入神。jiē cǐ shù chǐ zhàng,tiān jī miào rù shén。
信手扫绢素,惨澹开金鳞。xìn shǒu sǎo juàn sù,cǎn dàn kāi jīn lín。
濠梁断裂东津远,任公掣钓沧溟晚。háo liáng duàn liè dōng jīn yuǎn,rèn gōng chè diào cāng míng wǎn。
此时天黑众鱼出,鼋鼍徙穴蛟龙返。cǐ shí tiān hēi zhòng yú chū,yuán tuó xǐ xué jiāo lóng fǎn。
或言乘湖万鱼集,细小亦趁云雷入。huò yán chéng hú wàn yú jí,xì xiǎo yì chèn yún léi rù。
只尺波涛有得失,屈强泥沙恐难立。zhǐ chǐ bō tāo yǒu dé shī,qū qiáng ní shā kǒng nán lì。
细观又似洪河风,昆仑既道龙门通。xì guān yòu shì hóng hé fēng,kūn lún jì dào lóng mén tōng。
霹雳殷殷行地中,鲤眼下射盘涡红。pī lì yīn yīn xíng dì zhōng,lǐ yǎn xià shè pán wō hóng。
非独一身生羽翼,亦有数子随飞龙。fēi dú yī shēn shēng yǔ yì,yì yǒu shù zi suí fēi lóng。
山根小鱼更无数,鳣鲔昂藏喷烟雾。shān gēn xiǎo yú gèng wú shù,zhān wěi áng cáng pēn yān wù。
美人修竿淇水阔,渔子孤舟洞庭暮。měi rén xiū gān qí shuǐ kuò,yú zi gū zhōu dòng tíng mù。
我生好奇古,览画心不动。wǒ shēng hǎo qí gǔ,lǎn huà xīn bù dòng。
吕公此障谁为之,令我一见神色竦。lǚ gōng cǐ zhàng shuí wèi zhī,lìng wǒ yī jiàn shén sè sǒng。
想当经营始,笔端万钧力。xiǎng dāng jīng yíng shǐ,bǐ duān wàn jūn lì。
五湖齐倾四海立,空窗滚滚拔浪急。wǔ hú qí qīng sì hǎi lì,kōng chuāng gǔn gǔn bá làng jí。
阳侯逆走天吴泣,不然千鱼万鱼何由集。yáng hóu nì zǒu tiān wú qì,bù rán qiān yú wàn yú hé yóu jí。
我闻神怪物,变化不可料,点晴破垣古有兆。wǒ wén shén guài wù,biàn huà bù kě liào,diǎn qíng pò yuán gǔ yǒu zhào。
即恐风雷就壁起,饔人挥刀莫相笑。jí kǒng fēng léi jiù bì qǐ,yōng rén huī dāo mò xiāng xiào。

林良画两角鹰歌

李梦阳

百馀年来画禽鸟,后有吕纪前边昭。bǎi yú nián lái huà qín niǎo,hòu yǒu lǚ jì qián biān zhāo。
二子工似不工意,吮笔决眦分毫毛。èr zi gōng shì bù gōng yì,shǔn bǐ jué zì fēn háo máo。
林良写鸟只用墨,开缣半扫风云黑。lín liáng xiě niǎo zhǐ yòng mò,kāi jiān bàn sǎo fēng yún hēi。
水禽陆禽各臻妙,挂出满堂皆动色。shuǐ qín lù qín gè zhēn miào,guà chū mǎn táng jiē dòng sè。
空山古林江怒涛,两鹰突出霜崖高。kōng shān gǔ lín jiāng nù tāo,liǎng yīng tū chū shuāng yá gāo。
整骨刷羽意势动,四壁六月生秋䬞。zhěng gǔ shuā yǔ yì shì dòng,sì bì liù yuè shēng qiū táo。
一鹰下视睛不转,已知两眼无秋毫。yī yīng xià shì jīng bù zhuǎn,yǐ zhī liǎng yǎn wú qiū háo。
一鹰掉颈复欲下,渐觉飒飒开风毛。yī yīng diào jǐng fù yù xià,jiàn jué sà sà kāi fēng máo。
匹绢虽惨澹,杀气不可灭。pǐ juàn suī cǎn dàn,shā qì bù kě miè。
戴角森森爪拳铁,迥如愁胡眦欲裂。dài jiǎo sēn sēn zhǎo quán tiě,jiǒng rú chóu hú zì yù liè。
朔云吹沙秋草黄,安得臂尔骑四驖。shuò yún chuī shā qiū cǎo huáng,ān dé bì ěr qí sì tiě。
草间妖鸟尽击死,万里晴空洒毛血。cǎo jiān yāo niǎo jǐn jī sǐ,wàn lǐ qíng kōng sǎ máo xuè。
我闻宋徽宗亦善貌此鹰,后来失天子,饿死五国城。wǒ wén sòng huī zōng yì shàn mào cǐ yīng,hòu lái shī tiān zi,è sǐ wǔ guó chéng。
乃知图写小人艺,工意工似皆虚名。nǎi zhī tú xiě xiǎo rén yì,gōng yì gōng shì jiē xū míng。
狡猎驰骋亦未事,外作禽荒古有经。jiǎo liè chí chěng yì wèi shì,wài zuò qín huāng gǔ yǒu jīng。
今皇恭默罢游燕,讲经日御文华殿。jīn huáng gōng mò bà yóu yàn,jiǎng jīng rì yù wén huá diàn。
南海西湖驰道荒,猎师虞长俱贫贱。nán hǎi xī hú chí dào huāng,liè shī yú zhǎng jù pín jiàn。
吕纪白首金炉边,日暮还家无酒钱。lǚ jì bái shǒu jīn lú biān,rì mù hái jiā wú jiǔ qián。
从来上智不贵物,淫巧岂敢陈王前。cóng lái shàng zhì bù guì wù,yín qiǎo qǐ gǎn chén wáng qián。
良乎良乎宁使尔画不直钱,无令后世好画兼好畋。liáng hū liáng hū níng shǐ ěr huà bù zhí qián,wú lìng hòu shì hǎo huà jiān hǎo tián。

吴伟松窗读易图歌

李梦阳

仄岩泉流石无数,素壁蒙蒙起烟雾。zè yán quán liú shí wú shù,sù bì méng méng qǐ yān wù。
君家屋宇在城市,何以堂上生松树。jūn jiā wū yǔ zài chéng shì,hé yǐ táng shàng shēng sōng shù。
侧闻江夏生,气酣扫毫素。cè wén jiāng xià shēng,qì hān sǎo háo sù。
绝笔风雷拔地起,意匠凿天天为怒。jué bǐ fēng léi bá dì qǐ,yì jiàng záo tiān tiān wèi nù。
泰山古根生眼前,俄顷缩出徂徕山。tài shān gǔ gēn shēng yǎn qián,é qǐng suō chū cú lái shān。
悬萝挂薜袅袅里,复有草舍松之间。xuán luó guà bì niǎo niǎo lǐ,fù yǒu cǎo shě sōng zhī jiān。
窗间老人鬓发秃,羊翻一编周易读。chuāng jiān lǎo rén bìn fā tū,yáng fān yī biān zhōu yì dú。
空山瑟瑟翠涛激,长干冥冥暮花扑。kōng shān sè sè cuì tāo jī,zhǎng gàn míng míng mù huā pū。
远知既巳死,希夷不复作。yuǎn zhī jì sì sǐ,xī yí bù fù zuò。
青丘石室杳何许,恍然置我此溪壑。qīng qiū shí shì yǎo hé xǔ,huǎng rán zhì wǒ cǐ xī hè。
翻愁一夕雷电入,六丁追书上廖廓。fān chóu yī xī léi diàn rù,liù dīng zhuī shū shàng liào kuò。
又画石下根,屈曲如老龙,胡奴暝踏孤岩菘。yòu huà shí xià gēn,qū qū rú lǎo lóng,hú nú míng tà gū yán sōng。
蓬头赤脚露两肘,月明汲泉山涧中。péng tóu chì jiǎo lù liǎng zhǒu,yuè míng jí quán shān jiàn zhōng。
却忆前年召画师,江夏吴生亦与之。què yì qián nián zhào huà shī,jiāng xià wú shēng yì yǔ zhī。
短褐垢脸见天子,礼貌虽村骨格奇。duǎn hè gòu liǎn jiàn tiān zi,lǐ mào suī cūn gǔ gé qí。
帝令待召仁智殿,有时半酣被召见。dì lìng dài zhào rén zhì diàn,yǒu shí bàn hān bèi zhào jiàn。
跪翻墨汁信手涂,白日惨澹风云变。guì fān mò zhī xìn shǒu tú,bái rì cǎn dàn fēng yún biàn。
至尊含笑中官羡,五侯七贵争看面。zhì zūn hán xiào zhōng guān xiàn,wǔ hóu qī guì zhēng kàn miàn。
请观此幅松舍图,黄金失价连城贱。qǐng guān cǐ fú sōng shě tú,huáng jīn shī jià lián chéng jiàn。
吴生吴生太气岸,一言不合辄投砚。wú shēng wú shēng tài qì àn,yī yán bù hé zhé tóu yàn。

钟钦礼山水障子歌

李梦阳

钟生始学戴文进,后来颇自出机轴。zhōng shēng shǐ xué dài wén jìn,hòu lái pǒ zì chū jī zhóu。
山林槎枒波漫靡,骨格虽传气不足。shān lín chá yā bō màn mí,gǔ gé suī chuán qì bù zú。
此幅树石差可意,缀得茅堂傍江麓。cǐ fú shù shí chà kě yì,zhuì dé máo táng bàng jiāng lù。
连山远势亦可取,转折颇似潇湘曲。lián shān yuǎn shì yì kě qǔ,zhuǎn zhé pǒ shì xiāo xiāng qū。
竹屿陂陀九疑隔,苍梧桐庭湿云白。zhú yǔ bēi tuó jiǔ yí gé,cāng wú tóng tíng shī yún bái。
黄陵美人把瑶草,天寒日暮行空泽。huáng líng měi rén bǎ yáo cǎo,tiān hán rì mù xíng kōng zé。
鹧鸪双飞鸿雁宿,槲树飒飒江水碧。zhè gū shuāng fēi hóng yàn sù,hú shù sà sà jiāng shuǐ bì。
细看谷口花,又疑武陵源。xì kàn gǔ kǒu huā,yòu yí wǔ líng yuán。
孤舟欲往不可得,对此仿佛闻清猿。gū zhōu yù wǎng bù kě dé,duì cǐ fǎng fú wén qīng yuán。
亭间更着四老翁,衣冠各异须眉同。tíng jiān gèng zhe sì lǎo wēng,yī guān gè yì xū méi tóng。
紫芝山深石漠漠,怅望万里来悲风。zǐ zhī shān shēn shí mò mò,chàng wàng wàn lǐ lái bēi fēng。
人生有形贵自适,我今胡为尘埃中。rén shēng yǒu xíng guì zì shì,wǒ jīn hú wèi chén āi zhōng。
观画感事面颜红,有画如此何必工,歌彻目送沧洲鸿。guān huà gǎn shì miàn yán hóng,yǒu huà rú cǐ hé bì gōng,gē chè mù sòng cāng zhōu hóng。

赠郭氏画登游快阁歌

李梦阳

昨朝快阁举目无,江湖凭阑二豪俱。zuó cháo kuài gé jǔ mù wú,jiāng hú píng lán èr háo jù。
徘徊把杯思欲丹青写之人,则无城中郭,清狂一生弄丸戏洪垆。pái huái bǎ bēi sī yù dān qīng xiě zhī rén,zé wú chéng zhōng guō,qīng kuáng yī shēng nòng wán xì hóng lú。
方瞳如水霜半颅,展纸为扫登阁图,邑城隐见林木扶。fāng tóng rú shuǐ shuāng bàn lú,zhǎn zhǐ wèi sǎo dēng gé tú,yì chéng yǐn jiàn lín mù fú。
画我怏阁上,半天风立楼观孤。huà wǒ yàng gé shàng,bàn tiān fēng lì lóu guān gū。
急流波涛沸欲动,前山雷雨势可呼。jí liú bō tāo fèi yù dòng,qián shān léi yǔ shì kě hū。
二豪意态各亦足,仿佛指说荆与巫,回顾东海犹一盂。èr háo yì tài gè yì zú,fǎng fú zhǐ shuō jīng yǔ wū,huí gù dōng hǎi yóu yī yú。
是日南风万船集江隅,郭亦画出樯之乌。shì rì nán fēng wàn chuán jí jiāng yú,guō yì huà chū qiáng zhī wū。
精密似跨北海杜,笔力颇凌江夏吴。jīng mì shì kuà běi hǎi dù,bǐ lì pǒ líng jiāng xià wú。
江中流云西北徂,又若万里独往朝京都。jiāng zhōng liú yún xī běi cú,yòu ruò wàn lǐ dú wǎng cháo jīng dōu。
我心与客方念此,郭能画之真奇士。wǒ xīn yǔ kè fāng niàn cǐ,guō néng huà zhī zhēn qí shì。

观序上人所藏陶成画菊石歌

李梦阳

陶生画菊石,老草有笔力。táo shēng huà jú shí,lǎo cǎo yǒu bǐ lì。
此石与此菊,今为序公得。cǐ shí yǔ cǐ jú,jīn wèi xù gōng dé。
两株徙倚石根前,古石苔藓屈连钱。liǎng zhū xǐ yǐ shí gēn qián,gǔ shí tái xiǎn qū lián qián。
复有馀株散在地,平坡杂草青烟绵,回株点缀花翩翩。fù yǒu yú zhū sàn zài dì,píng pō zá cǎo qīng yān mián,huí zhū diǎn zhuì huā piān piān。
含姿弄态不一足,背向纤秾皆可目。hán zī nòng tài bù yī zú,bèi xiàng xiān nóng jiē kě mù。
突如大家贵介女,珠翠虽摇气庄肃。tū rú dà jiā guì jiè nǚ,zhū cuì suī yáo qì zhuāng sù。
近时名手计汝和,此生笔力方之过。jìn shí míng shǒu jì rǔ hé,cǐ shēng bǐ lì fāng zhī guò。
江东徐霖学画石,效颦差胜王与何。jiāng dōng xú lín xué huà shí,xiào pín chà shèng wáng yǔ hé。
亦知神品多冥契,下笔巉岩拓高势。yì zhī shén pǐn duō míng qì,xià bǐ chán yán tuò gāo shì。
石磊磊兮菊漫漫,清霜古路花斑斑,远意颇类东林山。shí lěi lěi xī jú màn màn,qīng shuāng gǔ lù huā bān bān,yuǎn yì pǒ lèi dōng lín shān。
东林昔筑莲花台,彭泽攒眉不肯来,归家对菊独衔杯。dōng lín xī zhù lián huā tái,péng zé zǎn méi bù kěn lái,guī jiā duì jú dú xián bēi。
序公丛林号白足,不重莲花番重菊。xù gōng cóng lín hào bái zú,bù zhòng lián huā fān zhòng jú。
终然画饼不充腹,何如种向西山麓。zhōng rán huà bǐng bù chōng fù,hé rú zhǒng xiàng xī shān lù。
秋林寒芳采服食,煮石炼药亦为得。qiū lín hán fāng cǎi fú shí,zhǔ shí liàn yào yì wèi dé。
爱鹰爱马古有之,不独序公何太息。ài yīng ài mǎ gǔ yǒu zhī,bù dú xù gōng hé tài xī。

张侯藏张翚山水歌

李梦阳

张翚有名成化间,大涂小抹成山水。zhāng huī yǒu míng chéng huà jiān,dà tú xiǎo mǒ chéng shān shuǐ。
树石燥硬笔意古,往往人间落片纸。shù shí zào yìng bǐ yì gǔ,wǎng wǎng rén jiān luò piàn zhǐ。
此幅粗浅色更枯,或谓非翚出其子。cǐ fú cū qiǎn sè gèng kū,huò wèi fēi huī chū qí zi。
张侯识鉴天下精,物物如金见沙底。zhāng hóu shí jiàn tiān xià jīng,wù wù rú jīn jiàn shā dǐ。
尔家图画千万轴,素壁高堂安用此。ěr jiā tú huà qiān wàn zhóu,sù bì gāo táng ān yòng cǐ。
宁知上智不滞物,牝牡不贵贵者骨。níng zhī shàng zhì bù zhì wù,pìn mǔ bù guì guì zhě gǔ。
尺山即如对玄圃,草屋临崖气出没。chǐ shān jí rú duì xuán pǔ,cǎo wū lín yá qì chū méi。
崖根林堂颇清迥,远云澹沲开秋岭。yá gēn lín táng pǒ qīng jiǒng,yuǎn yún dàn tuó kāi qiū lǐng。
霜萝细纡岩槛暝,昏猿接挂花溪静。shuāng luó xì yū yán kǎn míng,hūn yuán jiē guà huā xī jìng。
自从去年抛弃官,梦想山游驾江舸。zì cóng qù nián pāo qì guān,mèng xiǎng shān yóu jià jiāng gě。
见此拂衣便欲往,攀缘转玩情无那。jiàn cǐ fú yī biàn yù wǎng,pān yuán zhuǎn wán qíng wú nà。
崖亭更着一人坐,斗绝看书树婀娜。yá tíng gèng zhe yī rén zuò,dòu jué kàn shū shù ē nà。
张侯豪旷人共知,敏捷言谈皆胜我。zhāng hóu háo kuàng rén gòng zhī,mǐn jié yán tán jiē shèng wǒ。
盐车郁没骐骥弃,蹇拙逢时每相左。yán chē yù méi qí jì qì,jiǎn zhuō féng shí měi xiāng zuǒ。
昆仑洞庭不我隔,异时倘结烟霞果。kūn lún dòng tíng bù wǒ gé,yì shí tǎng jié yān xiá guǒ。

画马行

李梦阳

呜呼骅骝不可见,世人任耳不任目。wū hū huá liú bù kě jiàn,shì rén rèn ěr bù rèn mù。
玉勒金羁满地行,可道中无千里足。yù lēi jīn jī mǎn dì xíng,kě dào zhōng wú qiān lǐ zú。
君收此马画者谁,凝豪苦意求其骨。jūn shōu cǐ mǎ huà zhě shuí,níng háo kǔ yì qiú qí gǔ。
尺缣飒爽毛鬣动,凌风似欲真驰突。chǐ jiān sà shuǎng máo liè dòng,líng fēng shì yù zhēn chí tū。
曹霸画马无此精,拂拭惨澹神气生。cáo bà huà mǎ wú cǐ jīng,fú shì cǎn dàn shén qì shēng。
细观决非近代物,印押剥落无姓名,四海只今多战争。xì guān jué fēi jìn dài wù,yìn yā bō luò wú xìng míng,sì hǎi zhǐ jīn duō zhàn zhēng。
安得此马一敌万,络头骑出千人惊,擒戎破虏任横行。ān dé cǐ mǎ yī dí wàn,luò tóu qí chū qiān rén jīng,qín róng pò lǔ rèn héng xíng。

题画二首

李梦阳

雪城阴阴气萧瑟,郑生提画来相访。xuě chéng yīn yīn qì xiāo sè,zhèng shēng tí huà lái xiāng fǎng。
面颜戚促意不乐,告我欲买南行舫。miàn yán qī cù yì bù lè,gào wǒ yù mǎi nán xíng fǎng。
览画指点色惆怅,雨倒江翻拔层浪。lǎn huà zhǐ diǎn sè chóu chàng,yǔ dào jiāng fān bá céng làng。
君不见江上蓑笠翁,归迟水逆忧天风。jūn bù jiàn jiāng shàng suō lì wēng,guī chí shuǐ nì yōu tiān fēng。

题画二首

李梦阳

江寒雨急莽无路,渔人撒网乘烟雾。jiāng hán yǔ jí mǎng wú lù,yú rén sā wǎng chéng yān wù。
鱼虾琐细不直钱,汝休轻触蛟龙怒。yú xiā suǒ xì bù zhí qián,rǔ xiū qīng chù jiāo lóng nù。
展画见此心中悲,犯崄觅利古所卑。zhǎn huà jiàn cǐ xīn zhōng bēi,fàn xiǎn mì lì gǔ suǒ bēi。
只今风浪无晨暮,为问安流归者谁。zhǐ jīn fēng làng wú chén mù,wèi wèn ān liú guī zhě shuí。