古诗词

徙泰公方丈秋夜

李梦阳

秋林风色暮,游子念征衣。qiū lín fēng sè mù,yóu zi niàn zhēng yī。
鸿雁俱高起,江山独未归。hóng yàn jù gāo qǐ,jiāng shān dú wèi guī。
月临莲室静,萤傍竹林微。yuè lín lián shì jìng,yíng bàng zhú lín wēi。
喜对离群友,吾生本息机。xǐ duì lí qún yǒu,wú shēng běn xī jī。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

别龟峰

李梦阳

江上龟峰天下稀,挈朋贪赏夜忘归。jiāng shàng guī fēng tiān xià xī,qiè péng tān shǎng yè wàng guī。
冠常他日思丹壑,车马平明发翠微。guān cháng tā rì sī dān hè,chē mǎ píng míng fā cuì wēi。
归路竹萝偏拂幰,出山云气故随衣。guī lù zhú luó piān fú xiǎn,chū shān yún qì gù suí yī。
杳然一笑怜踪迹,自不投簪愿孰违。yǎo rán yī xiào lián zōng jì,zì bù tóu zān yuàn shú wéi。

铅山石井

李梦阳

吁嗟此岩太奇古,云牙石乳相拄撑。xū jiē cǐ yán tài qí gǔ,yún yá shí rǔ xiāng zhǔ chēng。
碧泉中洞尽亦黯,青草倒垂冬尚生。bì quán zhōng dòng jǐn yì àn,qīng cǎo dào chuí dōng shàng shēng。
即令入海信谁遏,只怪出山云底清。jí lìng rù hǎi xìn shuí è,zhǐ guài chū shān yún dǐ qīng。
搣促桑拓会欲落,猗此可濯惭我缨。miè cù sāng tuò huì yù luò,yī cǐ kě zhuó cán wǒ yīng。

铅山陆趋宿南岩寺

李梦阳

北风越南山木稀,关西宦子常念归。běi fēng yuè nán shān mù xī,guān xī huàn zi cháng niàn guī。
远烟漠漠谷日瞑,前路回回冬烧微。yuǎn yān mò mò gǔ rì míng,qián lù huí huí dōng shāo wēi。
村舂水旋疾徐应,滩雁夜惊高下飞。cūn chōng shuǐ xuán jí xú yīng,tān yàn yè jīng gāo xià fēi。
钟鸣骑合岩寺近,松火竹深开石扉。zhōng míng qí hé yán sì jìn,sōng huǒ zhú shēn kāi shí fēi。

自新喻马赴新鋈方等寺晚饭

李梦阳

趋途暝雨巳忽霁,入寺晚饭鸟将栖。qū tú míng yǔ sì hū jì,rù sì wǎn fàn niǎo jiāng qī。
仲夏稻苗特袅袅,黄昏松桂何凄凄。zhòng xià dào miáo tè niǎo niǎo,huáng hūn sōng guì hé qī qī。
流年远村换物色,旷野青天悲鼓鼙。liú nián yuǎn cūn huàn wù sè,kuàng yě qīng tiān bēi gǔ pí。
峨峨百丈屹在眼,策马欲攀交虎蹄。é é bǎi zhàng yì zài yǎn,cè mǎ yù pān jiāo hǔ tí。

快阁登眺

李梦阳

江上冥冥风浪生,阁中清眺会儒英。jiāng shàng míng míng fēng làng shēng,gé zhōng qīng tiào huì rú yīng。
野舟冒险只自度,汀鸟避人时一鸣。yě zhōu mào xiǎn zhǐ zì dù,tīng niǎo bì rén shí yī míng。
四海登临吾白发,万山回合此孤城。sì hǎi dēng lín wú bái fā,wàn shān huí hé cǐ gū chéng。
剧谈转切忧时念,日暮浮云况北征。jù tán zhuǎn qiè yōu shí niàn,rì mù fú yún kuàng běi zhēng。

麻姑山

李梦阳

冒险探深云雾收,麻姑山水冠南州。mào xiǎn tàn shēn yún wù shōu,má gū shān shuǐ guān nán zhōu。
潭深自激风雷黑,谷迥谁群鹿豕游。tán shēn zì jī fēng léi hēi,gǔ jiǒng shuí qún lù shǐ yóu。
仙女石坛残欲没,鲁公碑版断仍留。xiān nǚ shí tán cán yù méi,lǔ gōng bēi bǎn duàn réng liú。
可怜踪迹俱尘土,两瀑云霄万古流。kě lián zōng jì jù chén tǔ,liǎng pù yún xiāo wàn gǔ liú。

题玄坛观

李梦阳

江行昼静便清暑,水口山奇锁吉安。jiāng xíng zhòu jìng biàn qīng shǔ,shuǐ kǒu shān qí suǒ jí ān。
岂为天生饶怪石,遂令人拟筑玄坛。qǐ wèi tiān shēng ráo guài shí,suì lìng rén nǐ zhù xuán tán。
潭涡地转常年黑,楼阁崖悬五月寒。tán wō dì zhuǎn cháng nián hēi,lóu gé yá xuán wǔ yuè hán。
风牖把杯聊暂倚,海蒸云起故须看。fēng yǒu bǎ bēi liáo zàn yǐ,hǎi zhēng yún qǐ gù xū kàn。

将至安仁

李梦阳

安仁古岸叉河滨,细柳浓烟密弄春。ān rén gǔ àn chā hé bīn,xì liǔ nóng yān mì nòng chūn。
花发北山翻盗贼,眼昏南国且风尘。huā fā běi shān fān dào zéi,yǎn hūn nán guó qiě fēng chén。
盘涡浴鹭缘谁喜,下濑双帆他自亲。pán wō yù lù yuán shuí xǐ,xià lài shuāng fān tā zì qīn。
破浪会看风万里,采薇应许毕闲身。pò làng huì kàn fēng wàn lǐ,cǎi wēi yīng xǔ bì xián shēn。

看庐岳

李梦阳

春时看岳落星洲,夏来看岳复江州。chūn shí kàn yuè luò xīng zhōu,xià lái kàn yuè fù jiāng zhōu。
独行稔负烟霞伴,久住非贪麋鹿游。dú xíng rěn fù yān xiá bàn,jiǔ zhù fēi tān mí lù yóu。
石室丹书吾异世,锦屏双剑晚遮楼。shí shì dān shū wú yì shì,jǐn píng shuāng jiàn wǎn zhē lóu。
登寻拟纵凉天目,一叶飘飘江汉流。dēng xún nǐ zòng liáng tiān mù,yī yè piāo piāo jiāng hàn liú。

楚望望襄中形势

李梦阳

楚望峰头望楚云,遥怜紫盖紫阳君。chǔ wàng fēng tóu wàng chǔ yún,yáo lián zǐ gài zǐ yáng jūn。
庐荒不断盘龙气,碑灭犹存堕泪文。lú huāng bù duàn pán lóng qì,bēi miè yóu cún duò lèi wén。
地转江淮浮远戍,水同巴峡堑雄军。dì zhuǎn jiāng huái fú yuǎn shù,shuǐ tóng bā xiá qiàn xióng jūn。
里名冠盖非吾事,愿访鹿门麋鹿群。lǐ míng guān gài fēi wú shì,yuàn fǎng lù mén mí lù qún。

繁台雨望和田生

李梦阳

感事逢时恨不稀,水城寒食半花飞。gǎn shì féng shí hèn bù xī,shuǐ chéng hán shí bàn huā fēi。
青郊白马朝谁并,细雨轻帆晚自归。qīng jiāo bái mǎ cháo shuí bìng,xì yǔ qīng fān wǎn zì guī。
何计上宾留凤驭,无书北狩挽龙旗。hé jì shàng bīn liú fèng yù,wú shū běi shòu wǎn lóng qí。
层台独上休翘百,牢落江州易湿衣。céng tái dú shàng xiū qiào bǎi,láo luò jiāng zhōu yì shī yī。

大梁城东南角楼

李梦阳

城楼占角分孤峻,野色生烟合杳冥。chéng lóu zhàn jiǎo fēn gū jùn,yě sè shēng yān hé yǎo míng。
华夏亦为元社稷,古丘曾是宋朝廷。huá xià yì wèi yuán shè jì,gǔ qiū céng shì sòng cháo tíng。
直看紫极云霾壮,昔触黄河风浪腥。zhí kàn zǐ jí yún mái zhuàng,xī chù huáng hé fēng làng xīng。
日暮冯轩益愁思,夷门今有少微星。rì mù féng xuān yì chóu sī,yí mén jīn yǒu shǎo wēi xīng。

晚过禹庙之台

李梦阳

暮行群过禹王宫,瑟飒松林静入风。mù xíng qún guò yǔ wáng gōng,sè sà sōng lín jìng rù fēng。
步竞石梯秋独健,眼收沙海月还空。bù jìng shí tī qiū dú jiàn,yǎn shōu shā hǎi yuè hái kōng。
声名北上青骢客,潦倒中原白发翁。shēng míng běi shàng qīng cōng kè,lǎo dào zhōng yuán bái fā wēng。
杯酒重伤分手地,古今踪迹本飞鸿。bēi jiǔ zhòng shāng fēn shǒu dì,gǔ jīn zōng jì běn fēi hóng。

题黄公东庄草堂

李梦阳

草色通门柳覆墙,绕堂新雨足时芳。cǎo sè tōng mén liǔ fù qiáng,rào táng xīn yǔ zú shí fāng。
晴郊客过沾犹湿,春昼人间觉更长。qíng jiāo kè guò zhān yóu shī,chūn zhòu rén jiān jué gèng zhǎng。
拚引满杯听鸟哢,愿留馀酝待花香。pàn yǐn mǎn bēi tīng niǎo lòng,yuàn liú yú yùn dài huā xiāng。
休夸水际兼山际,且醉松傍与竹傍。xiū kuā shuǐ jì jiān shān jì,qiě zuì sōng bàng yǔ zhú bàng。

少林寺

李梦阳

林深谷暝客子入,钟鸣叶落秋山空。lín shēn gǔ míng kè zi rù,zhōng míng yè luò qiū shān kōng。
烟云细袅石涧底,峦岫乱积松窗中。yān yún xì niǎo shí jiàn dǐ,luán xiù luàn jī sōng chuāng zhōng。
唐碑汉碣藓字剥,虎啼猿啸萝灯红。táng bēi hàn jié xiǎn zì bō,hǔ tí yuán xiào luó dēng hóng。
独坐悠悠息尘想,少室影下月出东。dú zuò yōu yōu xī chén xiǎng,shǎo shì yǐng xià yuè chū dōng。