古诗词

徙泰公方丈秋夜

李梦阳

秋林风色暮,游子念征衣。qiū lín fēng sè mù,yóu zi niàn zhēng yī。
鸿雁俱高起,江山独未归。hóng yàn jù gāo qǐ,jiāng shān dú wèi guī。
月临莲室静,萤傍竹林微。yuè lín lián shì jìng,yíng bàng zhú lín wēi。
喜对离群友,吾生本息机。xǐ duì lí qún yǒu,wú shēng běn xī jī。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

夏日佘园

李梦阳

夏日深林喧乳鸦,名园游客散平沙。xià rì shēn lín xuān rǔ yā,míng yuán yóu kè sàn píng shā。
百年事业真杯酒,四海朝廷正一家。bǎi nián shì yè zhēn bēi jiǔ,sì hǎi cháo tíng zhèng yī jiā。
队队自来循槛蝶,番番相学后春花。duì duì zì lái xún kǎn dié,fān fān xiāng xué hòu chūn huā。
黄云薄暮休惊眼,白首吾生信有涯。huáng yún báo mù xiū jīng yǎn,bái shǒu wú shēng xìn yǒu yá。

田居喜雨

李梦阳

有田忧水复忧干,一雨农心得暂宽。yǒu tián yōu shuǐ fù yōu gàn,yī yǔ nóng xīn dé zàn kuān。
从此荷锄添野事,向来垂钓省风湍。cóng cǐ hé chú tiān yě shì,xiàng lái chuí diào shěng fēng tuān。
台杯泽草俱回态,急响微沾并作寒。tái bēi zé cǎo jù huí tài,jí xiǎng wēi zhān bìng zuò hán。
薄暮断虹收霹雳,旷原西日倚筇看。báo mù duàn hóng shōu pī lì,kuàng yuán xī rì yǐ qióng kàn。

秋迟

李梦阳

秋迟月闰菊无花,景短天昏日易斜。qiū chí yuè rùn jú wú huā,jǐng duǎn tiān hūn rì yì xié。
山峻几时歼虎豹,海枯他日见龙蛇。shān jùn jǐ shí jiān hǔ bào,hǎi kū tā rì jiàn lóng shé。
行藏且付杯中物,潦倒新添镜里华。xíng cáng qiě fù bēi zhōng wù,lǎo dào xīn tiān jìng lǐ huá。
盗贼关南今定否,暮云哀角起三巴。dào zéi guān nán jīn dìng fǒu,mù yún āi jiǎo qǐ sān bā。

独上

李梦阳

独上高楼生夕烟,帝畿东望转凄然。dú shàng gāo lóu shēng xī yān,dì jī dōng wàng zhuǎn qī rán。
西山雨雪留残景,北海风尘接暮天。xī shān yǔ xuě liú cán jǐng,běi hǎi fēng chén jiē mù tiān。
只为浮名伤远道,况逢寒日下长川。zhǐ wèi fú míng shāng yuǎn dào,kuàng féng hán rì xià zhǎng chuān。
江梅岸柳年年发,菊径茅堂亦可怜。jiāng méi àn liǔ nián nián fā,jú jìng máo táng yì kě lián。

台寺夏日

李梦阳

古台高并郁岧峣,断塔棱层锁寂寥。gǔ tái gāo bìng yù tiáo yáo,duàn tǎ léng céng suǒ jì liáo。
积雪洞门常惨惨,热天松柏转萧萧。jī xuě dòng mén cháng cǎn cǎn,rè tiān sōng bǎi zhuǎn xiāo xiāo。
云雷画壁丹青壮,神鬼虚堂世代遥。yún léi huà bì dān qīng zhuàng,shén guǐ xū táng shì dài yáo。
惆怅宋宫偏泯灭,二灵哀怨不堪招。chóu chàng sòng gōng piān mǐn miè,èr líng āi yuàn bù kān zhāo。

于少保庙

李梦阳

朱仙遗庙巳沾衣,少保新宫泪复挥。zhū xiān yí miào sì zhān yī,shǎo bǎo xīn gōng lèi fù huī。
金匮山河丹券在,玉门天地翠华归。jīn kuì shān hé dān quàn zài,yù mén tiān dì cuì huá guī。
干城岂合留高祖,秦相何缘怨岳飞。gàn chéng qǐ hé liú gāo zǔ,qín xiāng hé yuán yuàn yuè fēi。
最怪白头梁父老,哭裁松柏渐成围。zuì guài bái tóu liáng fù lǎo,kū cái sōng bǎi jiàn chéng wéi。

朱仙镇

李梦阳

水庙飞沙白日阴,古台残树浊河深。shuǐ miào fēi shā bái rì yīn,gǔ tái cán shù zhuó hé shēn。
金牌痛哭班师地,铁马驱驰报主心。jīn pái tòng kū bān shī dì,tiě mǎ qū chí bào zhǔ xīn。
入夜松杉双鹭宿,有时风雨一龙吟。rù yè sōng shān shuāng lù sù,yǒu shí fēng yǔ yī lóng yín。
经行墨客还词赋,南北凄凉自古今。jīng xíng mò kè hái cí fù,nán běi qī liáng zì gǔ jīn。

春日谒三皇庙

李梦阳

爰从开辟无三圣,蠢尔生民岂至今。yuán cóng kāi pì wú sān shèng,chǔn ěr shēng mín qǐ zhì jīn。
寂寞庙宫谁下马,迟回天地独沾襟。jì mò miào gōng shuí xià mǎ,chí huí tiān dì dú zhān jīn。
萦阶药蔓还春色,摇日丛蓍已暮阴。yíng jiē yào màn hái chūn sè,yáo rì cóng shī yǐ mù yīn。
怅望龙髯心更苦,白云偏系鼎湖心。chàng wàng lóng rán xīn gèng kǔ,bái yún piān xì dǐng hú xīn。

吹台春日古怀

李梦阳

废苑迢迢入草莱,百年怀古一登台。fèi yuàn tiáo tiáo rù cǎo lái,bǎi nián huái gǔ yī dēng tái。
天留李杜诗篇在,地历金元战阵来。tiān liú lǐ dù shī piān zài,dì lì jīn yuán zhàn zhèn lái。
流水浸城隋柳尽,行宫为寺汴花开。liú shuǐ jìn chéng suí liǔ jǐn,xíng gōng wèi sì biàn huā kāi。
白头吟望黄鹂暮,瓠子歌残无限哀。bái tóu yín wàng huáng lí mù,hù zi gē cán wú xiàn āi。

自关西回展外舅大夫之墓用前韵

李梦阳

遥阡无计扫春莱,絮酒何因到夜台。yáo qiān wú jì sǎo chūn lái,xù jiǔ hé yīn dào yè tái。
西客两年和泪到,北风千里共愁来。xī kè liǎng nián hé lèi dào,běi fēng qiān lǐ gòng chóu lái。
田园树大身先葬,书画楼成昼不开。tián yuán shù dà shēn xiān zàng,shū huà lóu chéng zhòu bù kāi。
殁后外孙今五尺,百年遗恨使人哀。mò hòu wài sūn jīn wǔ chǐ,bǎi nián yí hèn shǐ rén āi。

狄梁公宁州有庙

李梦阳

狄相昔为州刺史,于今伏腊土人思。dí xiāng xī wèi zhōu cì shǐ,yú jīn fú là tǔ rén sī。
向来伊水瞻遗墓,此处羌民拜古祠。xiàng lái yī shuǐ zhān yí mù,cǐ chù qiāng mín bài gǔ cí。
鹦鹉梦中天地转,大行山上旆旌迟。yīng wǔ mèng zhōng tiān dì zhuǎn,dà xíng shān shàng pèi jīng chí。
稔知忠孝平生事,更读希文万古碑。rěn zhī zhōng xiào píng shēng shì,gèng dú xī wén wàn gǔ bēi。

灵武台

李梦阳

环县城边灵武台,肃宗曾此辟蒿莱。huán xiàn chéng biān líng wǔ tái,sù zōng céng cǐ pì hāo lái。
二仪高下皇舆建,三极西南玉玺来。èr yí gāo xià huáng yú jiàn,sān jí xī nán yù xǐ lái。
衣白山人经国计,朔方孤将出群才。yī bái shān rén jīng guó jì,shuò fāng gū jiāng chū qún cái。
可怜一代风云际,不劝君王驾鹤回。kě lián yī dài fēng yún jì,bù quàn jūn wáng jià hè huí。

冬日象山书院

李梦阳

草疏叶黄沙出溪,日高南崦气凄凄。cǎo shū yè huáng shā chū xī,rì gāo nán yān qì qī qī。
人亡故国还祠庙,世异阴崖尚品题。rén wáng gù guó hái cí miào,shì yì yīn yá shàng pǐn tí。
鸟雀石林迎旆散,野狐风草怒人啼。niǎo què shí lín yíng pèi sàn,yě hú fēng cǎo nù rén tí。
昔贤名迹谁堪此,两泪遥伤万仞梯。xī xián míng jì shuí kān cǐ,liǎng lèi yáo shāng wàn rèn tī。

象山书院同友

李梦阳

晓岸霜林出并骢,冬晴丹壑自含风。xiǎo àn shuāng lín chū bìng cōng,dōng qíng dān hè zì hán fēng。
遗祠俎豆攀缘日,往事荆榛想像中。yí cí zǔ dòu pān yuán rì,wǎng shì jīng zhēn xiǎng xiàng zhōng。
半冻岩泉和雨断,实连山谷暗云通。bàn dòng yán quán hé yǔ duàn,shí lián shān gǔ àn yún tōng。
搴萝更浩磨崖读,迥立徘徊落叶红。qiān luó gèng hào mó yá dú,jiǒng lì pái huái luò yè hóng。

望南城

李梦阳

南内夕烟敛,玉楼春望空。nán nèi xī yān liǎn,yù lóu chūn wàng kōng。
禁籞年年锁,园禽巢殿中。jìn yù nián nián suǒ,yuán qín cháo diàn zhōng。