古诗词

徙泰公方丈秋夜

李梦阳

秋林风色暮,游子念征衣。qiū lín fēng sè mù,yóu zi niàn zhēng yī。
鸿雁俱高起,江山独未归。hóng yàn jù gāo qǐ,jiāng shān dú wèi guī。
月临莲室静,萤傍竹林微。yuè lín lián shì jìng,yíng bàng zhú lín wēi。
喜对离群友,吾生本息机。xǐ duì lí qún yǒu,wú shēng běn xī jī。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

杂诗六首

李梦阳

熚熚云中电,流光西北驰。bì bì yún zhōng diàn,liú guāng xī běi chí。
仆夫夙严驾,吾欲远游之。pū fū sù yán jià,wú yù yuǎn yóu zhī。
出门履微霜,四顾何茫茫。chū mén lǚ wēi shuāng,sì gù hé máng máng。
豺狼当路逵,鸱鸮薄云翔。chái láng dāng lù kuí,chī xiāo báo yún xiáng。
改辙理方舟,欲逝川无梁。gǎi zhé lǐ fāng zhōu,yù shì chuān wú liáng。
俯仰岁将宴,怆恻涕沾裳。fǔ yǎng suì jiāng yàn,chuàng cè tì zhān shang。

杂诗六首

李梦阳

西国有佳人,独立青云端。xī guó yǒu jiā rén,dú lì qīng yún duān。
容艳若桃李,左右佩芳兰。róng yàn ruò táo lǐ,zuǒ yòu pèi fāng lán。
含思理玉琴,泠泠一何闲。hán sī lǐ yù qín,líng líng yī hé xián。
更节有馀悲,曲终再三叹。gèng jié yǒu yú bēi,qū zhōng zài sān tàn。

杂诗六首

李梦阳

棁榱蚀以倾,梁栋诚独难。zhuō cuī shí yǐ qīng,liáng dòng chéng dú nán。
流言播四国,周公有疑患。liú yán bō sì guó,zhōu gōng yǒu yí huàn。
凉飙激颓景,奄忽不可攀。liáng biāo jī tuí jǐng,yǎn hū bù kě pān。
众羽日缤纭,朱鸟戢其翰。zhòng yǔ rì bīn yún,zhū niǎo jí qí hàn。
杀身苟无益,去去从所安。shā shēn gǒu wú yì,qù qù cóng suǒ ān。
伤哉式微诗,千载起余叹。shāng zāi shì wēi shī,qiān zài qǐ yú tàn。

杂诗六首

李梦阳

明月照我怀,耿耿殊未已。míng yuè zhào wǒ huái,gěng gěng shū wèi yǐ。
霜雪委如山,悲风中夜起。shuāng xuě wěi rú shān,bēi fēng zhōng yè qǐ。
揽衣仰天叹,涕陨不可止。lǎn yī yǎng tiān tàn,tì yǔn bù kě zhǐ。
下生抱荆玉,捐躯卜终始。xià shēng bào jīng yù,juān qū bo zhōng shǐ。
青蝇倏来集,白黑反在此。qīng yíng shū lái jí,bái hēi fǎn zài cǐ。
城阙屹九重,浮云日千里。chéng quē yì jiǔ zhòng,fú yún rì qiān lǐ。
我欲竟此曲,此曲悲且苦。wǒ yù jìng cǐ qū,cǐ qū bēi qiě kǔ。

杂诗六首

李梦阳

凄霜变为雹,二气敛而藏。qī shuāng biàn wèi báo,èr qì liǎn ér cáng。
天道有代谢,人谋岂怕臧。tiān dào yǒu dài xiè,rén móu qǐ pà zāng。
北杓酌元化,亭亭自低昂。běi biāo zhuó yuán huà,tíng tíng zì dī áng。
上帝栖紫宫,众纬错以行。shàng dì qī zǐ gōng,zhòng wěi cuò yǐ xíng。
谓山盖高,有梯可陟。wèi shān gài gāo,yǒu tī kě zhì。
谓渊盖深,有舟可涉。wèi yuān gài shēn,yǒu zhōu kě shè。
自非双黄鹄,天路安可蹑。zì fēi shuāng huáng gǔ,tiān lù ān kě niè。

杂诗六首

李梦阳

茅以韧为席,柏以劲为薪。máo yǐ rèn wèi xí,bǎi yǐ jìn wèi xīn。
君子忧治世,愚者幸不辰。jūn zi yōu zhì shì,yú zhě xìng bù chén。
张罝以待兔,雉也菑其身。zhāng jū yǐ dài tù,zhì yě zāi qí shēn。
物理虽云殊,罹脱各有因。wù lǐ suī yún shū,lí tuō gè yǒu yīn。
浮沙卷奔藿,朔吹扬惊尘。fú shā juǎn bēn huò,shuò chuī yáng jīng chén。
日暮临大道,怅望曷能陈。rì mù lín dà dào,chàng wàng hé néng chén。

发京师二首

李梦阳

驱车彰义门,遥望郭西树。qū chē zhāng yì mén,yáo wàng guō xī shù。
冠盖耀青云,车马夹广路。guān gài yào qīng yún,chē mǎ jiā guǎng lù。
威风何赫奕,各蒙五侯顾。wēi fēng hé hè yì,gè méng wǔ hóu gù。
回飙动地起,白日倏巳暮。huí biāo dòng dì qǐ,bái rì shū sì mù。
弃掷委蔓草,荣华若朝露。qì zhì wěi màn cǎo,róng huá ruò cháo lù。
良无金石交,人生岂常故。liáng wú jīn shí jiāo,rén shēng qǐ cháng gù。
絺绤足御冬,谁念纨与素。chī xì zú yù dōng,shuí niàn wán yǔ sù。
忾彼白华篇,气结不能愬。kài bǐ bái huá piān,qì jié bù néng sù。

发京师二首

李梦阳

茑萝附公柏,枝叶固相因。niǎo luó fù gōng bǎi,zhī yè gù xiāng yīn。
行子恋俦匹,况遇同乡亲。xíng zi liàn chóu pǐ,kuàng yù tóng xiāng qīn。
北风起河梁,日暮多飞尘。běi fēng qǐ hé liáng,rì mù duō fēi chén。
携手同车归,驾言西适秦。xié shǒu tóng chē guī,jià yán xī shì qín。
道远长渴饥,客子怀苦辛。dào yuǎn zhǎng kě jī,kè zi huái kǔ xīn。
仰瞻天汉流,夜永不得晨。yǎng zhān tiān hàn liú,yè yǒng bù dé chén。
骖马媚其曹,鸣雁各求群。cān mǎ mèi qí cáo,míng yàn gè qiú qún。
明星出东方,照见车下人。míng xīng chū dōng fāng,zhào jiàn chē xià rén。
夙兴即往道,登彼高路津。sù xīng jí wǎng dào,dēng bǐ gāo lù jīn。
还顾望京邑,怆焉何所陈。hái gù wàng jīng yì,chuàng yān hé suǒ chén。

赠徐祯卿

李梦阳

独处忽不怿,揽衣循东厢。dú chù hū bù yì,lǎn yī xún dōng xiāng。
树木何修修,春风起飘扬。shù mù hé xiū xiū,chūn fēng qǐ piāo yáng。
我友驾在门,告言适江湘。wǒ yǒu jià zài mén,gào yán shì jiāng xiāng。
仓皇挈玉壶,追送临河阳。cāng huáng qiè yù hú,zhuī sòng lín hé yáng。
顾瞻两飞凫,并戏水中央。gù zhān liǎng fēi fú,bìng xì shuǐ zhōng yāng。
翩翩厉羽翮,鸣声一何长。piān piān lì yǔ hé,míng shēng yī hé zhǎng。
柰何游客子,一别永相望。nài hé yóu kè zi,yī bié yǒng xiāng wàng。
时泽亮有周,天命固其当。shí zé liàng yǒu zhōu,tiān mìng gù qí dāng。
薄终义所劣,别离庸讵伤。báo zhōng yì suǒ liè,bié lí yōng jù shāng。
懿彼回路赠,慷慨由此章。yì bǐ huí lù zèng,kāng kǎi yóu cǐ zhāng。

与客问答二首

李梦阳

门有万里客,颜面带风霜。mén yǒu wàn lǐ kè,yán miàn dài fēng shuāng。
左右佩双鞬,意气何杨杨。zuǒ yòu pèi shuāng jiān,yì qì hé yáng yáng。
问客何州士,逝将之何方。wèn kè hé zhōu shì,shì jiāng zhī hé fāng。
客亦不顾云,但言开中堂。kè yì bù gù yún,dàn yán kāi zhōng táng。
手持一书札,口口称故乡。shǒu chí yī shū zhá,kǒu kǒu chēng gù xiāng。
长跪受书札,草字八九行。zhǎng guì shòu shū zhá,cǎo zì bā jiǔ xíng。
上言亲戚故,下言别离伤。shàng yán qīn qī gù,xià yán bié lí shāng。

与客问答二首

李梦阳

长跪牵客裾,故乡今何如。zhǎng guì qiān kè jū,gù xiāng jīn hé rú。
客起长跪言,故乡不可居。kè qǐ zhǎng guì yán,gù xiāng bù kě jū。
坟垄既芜没,宁复识田庐。fén lǒng jì wú méi,níng fù shí tián lú。
邻巷鲜故人,族属半丘墟。lín xiàng xiān gù rén,zú shǔ bàn qiū xū。
岩岩高山谷,今为官路衢。yán yán gāo shān gǔ,jīn wèi guān lù qú。
主人聆客言,涕泗交涟如。zhǔ rén líng kè yán,tì sì jiāo lián rú。
离乡三十载,少女为人姑。lí xiāng sān shí zài,shǎo nǚ wèi rén gū。
迩者日以亲,远者日以疏。ěr zhě rì yǐ qīn,yuǎn zhě rì yǐ shū。
狐狸知故穴,牛马知故阹。hú lí zhī gù xué,niú mǎ zhī gù qū。
愿为连理树,托根北山隅。yuàn wèi lián lǐ shù,tuō gēn běi shān yú。

卫上别王子二首

李梦阳

晨风应候至,鸡鸣各严车。chén fēng yīng hòu zhì,jī míng gè yán chē。
我今游宋中,子当旋旧闾。wǒ jīn yóu sòng zhōng,zi dāng xuán jiù lǘ。
仆夫理前绥,辕马悲鸣趋。pū fū lǐ qián suí,yuán mǎ bēi míng qū。
一别阻秦周,相望万里馀。yī bié zǔ qín zhōu,xiāng wàng wàn lǐ yú。
首春霜露重,厚汝征衣襦。shǒu chūn shuāng lù zhòng,hòu rǔ zhēng yī rú。
昔为同袍士,今在天一隅。xī wèi tóng páo shì,jīn zài tiān yī yú。
故者日以远,畴能察区区。gù zhě rì yǐ yuǎn,chóu néng chá qū qū。

卫上别王子二首

李梦阳

税车朝歌里,送子辉水阳。shuì chē cháo gē lǐ,sòng zi huī shuǐ yáng。
群雁起高飞,凌风各分翔。qún yàn qǐ gāo fēi,líng fēng gè fēn xiáng。
敦交多故怀,况乃忧故乡。dūn jiāo duō gù huái,kuàng nǎi yōu gù xiāng。
征夫愁短日,去马知路长。zhēng fū chóu duǎn rì,qù mǎ zhī lù zhǎng。
童童孤生柏,结根南山旁。tóng tóng gū shēng bǎi,jié gēn nán shān páng。
愿言采此柏,遗我心所当。yuàn yán cǎi cǐ bǎi,yí wǒ xīn suǒ dāng。
良无白鹄翼,何以得高颃。liáng wú bái gǔ yì,hé yǐ dé gāo háng。

赠王舍人升二首

李梦阳

迅风激高云,朝日照嘉林。xùn fēng jī gāo yún,cháo rì zhào jiā lín。
良友忽远适,恻怆摧我心。liáng yǒu hū yuǎn shì,cè chuàng cuī wǒ xīn。
川原望靡极,江路浩且深。chuān yuán wàng mí jí,jiāng lù hào qiě shēn。
殊域寡亲戚,孤子故难任。shū yù guǎ qīn qī,gū zi gù nán rèn。
荼蓼积愈苦,泪下不可禁。tú liǎo jī yù kǔ,lèi xià bù kě jìn。

赠王舍人升二首

李梦阳

揽泪瞻林木,韡韡敷华叶。lǎn lèi zhān lín mù,wěi wěi fū huá yè。
层闉带广陌,事焉暮相接。céng yīn dài guǎng mò,shì yān mù xiāng jiē。
骈裾侈高会,谁念独守妾。pián jū chǐ gāo huì,shuí niàn dú shǒu qiè。
岂不思方舟,川广不可涉。qǐ bù sī fāng zhōu,chuān guǎng bù kě shè。
葑菲遗下体,举世重红颊。fēng fēi yí xià tǐ,jǔ shì zhòng hóng jiá。
劝子且宁志,为恩孰周浃。quàn zi qiě níng zhì,wèi ēn shú zhōu jiā。