古诗词

水龙吟·沈珠传奇好以落花蝴蝶泥人赋诗,为填此阕

蒋春霖

绛娥吹堕瑶京,可怜艳骨多尘土。jiàng é chuī duò yáo jīng,kě lián yàn gǔ duō chén tǔ。
几番梦醒,仙衣重试,冶游愁数。jǐ fān mèng xǐng,xiān yī zhòng shì,yě yóu chóu shù。
宝扇兜云,玉阶团雪,欲离还聚。bǎo shàn dōu yún,yù jiē tuán xuě,yù lí hái jù。
恨东风力倦,娉婷双翅,衔不上、朱楼去。hèn dōng fēng lì juàn,pīng tíng shuāng chì,xián bù shàng zhū lóu qù。
记共踏青归路。jì gòng tà qīng guī lù。
斗盈盈瘦腰红舞。dòu yíng yíng shòu yāo hóng wǔ。
西邻再过,满庭莎草,一天飞絮。xī lín zài guò,mǎn tíng shā cǎo,yī tiān fēi xù。
枝老春空,水流香在,绿阴千树。zhī lǎo chūn kōng,shuǐ liú xiāng zài,lǜ yīn qiān shù。
但销魂歌板,年年弹泪,忆花开处。dàn xiāo hún gē bǎn,nián nián dàn lèi,yì huā kāi chù。
蒋春霖

蒋春霖

蒋春霖(1818~1868)晚清词人。字鹿潭,江苏江阴人,后居扬州。咸丰中曾官两淮盐大使,遭罢官。一生潦倒,后因情事投水自杀(一说仰药死)。早年工诗,中年一意于词,与纳兰性德、项鸿祚有清代三大词人之称,所作《水云楼词》以身遭咸丰间兵事,特多感伤之音,诗作传世仅数十首,称《水云楼賸稿》。 蒋春霖的作品>>

猜您喜欢

木兰花慢·中秋日,周桐实自浙西归,得周莲伯字

蒋春霖

乱霞晴隔浦,正横笛、暮江楼。luàn xiá qíng gé pǔ,zhèng héng dí mù jiāng lóu。
看沙际潮回,城阴树暝,帆势遥收。kàn shā jì cháo huí,chéng yīn shù míng,fān shì yáo shōu。
湾头。wān tóu。
数枝瘦柳,尚依稀、认得去时舟。shù zhī shòu liǔ,shàng yī xī rèn dé qù shí zhōu。
雁外心传锦字,鸥边梦阁离愁。yàn wài xīn chuán jǐn zì,ōu biān mèng gé lí chóu。
凝眸。níng móu。
桂影碧空浮。guì yǐng bì kōng fú。
谁共举琼瓯。shuí gòng jǔ qióng ōu。
问西湖今夜,几分明月,可似扬州。wèn xī hú jīn yè,jǐ fēn míng yuè,kě shì yáng zhōu。
重游。zhòng yóu。
待拌醉倒,怕石桥、枫冷又深秋。dài bàn zuì dào,pà shí qiáo fēng lěng yòu shēn qiū。
折得芦花懒寄,絮云吹满芳洲。zhé dé lú huā lǎn jì,xù yún chuī mǎn fāng zhōu。

月下笛·院落乍秋,乱蛩絮壁,赋寄眉月楼

蒋春霖

浅树留云,疏花倚石,小亭秋聚。qiǎn shù liú yún,shū huā yǐ shí,xiǎo tíng qiū jù。
风泉暗语。fēng quán àn yǔ。
夜深琴韵愁谱。yè shēn qín yùn chóu pǔ。
芭蕉叶碎桐阴减,料不碍、空阶细雨。bā jiāo yè suì tóng yīn jiǎn,liào bù ài kōng jiē xì yǔ。
奈笺纹叠雪,筝床横玉,旧情无数。nài jiān wén dié xuě,zhēng chuáng héng yù,jiù qíng wú shù。
休赋。xiū fù。
归来句。guī lái jù。
待采遍芙蓉,隔江烟雾。dài cǎi biàn fú róng,gé jiāng yān wù。
吹箫俊侣。chuī xiāo jùn lǚ。
跨鸾今在何许。kuà luán jīn zài hé xǔ。
相思泪滴珊瑚枕,尚梦到、穿针院宇。xiāng sī lèi dī shān hú zhěn,shàng mèng dào chuān zhēn yuàn yǔ。
只后夜酒醒时,满地鸣虫自苦。zhǐ hòu yè jiǔ xǐng shí,mǎn dì míng chóng zì kǔ。

柳梢青

蒋春霖

芳草闲门,清明过了,酒带香尘。fāng cǎo xián mén,qīng míng guò le,jiǔ dài xiāng chén。
白楝花开,海棠花落,容易黄昏。bái liàn huā kāi,hǎi táng huā luò,róng yì huáng hūn。
东风阵阵斜曛,任倚遍、红阑未温。dōng fēng zhèn zhèn xié xūn,rèn yǐ biàn hóng lán wèi wēn。
一片春愁,渐吹渐起,恰似春云。yī piàn chūn chóu,jiàn chuī jiàn qǐ,qià shì chūn yún。

凄凉犯十二月十七日夜,大寒读书,至漏三下,屋小如舟,虚窗生白,不知是月是雪。因忆江南野泊,雪压篷背时光景,正复似之

蒋春霖

短檐铁马,和冰语敲阶,更少残叶。duǎn yán tiě mǎ,hé bīng yǔ qiāo jiē,gèng shǎo cán yè。
鼠声渐起,芸编倦拥,酒怀添渴。shǔ shēng jiàn qǐ,yún biān juàn yōng,jiǔ huái tiān kě。
疏灯晕结。shū dēng yūn jié。
觉霜逼、帘衣自裂。jué shuāng bī lián yī zì liè。
似扁舟、风来舵尾,野岸冷云叠。shì biǎn zhōu fēng lái duò wěi,yě àn lěng yún dié。
回首垂虹夜,瘦橹摇波,一枝箫咽。huí shǒu chuí hóng yè,shòu lǔ yáo bō,yī zhī xiāo yàn。
窗鸣败纸,尚惊疑、打篷乾雪。chuāng míng bài zhǐ,shàng jīng yí dǎ péng qián xuě。
悄护铜瓶,怕寒重、梅花暗折。qiāo hù tóng píng,pà hán zhòng méi huā àn zhé。
却开门,树影满地压冻月。què kāi mén,shù yǐng mǎn dì yā dòng yuè。

凄凉犯夜泊万福桥

蒋春霖

平芜黯淡,连鸦阵、危滩时响风叶。píng wú àn dàn,lián yā zhèn wēi tān shí xiǎng fēng yè。
夜潮乍起芦根,浪浦估帆催歇。yè cháo zhà qǐ lú gēn,làng pǔ gū fān cuī xiē。
深杯倦泼。shēn bēi juàn pō。
听风激、哀笳乱咽。tīng fēng jī āi jiā luàn yàn。
正遥空、寒星数点,旗影动残雪。zhèng yáo kōng hán xīng shù diǎn,qí yǐng dòng cán xuě。
谁念荒江外,铁甲生寒,泪花冰结。shuí niàn huāng jiāng wài,tiě jiǎ shēng hán,lèi huā bīng jié。
枕戈梦短,坏云堆、饿鸱啼绝。zhěn gē mèng duǎn,huài yún duī è chī tí jué。
醉倚貂裘,问知否、霜袍冻裂。zuì yǐ diāo qiú,wèn zhī fǒu shuāng páo dòng liè。
但平沙万幕,寂寂拥夜月。dàn píng shā wàn mù,jì jì yōng yè yuè。

南乡子

蒋春霖

寒意剩春纤。hán yì shèng chūn xiān。
放燕归来又下帘。fàng yàn guī lái yòu xià lián。
蝴蝶渐稀人渐懒,恹恹。hú dié jiàn xī rén jiàn lǎn,yān yān。
满地青榆午梦甜。mǎn dì qīng yú wǔ mèng tián。
淡日隐重檐。dàn rì yǐn zhòng yán。
雨气云痕百态兼。yǔ qì yún hén bǎi tài jiān。
睡起却惊天影暗,眉尖。shuì qǐ què jīng tiān yǐng àn,méi jiān。
愁似春阴向晚添。chóu shì chūn yīn xiàng wǎn tiān。

绿意萤

蒋春霖

春原草宿。chūn yuán cǎo sù。
酿湿痕作影,光散林麓。niàng shī hén zuò yǐng,guāng sàn lín lù。
近水偏多,避月还明,飞飞自照幽独。jìn shuǐ piān duō,bì yuè hái míng,fēi fēi zì zhào yōu dú。
西风不醒雷塘梦,化万点、秋魂相逐。xī fēng bù xǐng léi táng mèng,huà wàn diǎn qiū hún xiāng zhú。
更那堪,雨暗黄昏,败井废苔凝绿。gèng nà kān,yǔ àn huáng hūn,bài jǐng fèi tái níng lǜ。
还记荷亭露坐,小池乍退暑,凉气吹烛。hái jì hé tíng lù zuò,xiǎo chí zhà tuì shǔ,liáng qì chuī zhú。
绕遍花阴,巧入湘帘,笑倚画罗同扑。rào biàn huā yīn,qiǎo rù xiāng lián,xiào yǐ huà luó tóng pū。
而今一院繁星乱,但冷飐、萧萧疏竹。ér jīn yī yuàn fán xīng luàn,dàn lěng zhǎn xiāo xiāo shū zhú。
等恁时,闲贮绡囊,怕展翠笺重读。děng nèn shí,xián zhù xiāo náng,pà zhǎn cuì jiān zhòng dú。

风入松·昔梦重寻,春情非旧,丝竹中年,岁华自惜。东泽绮语债,亦将借此销除也

蒋春霖

弯环绿水抱西城。wān huán lǜ shuǐ bào xī chéng。
小舫卧闻莺。xiǎo fǎng wò wén yīng。
樱桃树底春衫薄,倚红楼、偷听调筝。yīng táo shù dǐ chūn shān báo,yǐ hóng lóu tōu tīng diào zhēng。
心事花开花谢,闲愁潮落潮生。xīn shì huā kāi huā xiè,xián chóu cháo luò cháo shēng。
夕阳江上数峰青。xī yáng jiāng shàng shù fēng qīng。
烟草暗离亭。yān cǎo àn lí tíng。
风怀老去如残柳,一丝丝、渐减春情。fēng huái lǎo qù rú cán liǔ,yī sī sī jiàn jiǎn chūn qíng。
重写绿窗旧梦,酒阑浑不分明。zhòng xiě lǜ chuāng jiù mèng,jiǔ lán hún bù fēn míng。

金缕曲·乙卯初春,将之扬州,或以芜城为言,悄然而止

蒋春霖

雪净梅根土。xuě jìng méi gēn tǔ。
被琼箫、暗将残寒,一丝吹去。bèi qióng xiāo àn jiāng cán hán,yī sī chuī qù。
碎剪东风为花瓣,分散春心几许。suì jiǎn dōng fēng wèi huā bàn,fēn sàn chūn xīn jǐ xǔ。
料从此、红酣翠妩。liào cóng cǐ hóng hān cuì wǔ。
蓦地思量虹桥月,是年时、刻意伤春处。mò dì sī liàng hóng qiáo yuè,shì nián shí kè yì shāng chūn chù。
还梦到,竹西路。hái mèng dào,zhú xī lù。
扁舟待趁寒潮渡。biǎn zhōu dài chèn hán cháo dù。
绕空江、鹧鸪声声,乱烟无数。rào kōng jiāng zhè gū shēng shēng,luàn yān wú shù。
歌管楼台斜阳冷,换了城西戍鼓。gē guǎn lóu tái xié yáng lěng,huàn le chéng xī shù gǔ。
更不见、垂杨一树。gèng bù jiàn chuí yáng yī shù。
十里深芜阴磷碧,哭青山、谁唤春魂语。shí lǐ shēn wú yīn lín bì,kū qīng shān shuí huàn chūn hún yǔ。
云影暗,自延伫。yún yǐng àn,zì yán zhù。

鹧鸪天·杨柳东塘细水流

蒋春霖

杨柳东塘细水流。yáng liǔ dōng táng xì shuǐ liú。
红窗睡起唤晴鸠。hóng chuāng shuì qǐ huàn qíng jiū。
屏间山压眉心翠,镜里波生鬓角秋。píng jiān shān yā méi xīn cuì,jìng lǐ bō shēng bìn jiǎo qiū。
临玉管,试琼瓯。lín yù guǎn,shì qióng ōu。
醒时题恨醉时休。xǐng shí tí hèn zuì shí xiū。
明朝花落归鸿尽,细雨春寒闭小楼。míng cháo huā luò guī hóng jǐn,xì yǔ chūn hán bì xiǎo lóu。

好事近·芦芽茁岸,杨花坠溪,舟过东淘时见此景

蒋春霖

帆影比鸥迟,溪上柳花风软。fān yǐng bǐ ōu chí,xī shàng liǔ huā fēng ruǎn。
闲理半床茶具,任船随溪转。xián lǐ bàn chuáng chá jù,rèn chuán suí xī zhuǎn。
一春不听雨声哗,桥峙水痕浅。yī chūn bù tīng yǔ shēng huā,qiáo zhì shuǐ hén qiǎn。
梦入菰蒲深处,共湖云低展。mèng rù gū pú shēn chù,gòng hú yún dī zhǎn。

高阳台

蒋春霖

淡月依桥,平湖冱水,夜潮寒送归人。dàn yuè yī qiáo,píng hú hù shuǐ,yè cháo hán sòng guī rén。
别酒无多,莫教翻污罗裙。bié jiǔ wú duō,mò jiào fān wū luó qún。
愁来始觉眉尖窄,悔当时、错梦梨云。chóu lái shǐ jué méi jiān zhǎi,huǐ dāng shí cuò mèng lí yún。
掩炉熏、袖底残香,都化秋痕。yǎn lú xūn xiù dǐ cán xiāng,dōu huà qiū hén。
扁舟尚有东风约,认摘梅小径,吹絮前村。biǎn zhōu shàng yǒu dōng fēng yuē,rèn zhāi méi xiǎo jìng,chuī xù qián cūn。
一尺江波,年年误却桃根。yī chǐ jiāng bō,nián nián wù què táo gēn。
春心待共花争发,怕花开、更易伤春。chūn xīn dài gòng huā zhēng fā,pà huā kāi gèng yì shāng chūn。
怯黄昏,不到斜阳,先闭重门。qiè huáng hūn,bù dào xié yáng,xiān bì zhòng mén。

清平乐

蒋春霖

琐窗朱户。suǒ chuāng zhū hù。
夜定人初去。yè dìng rén chū qù。
满院商声无觅处。mǎn yuàn shāng shēng wú mì chù。
梧叶堆中虫语。wú yè duī zhōng chóng yǔ。
微寒乍掩屏纱。wēi hán zhà yǎn píng shā。
西风孤怯灯花。xī fēng gū qiè dēng huā。
不是悲秋泪少,如今住惯天涯。bù shì bēi qiū lèi shǎo,rú jīn zhù guàn tiān yá。

三姝媚送别黄子湘

蒋春霖

相思堤上柳。xiāng sī dī shàng liǔ。
唤渔童樵青,系船沽酒。huàn yú tóng qiáo qīng,xì chuán gū jiǔ。
水鹤飞来,背乱山无语,共君招手。shuǐ hè fēi lái,bèi luàn shān wú yǔ,gòng jūn zhāo shǒu。
莫上层楼,春已在、斜阳时候。mò shàng céng lóu,chūn yǐ zài xié yáng shí hòu。
雁碛沙寒,潮落潮生,暮帆催又。yàn qì shā hán,cháo luò cháo shēng,mù fān cuī yòu。
尘海吟身惊瘦。chén hǎi yín shēn jīng shòu。
剩卅载才名,对花消受。shèng sà zài cái míng,duì huā xiāo shòu。
尚著宫衣,听夜窗弦索,泪殷双袖。shàng zhù gōng yī,tīng yè chuāng xián suǒ,lèi yīn shuāng xiù。
眼底沧桑,休更叠、哀蝉凄奏。yǎn dǐ cāng sāng,xiū gèng dié āi chán qī zòu。
怕问王孙芳草,淮阴渡口。pà wèn wáng sūn fāng cǎo,huái yīn dù kǒu。

角招

蒋春霖

暮寒际。mù hán jì。
谁家尚遣扁舟。shuí jiā shàng qiǎn biǎn zhōu。
去看烟水。qù kàn yān shuǐ。
橹枝沙外倚。lǔ zhī shā wài yǐ。
忘却那回,花下游事。wàng què nà huí,huā xià yóu shì。
山灵倦矣。shān líng juàn yǐ。
渐露出、双峰憔悴。jiàn lù chū shuāng fēng qiáo cuì。
十里寒香何在,剩千万树梅魂,伴铜仙铅泪。shí lǐ hán xiāng hé zài,shèng qiān wàn shù méi hún,bàn tóng xiān qiān lèi。
还喜。hái xǐ。
梵王殿址。fàn wáng diàn zhǐ。
松梢塔影,陈迹残僧指。sōng shāo tǎ yǐng,chén jì cán sēng zhǐ。
四阑仍画里。sì lán réng huà lǐ。
戍角声声,当年无此。shù jiǎo shēng shēng,dāng nián wú cǐ。
霜枫满地。shuāng fēng mǎn dì。
更懒问、归人归未。gèng lǎn wèn guī rén guī wèi。
月上西风又起。yuè shàng xī fēng yòu qǐ。
怕潮落、石桥湾,愁难洗。pà cháo luò shí qiáo wān,chóu nán xǐ。
2301234567»