古诗词

冬日灵济宫十六韵

李梦阳

贝阙昆仑外,浮生此路疑。bèi quē kūn lún wài,fú shēng cǐ lù yí。
蓬莱移禁国,尘世出瑶池。péng lái yí jìn guó,chén shì chū yáo chí。
蕞尔双仙迹,飞腾后晋时。zuì ěr shuāng xiān jì,fēi téng hòu jìn shí。
论功竟恍惚,谶兆且逶迤。lùn gōng jìng huǎng hū,chèn zhào qiě wēi yí。
怂恿精灵托,呼嘘霹雳随。sǒng yǒng jīng líng tuō,hū xū pī lì suí。
先皇亲议号,继圣必修辞。xiān huáng qīn yì hào,jì shèng bì xiū cí。
爵陟王侯上,尊同帝者师。jué zhì wáng hóu shàng,zūn tóng dì zhě shī。
龙襦分内锦,宫女准昭仪。lóng rú fēn nèi jǐn,gōng nǚ zhǔn zhāo yí。
雨露宫城切,星辰天仗移。yǔ lù gōng chéng qiè,xīng chén tiān zhàng yí。
琳琅摇绣栱,松柏荫丹墀。lín láng yáo xiù gǒng,sōng bǎi yīn dān chí。
瓶内金花踊,龛前紫凤垂。píng nèi jīn huā yǒng,kān qián zǐ fèng chuí。
晴还日月秘,暝则鬼神悲。qíng hái rì yuè mì,míng zé guǐ shén bēi。
玉鼎推龙虎,瑶编述姹儿。yù dǐng tuī lóng hǔ,yáo biān shù chà ér。
汉惟栾大显,秦竟羡门欺。hàn wéi luán dà xiǎn,qín jìng xiàn mén qī。
五帝非无术,千龄今见谁。wǔ dì fēi wú shù,qiān líng jīn jiàn shuí。
累朝盟誓册,玉匮少人知。lèi cháo méng shì cè,yù kuì shǎo rén zhī。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。