古诗词

功德寺

李梦阳

宣宗昔行幸,游戏玉泉傍。xuān zōng xī xíng xìng,yóu xì yù quán bàng。
立宇表巀嵲,开池荷芰香。lì yǔ biǎo jié niè,kāi chí hé jì xiāng。
波楼递蹙沓,风松奏笙簧。bō lóu dì cù dá,fēng sōng zòu shēng huáng。
百灵具来朝,落日锦帆张。bǎi líng jù lái cháo,luò rì jǐn fān zhāng。
万乘雷霆动,千岩灭流光。wàn chéng léi tíng dòng,qiān yán miè liú guāng。
绮绣错展转,翠旗沓低昂。qǐ xiù cuò zhǎn zhuǎn,cuì qí dá dī áng。
法眷撞钟鼓,宫女拭御妆。fǎ juàn zhuàng zhōng gǔ,gōng nǚ shì yù zhuāng。
笙镛沸两序,星斗宿岩廊。shēng yōng fèi liǎng xù,xīng dòu sù yán láng。
至尊奉太后,国事付三杨。zhì zūn fèng tài hòu,guó shì fù sān yáng。
六军各宴眠,百官守旧章。liù jūn gè yàn mián,bǎi guān shǒu jiù zhāng。
巡非瑶水远,迹岂玉台荒。xún fēi yáo shuǐ yuǎn,jì qǐ yù tái huāng。
呜呼百年来,回首一慨伤。wū hū bǎi nián lái,huí shǒu yī kǎi shāng。
凤腾赤霄暮,龙归竟茫茫。fèng téng chì xiāo mù,lóng guī jìng máng máng。
山风撼网户,紫殿生夜霜。shān fēng hàn wǎng hù,zǐ diàn shēng yè shuāng。
退朝值休沐,我行暂翱翔。tuì cháo zhí xiū mù,wǒ xíng zàn áo xiáng。
娟娟登岸林,惨惨度石梁。juān juān dēng àn lín,cǎn cǎn dù shí liáng。
废道哀湍写,松柏间成行。fèi dào āi tuān xiě,sōng bǎi jiān chéng xíng。
启钥肃览历,过位增悲凉。qǐ yào sù lǎn lì,guò wèi zēng bēi liáng。
积久洒扫缺,乳鸽鸣膳堂。jī jiǔ sǎ sǎo quē,rǔ gē míng shàn táng。
旧时琉璃井,倒树如人长。jiù shí liú lí jǐng,dào shù rú rén zhǎng。
神巳佐上帝,教犹托空王。shén sì zuǒ shàng dì,jiào yóu tuō kōng wáng。
铃磬飒鸣戛,晨昏礼相将。líng qìng sà míng jiá,chén hūn lǐ xiāng jiāng。
盘游非圣理,操纵在先皇。pán yóu fēi shèng lǐ,cāo zòng zài xiān huáng。
至今朝廷上,不改旧纪纲。zhì jīn cháo tíng shàng,bù gǎi jiù jì gāng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

汴中元夕五首

李梦阳

花烛沉沉动玉楼,月明春女大堤游。huā zhú chén chén dòng yù lóu,yuè míng chūn nǚ dà dī yóu。
空中骑吹名王过,散落天声满汴州。kōng zhōng qí chuī míng wáng guò,sàn luò tiān shēng mǎn biàn zhōu。

汴中元夕五首

李梦阳

玉馆朱城柳陌斜,宋京灯月散烟花。yù guǎn zhū chéng liǔ mò xié,sòng jīng dēng yuè sàn yān huā。
门外香车若流水,不知青鸟向谁家。mén wài xiāng chē ruò liú shuǐ,bù zhī qīng niǎo xiàng shuí jiā。

汴中元夕五首(其三)

李梦阳

中山孺子倚新妆,郑女燕姬独擅场。zhōng shān rú zi yǐ xīn zhuāng,zhèng nǚ yàn jī dú shàn chǎng。
齐唱宪王春乐府,金梁桥外月如霜。qí chàng xiàn wáng chūn lè fǔ,jīn liáng qiáo wài yuè rú shuāng。

汴中元夕五首

李梦阳

四海烟花逢上元,中州行乐竞千门。sì hǎi yān huā féng shàng yuán,zhōng zhōu xíng lè jìng qiān mén。
大江不辨鱼龙戏,珊瑚宝玦是王孙。dà jiāng bù biàn yú lóng xì,shān hú bǎo jué shì wáng sūn。

汴中元夕五首

李梦阳

细雨春灯夜色新,酒楼花市不胜春。xì yǔ chūn dēng yè sè xīn,jiǔ lóu huā shì bù shèng chūn。
和风欲动千门月,醉杀东西南北人。hé fēng yù dòng qiān mén yuè,zuì shā dōng xī nán běi rén。

狱雨二首

李梦阳

冷雨横天八月来,黑云来往赤云开。lěng yǔ héng tiān bā yuè lái,hēi yún lái wǎng chì yún kāi。
浔阳李白何如此,宋玉悲秋未是哀。xún yáng lǐ bái hé rú cǐ,sòng yù bēi qiū wèi shì āi。

狱雨二首

李梦阳

雨打潮门流海烟,随风散落凤城前。yǔ dǎ cháo mén liú hǎi yān,suí fēng sàn luò fèng chéng qián。
愚臣独抱枯鱼泣,何日金鸡下九天。yú chén dú bào kū yú qì,hé rì jīn jī xià jiǔ tiān。

诸将八首

李梦阳

穆张亦是枭雄将,胶柱谈兵实可怜。mù zhāng yì shì xiāo xióng jiāng,jiāo zhù tán bīng shí kě lián。
力屈杀身同一地,丧师辱国在今年。lì qū shā shēn tóng yī dì,sàng shī rǔ guó zài jīn nián。

诸将八首

李梦阳

诸将才猷岂尽奇,大都力战各乘时。zhū jiāng cái yóu qǐ jǐn qí,dà dōu lì zhàn gè chéng shí。
黄毛近怕庄游击,黑面休夸李太师。huáng máo jìn pà zhuāng yóu jī,hēi miàn xiū kuā lǐ tài shī。

诸将八首

李梦阳

闻说当时扫地王,威名朔漠阵堂堂。wén shuō dāng shí sǎo dì wáng,wēi míng shuò mò zhèn táng táng。
自称大将张旗鼓,首控骅骝出战场。zì chēng dà jiāng zhāng qí gǔ,shǒu kòng huá liú chū zhàn chǎng。

诸将八首

李梦阳

但富黄金与白珠,登坛拥众镇边隅。dàn fù huáng jīn yǔ bái zhū,dēng tán yōng zhòng zhèn biān yú。
即使勉攀貂玉贵,终然不类将门趋。jí shǐ miǎn pān diāo yù guì,zhōng rán bù lèi jiāng mén qū。

诸将八首

李梦阳

国公承袭惟纨裤,侯伯虽多大抵同。guó gōng chéng xí wéi wán kù,hóu bó suī duō dà dǐ tóng。
旧典此中抡大将,平江英保是元戎。jiù diǎn cǐ zhōng lūn dà jiāng,píng jiāng yīng bǎo shì yuán róng。

诸将八首

李梦阳

紫塞长城万古悲,堑山还复见今时。zǐ sāi zhǎng chéng wàn gǔ bēi,qiàn shān hái fù jiàn jīn shí。
臊奴只益轻专制,老耄何堪锐出师。sāo nú zhǐ yì qīng zhuān zhì,lǎo mào hé kān ruì chū shī。

诸将八首

李梦阳

天下军储尽海头,材官郡国遍防秋。tiān xià jūn chǔ jǐn hǎi tóu,cái guān jùn guó biàn fáng qiū。
若道成功无造伪,岂应屠贾坐封侯。ruò dào chéng gōng wú zào wěi,qǐ yīng tú jiǎ zuò fēng hóu。

诸将八首

李梦阳

黄河青海入狼烟,汉将胡兵杀气连。huáng hé qīng hǎi rù láng yān,hàn jiāng hú bīng shā qì lián。
安得即时寻魏绛,务农休甲报皇天。ān dé jí shí xún wèi jiàng,wù nóng xiū jiǎ bào huáng tiān。