古诗词

赠王御史

李梦阳

夕寒风自起,集雪耀中宇。xī hán fēng zì qǐ,jí xuě yào zhōng yǔ。
朗月一何速,早巳烂芳醑。lǎng yuè yī hé sù,zǎo sì làn fāng xǔ。
邂逅我兰友,设尊款清语。xiè hòu wǒ lán yǒu,shè zūn kuǎn qīng yǔ。
连翩忽竟夜,悲叹为故侣。lián piān hū jìng yè,bēi tàn wèi gù lǚ。
瑶华虽莫折,羽觞时复举。yáo huá suī mò zhé,yǔ shāng shí fù jǔ。
念昔青年日,共矫凌风羽。niàn xī qīng nián rì,gòng jiǎo líng fēng yǔ。
啄食九天步,宿必华池渚。zhuó shí jiǔ tiān bù,sù bì huá chí zhǔ。
中路更险艰,风波各失所。zhōng lù gèng xiǎn jiān,fēng bō gè shī suǒ。
大明荡妖氛,回光荫衰腐。dà míng dàng yāo fēn,huí guāng yīn shuāi fǔ。
诸贤既连茹,王子岂羁沮。zhū xián jì lián rú,wáng zi qǐ jī jǔ。
馀生实自庆,追念良巳苦。yú shēng shí zì qìng,zhuī niàn liáng sì kǔ。
搣促广陵散,怆恻山阳旅。miè cù guǎng líng sàn,chuàng cè shān yáng lǚ。
事谐终合并,感往徒心楚。shì xié zhōng hé bìng,gǎn wǎng tú xīn chǔ。
弃置且安寓,欢娱弄尊俎。qì zhì qiě ān yù,huān yú nòng zūn zǔ。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。