古诗词

乙丑除夕追往愤五百字

李梦阳

忆昔蕤宾初,皇疾辍临仗。yì xī ruí bīn chū,huáng jí chuò lín zhàng。
维日白气亘,黑风复排踼。wéi rì bái qì gèn,hēi fēng fù pái táng。
俄传天柱折,忽若慈母丧。é chuán tiān zhù zhé,hū ruò cí mǔ sàng。
帝本尧舜姿,末履转清伉。dì běn yáo shùn zī,mò lǚ zhuǎn qīng kàng。
敛衽接耆硕,高出文景上。liǎn rèn jiē qí shuò,gāo chū wén jǐng shàng。
两宫悦孝子,九庙歆流鬯。liǎng gōng yuè xiào zi,jiǔ miào xīn liú chàng。
毅然整六师,霹雳无前向。yì rán zhěng liù shī,pī lì wú qián xiàng。
犬羊遁朔漠,鲸鲵蛰溟涨。quǎn yáng dùn shuò mò,jīng ní zhé míng zhǎng。
渊冲不凝寿,日表空殊相。yuān chōng bù níng shòu,rì biǎo kōng shū xiāng。
蜿蜿湖中龙,一夕拔惊浪。wān wān hú zhōng lóng,yī xī bá jīng làng。
回首哭苍梧,魂断湘南瘴。huí shǒu kū cāng wú,hún duàn xiāng nán zhàng。
念昨下明纶,臣也诚无状。niàn zuó xià míng lún,chén yě chéng wú zhuàng。
誓死叫阊阖,伸颈甘砧盎。shì sǐ jiào chāng hé,shēn jǐng gān zhēn àng。
梁窦势如灼,汉廷色惆怅。liáng dòu shì rú zhuó,hàn tíng sè chóu chàng。
皇乃西园游,召彼侍供张。huáng nǎi xī yuán yóu,zhào bǐ shì gōng zhāng。
从容杯酒间,似让还非让。cóng róng bēi jiǔ jiān,shì ràng hái fēi ràng。
未剖青琐封,巳下金鸡放。wèi pōu qīng suǒ fēng,sì xià jīn jī fàng。
臣某讵足惜,统体关衰王。chén mǒu jù zú xī,tǒng tǐ guān shuāi wáng。
历数古明辟,圣节畴能尚。lì shù gǔ míng pì,shèng jié chóu néng shàng。
逝欲碎臣骨,吁帝不得迋。shì yù suì chén gǔ,xū dì bù dé wàng。
攀髯眇莫及,痛哭桥山葬。pān rán miǎo mò jí,tòng kū qiáo shān zàng。
玉光动前星,朱符阐灵贶。yù guāng dòng qián xīng,zhū fú chǎn líng kuàng。
主器难久虚,勉起答群望。zhǔ qì nán jiǔ xū,miǎn qǐ dá qún wàng。
金木歘为祟,太白昼相抗。jīn mù chuā wèi suì,tài bái zhòu xiāng kàng。
羯胡敢余侮,吾徒尽乘障。jié hú gǎn yú wǔ,wú tú jǐn chéng zhàng。
呜呼榆台役,弃我六千壮。wū hū yú tái yì,qì wǒ liù qiān zhuàng。
踉跄战士骨,躐趿将军韔。liáng qiāng zhàn shì gǔ,liè tā jiāng jūn chàng。
二竖固轻率,腐尸亦云当。èr shù gù qīng lǜ,fǔ shī yì yún dāng。
所恨国威辱,北鄙气悽怆。suǒ hèn guó wēi rǔ,běi bǐ qì qī chuàng。
钲鼓疑皇情,何以慰宸况。zhēng gǔ yí huáng qíng,hé yǐ wèi chén kuàng。
悽悽建未月,临门遣征将。qī qī jiàn wèi yuè,lín mén qiǎn zhēng jiāng。
纨裤作元戎,京军本浮宕。wán kù zuò yuán róng,jīng jūn běn fú dàng。
翻使沿边卒,束手遭棰掠。fān shǐ yán biān zú,shù shǒu zāo chuí lüè。
揭?云中城,谁复扼其吭。jiē yún zhōng chéng,shuí fù è qí kēng。
胡来风雨声,胡去横拍唱。hú lái fēng yǔ shēng,hú qù héng pāi chàng。
千村与万落,人烟莽荡荡。qiān cūn yǔ wàn luò,rén yān mǎng dàng dàng。
婴儿贯高槊,志妇经衣桁。yīng ér guàn gāo shuò,zhì fù jīng yī héng。
狐狸叫破垒,落日悄濸漭。hú lí jiào pò lěi,luò rì qiāo cāng mǎng。
此辈诚鼠窃,反覆亦难量。cǐ bèi chéng shǔ qiè,fǎn fù yì nán liàng。
骐骥驾盐车,虚名缚肮脏。qí jì jià yán chē,xū míng fù āng zàng。
世岂乏颇牧,贱或执鞭杖。shì qǐ fá pǒ mù,jiàn huò zhí biān zhàng。
琐琐登坛子,饱之则飞扬。suǒ suǒ dēng tán zi,bǎo zhī zé fēi yáng。
吁此良太枉,国慨何由畅。xū cǐ liáng tài wǎng,guó kǎi hé yóu chàng。
水旱而秋雷,阴阳迭骄亢。shuǐ hàn ér qiū léi,yīn yáng dié jiāo kàng。
皇天虽至公,视之但坱坱。huáng tiān suī zhì gōng,shì zhī dàn yǎng yǎng。
臣当历服始,谬进大夫行。chén dāng lì fú shǐ,miù jìn dà fū xíng。
退朝实愤切,欲吐畏官谤。tuì cháo shí fèn qiè,yù tǔ wèi guān bàng。
武王秉黄钺,师事太公望。wǔ wáng bǐng huáng yuè,shī shì tài gōng wàng。
列圣构梁栋,驾驭亦英匠。liè shèng gòu liáng dòng,jià yù yì yīng jiàng。
先帝升遐日,临榻召三相。xiān dì shēng xiá rì,lín tà zhào sān xiāng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。