古诗词

古白杨行

李梦阳

百泉东岸三古杨,下枝扫拂书院墙,上枝瑟飒于穹苍。bǎi quán dōng àn sān gǔ yáng,xià zhī sǎo fú shū yuàn qiáng,shàng zhī sè sà yú qióng cāng。
空山野阴雷雨黑,柯干冥冥动山壁。kōng shān yě yīn léi yǔ hēi,kē gàn míng míng dòng shān bì。
剪伐难为栋梁用,盘踞番逃斧斤厄。jiǎn fá nán wèi dòng liáng yòng,pán jù fān táo fǔ jīn è。
但见白日悲风发,宁知六月撑霜雪。dàn jiàn bái rì bēi fēng fā,níng zhī liù yuè chēng shuāng xuě。
烟色惨怆精灵聚,孤根倔强源泉裂。yān sè cǎn chuàng jīng líng jù,gū gēn jué qiáng yuán quán liè。
忆昨访古憩其下,居人不敢留车马。yì zuó fǎng gǔ qì qí xià,jū rén bù gǎn liú chē mǎ。
落萚尚禁牛羊食,污秽颇遭县官打。luò tuò shàng jìn niú yáng shí,wū huì pǒ zāo xiàn guān dǎ。
丞相古柏霹雳碎,将军大树空萧洒。chéng xiāng gǔ bǎi pī lì suì,jiāng jūn dà shù kōng xiāo sǎ。
罔头石路莎草长,孙邵李许同一堂。wǎng tóu shí lù shā cǎo zhǎng,sūn shào lǐ xǔ tóng yī táng。
春风漂泊予到此,不见古人惟古杨。chūn fēng piāo pō yǔ dào cǐ,bù jiàn gǔ rén wéi gǔ yáng。
古扬萧萧暮流急,波翻浪倒蛟龙泣。gǔ yáng xiāo xiāo mù liú jí,bō fān làng dào jiāo lóng qì。
卫女幽忧拾锦花,逋臣寂寞愁难立。wèi nǚ yōu yōu shí jǐn huā,bū chén jì mò chóu nán lì。
君不见太行羊肠莫比数,上有毒蛇下猛虎。jūn bù jiàn tài xíng yáng cháng mò bǐ shù,shàng yǒu dú shé xià měng hǔ。
樵斤猎火不虚日,桂柏椅桐气悽苦。qiáo jīn liè huǒ bù xū rì,guì bǎi yǐ tóng qì qī kǔ。
呜呼杨兮杨兮,尔何盘根据兹土。wū hū yáng xī yáng xī,ěr hé pán gēn jù zī tǔ。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。