古诗词

送何舍人赍诏南纪诸镇

李梦阳

先皇乘龙去不返,悲风惨淡吹宸极。xiān huáng chéng lóng qù bù fǎn,bēi fēng cǎn dàn chuī chén jí。
四海哭若丧慈母,百官狂走天为黑。sì hǎi kū ruò sàng cí mǔ,bǎi guān kuáng zǒu tiān wèi hēi。
忆昨临危坐御床,手挈神器归今皇。yì zuó lín wēi zuò yù chuáng,shǒu qiè shén qì guī jīn huáng。
密语丁宁肺腑裂,三老亲闻眼流血。mì yǔ dīng níng fèi fǔ liè,sān lǎo qīn wén yǎn liú xuè。
金縢立剖石室秘,此事难从外人说。jīn téng lì pōu shí shì mì,cǐ shì nán cóng wài rén shuō。
我君谦让不可得,割哀践阼弘祖烈。wǒ jūn qiān ràng bù kě dé,gē āi jiàn zuò hóng zǔ liè。
日月重悬万国朝,雷雨赦过群方悦。rì yuè zhòng xuán wàn guó cháo,léi yǔ shè guò qún fāng yuè。
越南海北霹雳动,蛮夷尽奉王正月。yuè nán hǎi běi pī lì dòng,mán yí jǐn fèng wáng zhèng yuè。
此时九道使臣出,舍人亦辍螭头笔。cǐ shí jiǔ dào shǐ chén chū,shě rén yì chuò chī tóu bǐ。
白马朝腾蓟北云,锦帆暮闪江沱日。bái mǎ cháo téng jì běi yún,jǐn fān mù shǎn jiāng tuó rì。
江沱秋交多裂风,洞庭云梦俱眼空。jiāng tuó qiū jiāo duō liè fēng,dòng tíng yún mèng jù yǎn kōng。
巴陵县令舍人兄,接诏会弟西楼中。bā líng xiàn lìng shě rén xiōng,jiē zhào huì dì xī lóu zhōng。
童年题诗在高壁,六载不到纱为笼。tóng nián tí shī zài gāo bì,liù zài bù dào shā wèi lóng。
南岳以南惟峻山,苦蒸毒雾何盘盘。nán yuè yǐ nán wéi jùn shān,kǔ zhēng dú wù hé pán pán。
天王新令雷电掣,妖蛇不敢啼林端。tiān wáng xīn lìng léi diàn chè,yāo shé bù gǎn tí lín duān。
五溪官长喘喙拜,黔州父老垂泪看。wǔ xī guān zhǎng chuǎn huì bài,qián zhōu fù lǎo chuí lèi kàn。
却瞻苍梧云气黑,斑竹临江怨幽色。què zhān cāng wú yún qì hēi,bān zhú lín jiāng yuàn yōu sè。
翠华缥缈空冥间,此时此恨谁知得。cuì huá piāo miǎo kōng míng jiān,cǐ shí cǐ hèn shuí zhī dé。
君不见马援拄孔,明碑剥落黄蒿里。jūn bù jiàn mǎ yuán zhǔ kǒng,míng bēi bō luò huáng hāo lǐ。
千年莓苔待君洗,万里之行自此始,归来何以献天子。qiān nián méi tái dài jūn xǐ,wàn lǐ zhī xíng zì cǐ shǐ,guī lái hé yǐ xiàn tiān zi。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

城南塘泛舟二首

李梦阳

野旷风惊强入舟,鳞鳞浪蹙转堪游。yě kuàng fēng jīng qiáng rù zhōu,lín lín làng cù zhuǎn kān yóu。
持杯只对双杨树,怪尔飞花泛泛流。chí bēi zhǐ duì shuāng yáng shù,guài ěr fēi huā fàn fàn liú。

春暮过洪园二首

李梦阳

峨冠白首恋金鱼,甲冑红颜水竹居。é guān bái shǒu liàn jīn yú,jiǎ zhòu hóng yán shuǐ zhú jū。
墙上久悬平虏剑,床头新置种桃书。qiáng shàng jiǔ xuán píng lǔ jiàn,chuáng tóu xīn zhì zhǒng táo shū。

春暮过洪园二首

李梦阳

出林春笋故当门,榆筴杨花乱扑樽。chū lín chūn sǔn gù dāng mén,yú cè yáng huā luàn pū zūn。
客到剪蔬聊作馔,近城栽柳自成村。kè dào jiǎn shū liáo zuò zhuàn,jìn chéng zāi liǔ zì chéng cūn。

绝句

李梦阳

将军铁骑战金微,八月长安尽捣衣。jiāng jūn tiě qí zhàn jīn wēi,bā yuè zhǎng ān jǐn dǎo yī。
砧声欲落三更月,翡翠楼头雁却飞。zhēn shēng yù luò sān gèng yuè,fěi cuì lóu tóu yàn què fēi。

松鹤寿歌

李梦阳

松袅石门千仞开,天风吹鹤下瑶台。sōng niǎo shí mén qiān rèn kāi,tiān fēng chuī hè xià yáo tái。
传书为问西王母,别后蟠桃熟几回。chuán shū wèi wèn xī wáng mǔ,bié hòu pán táo shú jǐ huí。

春游曲二首

李梦阳

骝马银鞍金市头,都门掣电落花流。liú mǎ yín ān jīn shì tóu,dōu mén chè diàn luò huā liú。
扬鞭笑指胡姬肆,转拂垂杨向玉楼。yáng biān xiào zhǐ hú jī sì,zhuǎn fú chuí yáng xiàng yù lóu。

春游曲二首

李梦阳

大道红楼珠箔垂,风起杨花欲暮时。dà dào hóng lóu zhū bó chuí,fēng qǐ yáng huā yù mù shí。
胡姬半醉半遮面,恼杀幽州游冶儿。hú jī bàn zuì bàn zhē miàn,nǎo shā yōu zhōu yóu yě ér。

夷门十月歌

李梦阳

小麦青青水半陂,半落不落杨柳枝。xiǎo mài qīng qīng shuǐ bàn bēi,bàn luò bù luò yáng liǔ zhī。
回风忽送天南雁,恰似春江二月时。huí fēng hū sòng tiān nán yàn,qià shì chūn jiāng èr yuè shí。

寿歌二首

李梦阳

沙溪三月杜兰香,锦浪千层碧玉光。shā xī sān yuè dù lán xiāng,jǐn làng qiān céng bì yù guāng。
胜日宾筵开玳瑁,槛花飞入万年觞。shèng rì bīn yán kāi dài mào,kǎn huā fēi rù wàn nián shāng。

寿歌二首

李梦阳

门对黄山第几峰,翩翩白鹤舞青松。mén duì huáng shān dì jǐ fēng,piān piān bái hè wǔ qīng sōng。
玉童来授轩辕诀,素女邀乘赤色龙。yù tóng lái shòu xuān yuán jué,sù nǚ yāo chéng chì sè lóng。

黄河风雪词

李梦阳

渺渺黄河风雪生,云愁海思不堪行。miǎo miǎo huáng hé fēng xuě shēng,yún chóu hǎi sī bù kān xíng。
阳春白雪非难和,公无渡河无限情。yáng chūn bái xuě fēi nán hé,gōng wú dù hé wú xiàn qíng。

异景

李梦阳

异乡异景客中身,秋雨秋烟无那春。yì xiāng yì jǐng kè zhōng shēn,qiū yǔ qiū yān wú nà chūn。
梁园八月如三月,笑杀桃花更笑人。liáng yuán bā yuè rú sān yuè,xiào shā táo huā gèng xiào rén。

暮春佘庄

李梦阳

暇即来游困即眠,玉杯长醉彩云前。xiá jí lái yóu kùn jí mián,yù bēi zhǎng zuì cǎi yún qián。
春风暮起杨花乱,疑是梁园雪里天。chūn fēng mù qǐ yáng huā luàn,yí shì liáng yuán xuě lǐ tiān。

浔阳歌

李梦阳

百尺高楼横映江,江花朵朵照成双。bǎi chǐ gāo lóu héng yìng jiāng,jiāng huā duǒ duǒ zhào chéng shuāng。
风波隔浦遥相唤,肠断南来北去艭。fēng bō gé pǔ yáo xiāng huàn,cháng duàn nán lái běi qù shuāng。

七夕

李梦阳

云寂露凉丛蕙悲,意衔情恨隔年期。yún jì lù liáng cóng huì bēi,yì xián qíng hèn gé nián qī。
残机夜歇金萤度,怨女啼春玉箸垂。cán jī yè xiē jīn yíng dù,yuàn nǚ tí chūn yù zhù chuí。