古诗词

呜呼行寄康子以其越货之警

李梦阳

呜呼皇天不可测,一冬无雪春无雨。wū hū huáng tiān bù kě cè,yī dōng wú xuě chūn wú yǔ。
黄霾翻风白日动,前飞秃鹙后飞鸨。huáng mái fān fēng bái rì dòng,qián fēi tū qiū hòu fēi bǎo。
堂堂古路长蒺藜,万家之城走豺虎。táng táng gǔ lù zhǎng jí lí,wàn jiā zhī chéng zǒu chái hǔ。
百姓诛求杼柚空,儿号女啼守环堵。bǎi xìng zhū qiú zhù yòu kōng,ér hào nǚ tí shǒu huán dǔ。
饥寒尽化为盗贼,可惜良民作囚虏。jī hán jǐn huà wèi dào zéi,kě xī liáng mín zuò qiú lǔ。
腰弓带箭百成群,少年驰马仰射云。yāo gōng dài jiàn bǎi chéng qún,shǎo nián chí mǎ yǎng shè yún。
苍山日落行旅稀,醉唱胡歌各自归。cāng shān rì luò xíng lǚ xī,zuì chàng hú gē gè zì guī。
山东赵实巳授首,南阳回贼同猪狗。shān dōng zhào shí sì shòu shǒu,nán yáng huí zéi tóng zhū gǒu。
诸君但欲树功业,玉石俱焚理或有。zhū jūn dàn yù shù gōng yè,yù shí jù fén lǐ huò yǒu。
近者内丘大宁河,横贼八骑持干戈。jìn zhě nèi qiū dà níng hé,héng zéi bā qí chí gàn gē。
裕州知州与贼战,康也扶柩冲之过。yù zhōu zhī zhōu yǔ zéi zhàn,kāng yě fú jiù chōng zhī guò。
资粮荡尽仅身免,月暗天昏路途远。zī liáng dàng jǐn jǐn shēn miǎn,yuè àn tiān hūn lù tú yuǎn。
吉人作善番轗轲,痛哭寒城白云返。jí rén zuò shàn fān kǎn kē,tòng kū hán chéng bái yún fǎn。
顷闻留滞在襄国,百口仰给县官食。qǐng wén liú zhì zài xiāng guó,bǎi kǒu yǎng gěi xiàn guān shí。
吾兄匹马走问之,半月更复无消息。wú xiōng pǐ mǎ zǒu wèn zhī,bàn yuè gèng fù wú xiāo xī。
夜立中庭北极高,昼看河朔风沙黑。yè lì zhōng tíng běi jí gāo,zhòu kàn hé shuò fēng shā hēi。
汝宁以南土尤赤,空城二月生荆棘。rǔ níng yǐ nán tǔ yóu chì,kōng chéng èr yuè shēng jīng jí。
㪷米可以换娇女,牛马饿死枯蒿侧。dǒu mǐ kě yǐ huàn jiāo nǚ,niú mǎ è sǐ kū hāo cè。
比来官吏守空印,柂男抱女尽向北。bǐ lái guān lì shǒu kōng yìn,yí nán bào nǚ jǐn xiàng běi。
即防此辈更充斥,恐汝后归归不得。jí fáng cǐ bèi gèng chōng chì,kǒng rǔ hòu guī guī bù dé。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

炭篓盆架

李梦阳

编荆为团笼,本以贮木炭。biān jīng wèi tuán lóng,běn yǐ zhù mù tàn。
今匪用炭时,聊以助吾盥。jīn fěi yòng tàn shí,liáo yǐ zhù wú guàn。

砂锅盆

李梦阳

砂锅注清泠,洗面还洗心。shā guō zhù qīng líng,xǐ miàn hái xǐ xīn。
其器苟不洁,徒称玉与金。qí qì gǒu bù jié,tú chēng yù yǔ jīn。

船板

李梦阳

船板胡在兹,而我寝其上。chuán bǎn hú zài zī,ér wǒ qǐn qí shàng。
情知非江湖,梦寐亦风浪。qíng zhī fēi jiāng hú,mèng mèi yì fēng làng。

砖枕

李梦阳

卢生枕窍中,哀乐竟何用。lú shēng zhěn qiào zhōng,āi lè jìng hé yòng。
我枕城砖卧,无窍亦无梦。wǒ zhěn chéng zhuān wò,wú qiào yì wú mèng。

芦席几

李梦阳

古人席地坐,饮食俱在兹。gǔ rén xí dì zuò,yǐn shí jù zài zī。
今人设高几,翻谓古人卑。jīn rén shè gāo jǐ,fān wèi gǔ rén bēi。

坏墩

李梦阳

晨兴坐兹谈,而亦坐兹食。chén xīng zuò zī tán,ér yì zuò zī shí。
为言同寓子,尚念埴者力。wèi yán tóng yù zi,shàng niàn zhí zhě lì。

麻绳椸

李梦阳

何以架我衣,麻绳撑两柱。hé yǐ jià wǒ yī,má shéng chēng liǎng zhù。
谅有解脱心,与子同一处。liàng yǒu jiě tuō xīn,yǔ zi tóng yī chù。

葛衫帐

李梦阳

酷暑睡不稳,解衫周四围。kù shǔ shuì bù wěn,jiě shān zhōu sì wéi。
但阻蚊虫入,无遮明月辉。dàn zǔ wén chóng rù,wú zhē míng yuè huī。

薜荔园

李梦阳

芳园蓊薜荔,水石非人间。fāng yuán wěng bì lì,shuǐ shí fēi rén jiān。
昔闻西洞庭,今为学士山。xī wén xī dòng tíng,jīn wèi xué shì shān。

恩乐堂

李梦阳

肯堂钦古训,修祠报前功。kěn táng qīn gǔ xùn,xiū cí bào qián gōng。
酌洞歌行潦,采蘩遵召风。zhuó dòng gē xíng lǎo,cǎi fán zūn zhào fēng。

渔村夕照

李梦阳

西阳下洞庭,网集清潭上。xī yáng xià dòng tíng,wǎng jí qīng tán shàng。
一丈黄金鳞,可见不可网。yī zhàng huáng jīn lín,kě jiàn bù kě wǎng。

渔村夕照

李梦阳

美人杳何处,盈盈隔和水。měi rén yǎo hé chù,yíng yíng gé hé shuǐ。
遥遥云外钟,日落暮山紫。yáo yáo yún wài zhōng,rì luò mù shān zǐ。

渔村夕照

李梦阳

西风万里雁,一叶洞庭秋。xī fēng wàn lǐ yàn,yī yè dòng tíng qiū。
群浴金沙软,潇湘霜气流。qún yù jīn shā ruǎn,xiāo xiāng shuāng qì liú。

渔村夕照

李梦阳

长江浪滚雪,烟黑花争飞。zhǎng jiāng làng gǔn xuě,yān hēi huā zhēng fēi。
可怪横流者,孤舟一笠归。kě guài héng liú zhě,gū zhōu yī lì guī。

渔村夕照

李梦阳

天水本自空,圆月况秋映。tiān shuǐ běn zì kōng,yuán yuè kuàng qiū yìng。
皛皛起霜色,千里一悬镜。xiǎo xiǎo qǐ shuāng sè,qiān lǐ yī xuán jìng。