古诗词

送席副使监贵州屯学二事歌

李梦阳

我昔在北京,送君向河南。wǒ xī zài běi jīng,sòng jūn xiàng hé nán。
岂料在河南,送君如百蛮。qǐ liào zài hé nán,sòng jūn rú bǎi mán。
瘴云苍苍途路艰,牂牁罗施皆峻山。zhàng yún cāng cāng tú lù jiān,zāng kē luó shī jiē jùn shān。
法官要自褰帷入,倏忽开明众山出。fǎ guān yào zì qiān wéi rù,shū hū kāi míng zhòng shān chū。
大抵夷狄似禽鸟,制之虽勤忌拘急。dà dǐ yí dí shì qín niǎo,zhì zhī suī qín jì jū jí。
此曹亦是人心性,顷来渐慕衣冠习。cǐ cáo yì shì rén xīn xìng,qǐng lái jiàn mù yī guān xí。
文翁化蜀岂无本,李牧屯田务招辑。wén wēng huà shǔ qǐ wú běn,lǐ mù tún tián wù zhāo jí。
所恨故人恨万里,令我蚤夜心于邑。suǒ hèn gù rén hèn wàn lǐ,lìng wǒ zǎo yè xīn yú yì。
丈夫巳际飞龙会,野人犹抱枯鱼泣。zhàng fū sì jì fēi lóng huì,yě rén yóu bào kū yú qì。
感新怀旧心肺酸,万事回头百忧集。gǎn xīn huái jiù xīn fèi suān,wàn shì huí tóu bǎi yōu jí。
弘治之间时世异,与君次第陈封事。hóng zhì zhī jiān shí shì yì,yǔ jūn cì dì chén fēng shì。
许身谬比汉贾生,推君每称唐陆贽。xǔ shēn miù bǐ hàn jiǎ shēng,tuī jūn měi chēng táng lù zhì。
朝回对坐香炉省,出门并结青云辔。cháo huí duì zuò xiāng lú shěng,chū mén bìng jié qīng yún pèi。
自从分手哭遗弓,缙绅漂洎余亦同。zì cóng fēn shǒu kū yí gōng,jìn shēn piāo jì yú yì tóng。
抱瓮梁王修竹园,遗址宋帝蓬莱宫。bào wèng liáng wáng xiū zhú yuán,yí zhǐ sòng dì péng lái gōng。
生涯放逐似羁旅,混迹迂腐随村翁。shēng yá fàng zhú shì jī lǚ,hùn jì yū fǔ suí cūn wēng。
曾闻伏枥有老马,岂即道路伤秋蓬。céng wén fú lì yǒu lǎo mǎ,qǐ jí dào lù shāng qiū péng。
天下疮痍况未息,西南贡篚防难通。tiān xià chuāng yí kuàng wèi xī,xī nán gòng fěi fáng nán tōng。
杜鹃尚识君臣礼,蛟龙终收云雨功。dù juān shàng shí jūn chén lǐ,jiāo lóng zhōng shōu yún yǔ gōng。
相如谕蜀文章壮,马援平交德业雄。xiāng rú yù shǔ wén zhāng zhuàng,mǎ yuán píng jiāo dé yè xióng。
扶危济弱付公等,临岐怅望天南鸿。fú wēi jì ruò fù gōng děng,lín qí chàng wàng tiān nán hóng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

渔村夕照

李梦阳

夜响起秋竹,浩浩楚云白。yè xiǎng qǐ qiū zhú,hào hào chǔ yún bái。
晓来看沙觜,新水添一尺。xiǎo lái kàn shā zī,xīn shuǐ tiān yī chǐ。

渔村夕照

李梦阳

秋风五两席,点点聚复散。qiū fēng wǔ liǎng xí,diǎn diǎn jù fù sàn。
不信小小觉,飞飞速征雁。bù xìn xiǎo xiǎo jué,fēi fēi sù zhēng yàn。

渔村夕照

李梦阳

峰晴堆夜岚,晨炊翠犹湿。fēng qíng duī yè lán,chén chuī cuì yóu shī。
但闻山鸟鸣,不见鸟出入。dàn wén shān niǎo míng,bù jiàn niǎo chū rù。

石假山

李梦阳

磊奇成我山,云气遽袅袅。lěi qí chéng wǒ shān,yún qì jù niǎo niǎo。
勺水即溟渤,拳石是蓬岛。sháo shuǐ jí míng bó,quán shí shì péng dǎo。

水鉴楼

李梦阳

风吹池萍开,天空水如镜。fēng chuī chí píng kāi,tiān kōng shuǐ rú jìng。
幽人时凭阑,下看行云影。yōu rén shí píng lán,xià kàn xíng yún yǐng。

风竹轩

李梦阳

吾轩自有竹,暑月常寒声。wú xuān zì yǒu zhú,shǔ yuè cháng hán shēng。
山静无风时,满林空翠生。shān jìng wú fēng shí,mǎn lín kōng cuì shēng。

蕉石亭

李梦阳

看石忽有诗,攀蕉书其上。kàn shí hū yǒu shī,pān jiāo shū qí shàng。
夜来雨打叶,惊闻金石响。yè lái yǔ dǎ yè,jīng wén jīn shí xiǎng。

观耕台

李梦阳

洞庭有兴云,太湖无落波。dòng tíng yǒu xīng yún,tài hú wú luò bō。
登台问农者,下勤将如何。dēng tái wèn nóng zhě,xià qín jiāng rú hé。

蔷薇洞

李梦阳

洞口蔷薇密,石花压云湿。dòng kǒu qiáng wēi mì,shí huā yā yún shī。
晓采枝上露,不知鹤飞出。xiǎo cǎi zhī shàng lù,bù zhī hè fēi chū。

荷池

李梦阳

山风吹水香,脱巾池上坐。shān fēng chuī shuǐ xiāng,tuō jīn chí shàng zuò。
盈盈千岁龟,飞上荷叶卧。yíng yíng qiān suì guī,fēi shàng hé yè wò。

柏屏

李梦阳

堂堂千尺材,为屏忍屈曲。táng táng qiān chǐ cái,wèi píng rěn qū qū。
终抱凌云情,不改岁寒绿。zhōng bào líng yún qíng,bù gǎi suì hán lǜ。

留月峰

李梦阳

峰奇自成窍,似月非有心。fēng qí zì chéng qiào,shì yuè fēi yǒu xīn。
月来尔何意,徘徊光与深。yuè lái ěr hé yì,pái huái guāng yǔ shēn。

通泠桥

李梦阳

雨过崖水响,石梁袅山涧。yǔ guò yá shuǐ xiǎng,shí liáng niǎo shān jiàn。
晴天挂一虹,溪断云不断。qíng tiān guà yī hóng,xī duàn yún bù duàn。

花源

李梦阳

落英泛流水,点点如飘霞。luò yīng fàn liú shuǐ,diǎn diǎn rú piāo xiá。
为有问津者,不敢种桃花。wèi yǒu wèn jīn zhě,bù gǎn zhǒng táo huā。

钓矶

李梦阳

矶根浸寒水,细草绿如发。jī gēn jìn hán shuǐ,xì cǎo lǜ rú fā。
夜鱼不受饵,石上坐秋月。yè yú bù shòu ěr,shí shàng zuò qiū yuè。