古诗词

芝盘行

李梦阳

霜严夜清月在南,灯明酒温客气酣。shuāng yán yè qīng yuè zài nán,dēng míng jiǔ wēn kè qì hān。
铜瓶玉芝铿堕地,客将传玩夸神异。tóng píng yù zhī kēng duò dì,kè jiāng chuán wán kuā shén yì。
仰芝把蒂行金杯,苍文古紫当筵开。yǎng zhī bǎ dì xíng jīn bēi,cāng wén gǔ zǐ dāng yán kāi。
巳惊潋滟菡萏动,更诧屈错蛟龙回。sì jīng liàn yàn hàn dàn dòng,gèng chà qū cuò jiāo lóng huí。
忆芝初出盘精气,云流石立魍魉避。yì zhī chū chū pán jīng qì,yún liú shí lì wǎng liǎng bì。
赤箭琅玕色尽枯,神诃鬼守求非易。chì jiàn láng gān sè jǐn kū,shén hē guǐ shǒu qiú fēi yì。
泄秘直遭天地怒,怀珍顾使时人忌。xiè mì zhí zāo tiān dì nù,huái zhēn gù shǐ shí rén jì。
自从获芝升我堂,琴书几席俱辉光。zì cóng huò zhī shēng wǒ táng,qín shū jǐ xí jù huī guāng。
晴日徐看瑞气合,炎天每挹仙云凉。qíng rì xú kàn ruì qì hé,yán tiān měi yì xiān yún liáng。
燕山豪士来何方,悲歌起舞宵未央。yàn shān háo shì lái hé fāng,bēi gē qǐ wǔ xiāo wèi yāng。
芝乎自炫亦太异,顿令四座深林觞。zhī hū zì xuàn yì tài yì,dùn lìng sì zuò shēn lín shāng。
觞行逶迤月转白,月色芝光巧相射。shāng xíng wēi yí yuè zhuǎn bái,yuè sè zhī guāng qiǎo xiāng shè。
酕醄触击玛瑙碎,淋漓迸落真珠赤。máo táo chù jī mǎ nǎo suì,lín lí bèng luò zhēn zhū chì。
君不见玉屈卮,金叵罗。jūn bù jiàn yù qū zhī,jīn pǒ luó。
珠花绣草枉自艳,停杯听我芝盘歌。zhū huā xiù cǎo wǎng zì yàn,tíng bēi tīng wǒ zhī pán gē。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。