古诗词

张将军塞猎歌

李梦阳

将军堂堂七尺躯,虎头昂藏紫虬须。jiāng jūn táng táng qī chǐ qū,hǔ tóu áng cáng zǐ qiú xū。
据鞍笑撚金朴姑,弦鸣仰堕双飞乌。jù ān xiào niǎn jīn pǔ gū,xián míng yǎng duò shuāng fēi wū。
南平川汉北歼胡,蛇矛卧地刀剑芜。nán píng chuān hàn běi jiān hú,shé máo wò dì dāo jiàn wú。
朔风吹霜塞草落,马腾士奋于狩作。shuò fēng chuī shuāng sāi cǎo luò,mǎ téng shì fèn yú shòu zuò。
将军夜令晨步同,碛沙黄黄日色薄。jiāng jūn yè lìng chén bù tóng,qì shā huáng huáng rì sè báo。
部下游击五千人,竞时争能各有神。bù xià yóu jī wǔ qiān rén,jìng shí zhēng néng gè yǒu shén。
驱飞翼走入我网,千队万队何駪駪。qū fēi yì zǒu rù wǒ wǎng,qiān duì wàn duì hé shēn shēn。
气酣前赴逞一决,零乱旌旗倏明灭。qì hān qián fù chěng yī jué,líng luàn jīng qí shū míng miè。
杀气上回灵武云,火烈直透天山雪。shā qì shàng huí líng wǔ yún,huǒ liè zhí tòu tiān shān xuě。
张公觏此番逡巡,红衣白马如神人。zhāng gōng gòu cǐ fān qūn xún,hóng yī bái mǎ rú shén rén。
衣也蟠蟒金麒麟,朝廷所赐荣功臣。yī yě pán mǎng jīn qí lín,cháo tíng suǒ cì róng gōng chén。
拦头报捷者谁子,手提禽兽血满身。lán tóu bào jié zhě shuí zi,shǒu tí qín shòu xuè mǎn shēn。
生截罴豹累雉鹑,中军小校额抹巾,见之一骑风起尘。shēng jié pí bào lèi zhì chún,zhōng jūn xiǎo xiào é mǒ jīn,jiàn zhī yī qí fēng qǐ chén。
左射奔鹿右毙豕,更追狡兔趫穷榛。zuǒ shè bēn lù yòu bì shǐ,gèng zhuī jiǎo tù qiáo qióng zhēn。
张曰于乎奚用是,昊天肃杀存至仁。zhāng yuē yú hū xī yòng shì,hào tiān sù shā cún zhì rén。
摐金按节止中野,燖腯炰鲜燕蒐者。chuāng jīn àn jié zhǐ zhōng yě,xún tú páo xiān yàn sōu zhě。
礼乐行军分自严,赏罚正簿谁能假。lǐ lè xíng jūn fēn zì yán,shǎng fá zhèng bù shuí néng jiǎ。
何地真收吐谷驼,一卒乃获大宛马。hé dì zhēn shōu tǔ gǔ tuó,yī zú nǎi huò dà wǎn mǎ。
长城窟冰胡雁稀,轻鼙缓吹诸部归。zhǎng chéng kū bīng hú yàn xī,qīng pí huǎn chuī zhū bù guī。
悬戟惨淡鸦鸟委,垂鞍碨礧熊兕肥。xuán jǐ cǎn dàn yā niǎo wěi,chuí ān wèi léi xióng sì féi。
少年犹忿杀获微,翻身彀弩追云飞。shǎo nián yóu fèn shā huò wēi,fān shēn gòu nǔ zhuī yún fēi。
我闻蒐狩古侯礼,三驱六御今何以。wǒ wén sōu shòu gǔ hóu lǐ,sān qū liù yù jīn hé yǐ。
缵武虽存于貉文,戒荒合避长扬侈。zuǎn wǔ suī cún yú háo wén,jiè huāng hé bì zhǎng yáng chǐ。
将军抹马厉部士,为防西北烽烟起。jiāng jūn mǒ mǎ lì bù shì,wèi fáng xī běi fēng yān qǐ。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

酬储太仆见赠

李梦阳

抱病逢春无那春,雪晴云气相鲜新。bào bìng féng chūn wú nà chūn,xuě qíng yún qì xiāng xiān xīn。
经旬不出恼官长,束带何由朝大宾。jīng xún bù chū nǎo guān zhǎng,shù dài hé yóu cháo dà bīn。
岂谓烟霄无劲翮,欲从江海访遗珍。qǐ wèi yān xiāo wú jìn hé,yù cóng jiāng hǎi fǎng yí zhēn。
商歌日暮悲风起,索处应惭扣角人。shāng gē rì mù bēi fēng qǐ,suǒ chù yīng cán kòu jiǎo rén。

答太仆储公见赠

李梦阳

淮海先生海鹤姿,年来何事鬓成丝。huái hǎi xiān shēng hǎi hè zī,nián lái hé shì bìn chéng sī。
安危异日须公等,文雅于今是我师。ān wēi yì rì xū gōng děng,wén yǎ yú jīn shì wǒ shī。
纵有孙阳难遇马,谁言安石但能棋。zòng yǒu sūn yáng nán yù mǎ,shuí yán ān shí dàn néng qí。
桂枝偃蹇空山里,旅病逢春故国思。guì zhī yǎn jiǎn kōng shān lǐ,lǚ bìng féng chūn gù guó sī。

病间闻何舍人梦故山有感

李梦阳

我逢新岁兼新病,君梦故园登故山。wǒ féng xīn suì jiān xīn bìng,jūn mèng gù yuán dēng gù shān。
木杪啼猿行问讯,枕边流水莫潺湲。mù miǎo tí yuán xíng wèn xùn,zhěn biān liú shuǐ mò chán yuán。
罙春古甫同谁往,绝壁孤云只自攀。shēn chūn gǔ fǔ tóng shuí wǎng,jué bì gū yún zhǐ zì pān。
怅恨无家傍林谷,定应何处小乡关。chàng hèn wú jiā bàng lín gǔ,dìng yīng hé chù xiǎo xiāng guān。

雨中忆张大夫园亭

李梦阳

我爱张家好亭子,满园林竹夏凄凄。wǒ ài zhāng jiā hǎo tíng zi,mǎn yuán lín zhú xià qī qī。
沾花细雨飘窗里,映日轻雷过槛西。zhān huā xì yǔ piāo chuāng lǐ,yìng rì qīng léi guò kǎn xī。
巳拚习池多乐事,况逢光禄有新题。sì pàn xí chí duō lè shì,kuàng féng guāng lù yǒu xīn tí。
朝回会与金兰约,走马携壶到碧蹊。cháo huí huì yǔ jīn lán yuē,zǒu mǎ xié hú dào bì qī。

解官亲友携酒来看

李梦阳

严城击鼓天欲曙,风起平林纤月长。yán chéng jī gǔ tiān yù shǔ,fēng qǐ píng lín xiān yuè zhǎng。
故人开尊且复饮,客子狂歌殊未央。gù rén kāi zūn qiě fù yǐn,kè zi kuáng gē shū wèi yāng。
卧病一春违报主,啼莺千里伴还乡。wò bìng yī chūn wéi bào zhǔ,tí yīng qiān lǐ bàn hái xiāng。
他时若访渔樵地,洛水秦山各淼茫。tā shí ruò fǎng yú qiáo dì,luò shuǐ qín shān gè miǎo máng。

送王照磨省觐

李梦阳

浮沙皛皛楚王台,苦竹泠泠帝子哀。fú shā xiǎo xiǎo chǔ wáng tái,kǔ zhú líng líng dì zi āi。
腊月江行莺语合,早春湘北杏花开。là yuè jiāng xíng yīng yǔ hé,zǎo chūn xiāng běi xìng huā kāi。
贪趋彩服聊轻舫,苦忆金门罢举杯。tān qū cǎi fú liáo qīng fǎng,kǔ yì jīn mén bà jǔ bēi。
入幕郤超难许并,题桥司马直须回。rù mù xì chāo nán xǔ bìng,tí qiáo sī mǎ zhí xū huí。

寄徐子

李梦阳

徐子南游涉洞庭,楚江风浪眼冥冥。xú zi nán yóu shè dòng tíng,chǔ jiāng fēng làng yǎn míng míng。
朅来振玉朝天子,忽漫传书与客星。qiè lái zhèn yù cháo tiān zi,hū màn chuán shū yǔ kè xīng。
访戴难移剡溪棹,问奇曾过子云亭。fǎng dài nán yí shàn xī zhào,wèn qí céng guò zi yún tíng。
烟沙水国催春发,杨柳愁边却尽青。yān shā shuǐ guó cuī chūn fā,yáng liǔ chóu biān què jǐn qīng。

寄徐编修缙

李梦阳

题诗传语玉堂宾,想像鸣鞭散紫宸。tí shī chuán yǔ yù táng bīn,xiǎng xiàng míng biān sàn zǐ chén。
玩弄门前金騕袅,宛如天上石麒麟。wán nòng mén qián jīn yǎo niǎo,wǎn rú tiān shàng shí qí lín。
徒夸中论流人世,实有新诗泣鬼神。tú kuā zhōng lùn liú rén shì,shí yǒu xīn shī qì guǐ shén。
密勿愿先谐大轴,渔樵久巳属闲身。mì wù yuàn xiān xié dà zhóu,yú qiáo jiǔ sì shǔ xián shēn。

九日寄何舍人仲默

李梦阳

九日无朋花自开,登楼独酌当登台。jiǔ rì wú péng huā zì kāi,dēng lóu dú zhuó dāng dēng tái。
孤城落木天边下,万里浮云江上来。gū chéng luò mù tiān biān xià,wàn lǐ fú yún jiāng shàng lái。
但遣清尊常不负,从教白发暗相催。dàn qiǎn qīng zūn cháng bù fù,cóng jiào bái fā àn xiāng cuī。
梁南楚北无消息,塞雁风高首重回。liáng nán chǔ běi wú xiāo xī,sāi yàn fēng gāo shǒu zhòng huí。

冬霁宴丘翁林亭

李梦阳

竹亭高宴雪霜残,柏坞移尊月色宽。zhú tíng gāo yàn xuě shuāng cán,bǎi wù yí zūn yuè sè kuān。
驯鹤自知迎客舞,绝琴今拟向君弹。xùn hè zì zhī yíng kè wǔ,jué qín jīn nǐ xiàng jūn dàn。
醉来箕踞仍呼酒,老去留宾不著冠。zuì lái jī jù réng hū jiǔ,lǎo qù liú bīn bù zhù guān。
解道冥鸿能万里,肯输乌鹊一枝安。jiě dào míng hóng néng wàn lǐ,kěn shū wū què yī zhī ān。

送张训导弃官为母

李梦阳

蜀道干戈暮角悲,水行溪壑转春姿。shǔ dào gàn gē mù jiǎo bēi,shuǐ xíng xī hè zhuǎn chūn zī。
辞刘徐庶心先苦,回驭王阳愿不迟。cí liú xú shù xīn xiān kǔ,huí yù wáng yáng yuàn bù chí。
正月巴山犹碧树,孤舟峡口巳黄鹂。zhèng yuè bā shān yóu bì shù,gū zhōu xiá kǒu sì huáng lí。
并吞割据千年事,愁见岷峨有战旗。bìng tūn gē jù qiān nián shì,chóu jiàn mín é yǒu zhàn qí。

早春酬内弟玑

李梦阳

骑马冲泥到竹扉,孤城雪日美晖晖。qí mǎ chōng ní dào zhú fēi,gū chéng xuě rì měi huī huī。
将飞鸿雁春相聚,得食鱼虾暖自肥。jiāng fēi hóng yàn chūn xiāng jù,dé shí yú xiā nuǎn zì féi。
贾谊上书番远谪,桓荣稽古巳多违。jiǎ yì shàng shū fān yuǎn zhé,huán róng jī gǔ sì duō wéi。
亦知匡济诸君事,勿羡东皋早拂衣。yì zhī kuāng jì zhū jūn shì,wù xiàn dōng gāo zǎo fú yī。

立春遇雪东孙君二首

李梦阳

乾坤莽莽俱为客,世路悠悠各怆神。qián kūn mǎng mǎng jù wèi kè,shì lù yōu yōu gè chuàng shén。
海内弟兄稀见面,天涯霜雪又逢春。hǎi nèi dì xiōng xī jiàn miàn,tiān yá shuāng xuě yòu féng chūn。
驯阶鸟啄犹呼侣,破浪龙吟不避人。xùn jiē niǎo zhuó yóu hū lǚ,pò làng lóng yín bù bì rén。
几欲开尊向梅柳,白眉青眼为谁颦。jǐ yù kāi zūn xiàng méi liǔ,bái méi qīng yǎn wèi shuí pín。

立春遇雪东孙君二首

李梦阳

留滞周南春复春,路迷何处问三秦。liú zhì zhōu nán chūn fù chūn,lù mí hé chù wèn sān qín。
竟非吾土堪垂泪,不为儒冠岂误身。jìng fēi wú tǔ kān chuí lèi,bù wèi rú guān qǐ wù shēn。
偷腊槛梅暄媚眼,美寒山筱晚伤神。tōu là kǎn méi xuān mèi yǎn,měi hán shān xiǎo wǎn shāng shén。
虚传夜雪能乘兴,不见山阴鼓柁人。xū chuán yè xuě néng chéng xīng,bù jiàn shān yīn gǔ duò rén。

早春郊园赠别

李梦阳

野阴苍苍春不分,春堂黯黯惜离群。yě yīn cāng cāng chūn bù fēn,chūn táng àn àn xī lí qún。
柳条欲折不应手,林花即开谁寄君。liǔ tiáo yù zhé bù yīng shǒu,lín huā jí kāi shuí jì jūn。
雁飞帆樯畏触雪,日蒸山泽恣成云。yàn fēi fān qiáng wèi chù xuě,rì zhēng shān zé zì chéng yún。
杳然携别东园晚,绮席玉杯相对曛。yǎo rán xié bié dōng yuán wǎn,qǐ xí yù bēi xiāng duì xūn。