古诗词

王郎行

李梦阳

将军开国弓剑传,子孙章甫能朝天。jiāng jūn kāi guó gōng jiàn chuán,zi sūn zhāng fǔ néng cháo tiān。
相国沉冥二十年,怀宝弗售人所怜。xiāng guó chén míng èr shí nián,huái bǎo fú shòu rén suǒ lián。
飞缨跃马赫动地,公也视之如浮烟,雅歌日醉金尊前。fēi yīng yuè mǎ hè dòng dì,gōng yě shì zhī rú fú yān,yǎ gē rì zuì jīn zūn qián。
生有三男子,不令学剑令青编。shēng yǒu sān nán zi,bù lìng xué jiàn lìng qīng biān。
大郎早蹑黄金榜,声名佐郡青云上。dà láng zǎo niè huáng jīn bǎng,shēng míng zuǒ jùn qīng yún shàng。
二郎秾郁更英特,掇青拾紫犹翻掌。èr láng nóng yù gèng yīng tè,duō qīng shí zǐ yóu fān zhǎng。
三郎年十馀,头颅角崭如。sān láng nián shí yú,tóu lú jiǎo zhǎn rú。
拱立向人前,解背经与书。gǒng lì xiàng rén qián,jiě bèi jīng yǔ shū。
二郎昨别我,云将还故乡。èr láng zuó bié wǒ,yún jiāng hái gù xiāng。
马蹄驰逐秋槐黄,龙泉出匣光自射,骅骝历块畴能当。mǎ tí chí zhú qiū huái huáng,lóng quán chū xiá guāng zì shè,huá liú lì kuài chóu néng dāng。
连翩骑从喧皇州,春风紫陌行鸣驺,生儿当如孙仲谋。lián piān qí cóng xuān huáng zhōu,chūn fēng zǐ mò xíng míng zōu,shēng ér dāng rú sūn zhòng móu。
于嗟相国胡所忧,浊醪惟恨不满瓯。yú jiē xiāng guó hú suǒ yōu,zhuó láo wéi hèn bù mǎn ōu。
听我王郎行,我行还自歌。tīng wǒ wáng láng xíng,wǒ xíng hái zì gē。
何以赠之珊瑚柯,又何赠之玉山禾。hé yǐ zèng zhī shān hú kē,yòu hé zèng zhī yù shān hé。
愿郎归,白玉珂。yuàn láng guī,bái yù kē。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。