古诗词

寄寄庵子

李梦阳

嘤其鸱矣彼何求,天下愿识韩荆州。yīng qí chī yǐ bǐ hé qiú,tiān xià yuàn shí hán jīng zhōu。
心倾义投神便往,万古不废江河流。xīn qīng yì tóu shén biàn wǎng,wàn gǔ bù fèi jiāng hé liú。
张侯崛起西南裔,览辉振翮风云际。zhāng hóu jué qǐ xī nán yì,lǎn huī zhèn hé fēng yún jì。
钩陈苍凉阊阖闭,排阍直谒蓬莱帝。gōu chén cāng liáng chāng hé bì,pái hūn zhí yè péng lái dì。
豸冠峨峨不动绅,挺身遂作兰台宾。zhì guān é é bù dòng shēn,tǐng shēn suì zuò lán tái bīn。
窃愤辛裾谓淟涊,誓与朱槛争嶙峋。qiè fèn xīn jū wèi tiǎn niǎn,shì yǔ zhū kǎn zhēng lín xún。
巳看騕袅狭道路,复讶雕鹗卑风尘。sì kàn yǎo niǎo xiá dào lù,fù yà diāo è bēi fēng chén。
霜飞维扬海月苦,阳行沮洳汾花春。shuāng fēi wéi yáng hǎi yuè kǔ,yáng xíng jǔ rù fén huā chūn。
还朝衮衣换日月,立仗正色揩星辰。hái cháo gǔn yī huàn rì yuè,lì zhàng zhèng sè kāi xīng chén。
行步既工马从瘦,谏草每就鸡将晨。xíng bù jì gōng mǎ cóng shòu,jiàn cǎo měi jiù jī jiāng chén。
馀力犹驰翰墨圃,先秦两汉文心苦。yú lì yóu chí hàn mò pǔ,xiān qín liǎng hàn wén xīn kǔ。
壮志真趫剑阁铭,幽怀缅拟归田赋。zhuàng zhì zhēn qiáo jiàn gé míng,yōu huái miǎn nǐ guī tián fù。
拖珠响玉岂不足,腼面徒餐竟何补。tuō zhū xiǎng yù qǐ bù zú,miǎn miàn tú cān jìng hé bǔ。
及时愿作朝阳凤,不然退与渔樵伍。jí shí yuàn zuò cháo yáng fèng,bù rán tuì yǔ yú qiáo wǔ。
予也纶竿孟诸客,心本无他众莫白。yǔ yě lún gān mèng zhū kè,xīn běn wú tā zhòng mò bái。
李白世人欲杀之,苏轼能诗遭贬斥。lǐ bái shì rén yù shā zhī,sū shì néng shī zāo biǎn chì。
雷剑虽埋光在天,卞玉未剖终为石。léi jiàn suī mái guāng zài tiān,biàn yù wèi pōu zhōng wèi shí。
垂老重逢四海清,虚名幸免诸公掷。chuí lǎo zhòng féng sì hǎi qīng,xū míng xìng miǎn zhū gōng zhì。
思君欲追嵇吕驾,赠言辄践回由迹。sī jūn yù zhuī jī lǚ jià,zèng yán zhé jiàn huí yóu jì。
有田负郭不饿死,且自射猎芒砀泽。yǒu tián fù guō bù è sǐ,qiě zì shè liè máng dàng zé。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

夏都谏勘邺潞之战惠见忆之作寄答四首

李梦阳

廿年不入紫宸朝,白发犹能伴野樵。niàn nián bù rù zǐ chén cháo,bái fā yóu néng bàn yě qiáo。
敢向骅骝争道路,固知鹏鸮自云霄。gǎn xiàng huá liú zhēng dào lù,gù zhī péng xiāo zì yún xiāo。
狂歌见月时呼酒,懒性临风欲弃瓢。kuáng gē jiàn yuè shí hū jiǔ,lǎn xìng lín fēng yù qì piáo。
寄与昔游青琐客,岭云溪雪记同招。jì yǔ xī yóu qīng suǒ kè,lǐng yún xī xuě jì tóng zhāo。

夏都谏勘邺潞之战惠见忆之作寄答四首

李梦阳

焚草堂忙杜拾遗,从容退食梧垣迟。fén cǎo táng máng dù shí yí,cóng róng tuì shí wú yuán chí。
人当名世汝其辈,国有中兴今固时。rén dāng míng shì rǔ qí bèi,guó yǒu zhōng xīng jīn gù shí。
衰年丘园合潦倒,大业竹帛能留垂。shuāi nián qiū yuán hé lǎo dào,dà yè zhú bó néng liú chuí。
迢迢故人寸心在,日日苦吟双鬓知。tiáo tiáo gù rén cùn xīn zài,rì rì kǔ yín shuāng bìn zhī。

夏都谏勘邺潞之战惠见忆之作寄答四首

李梦阳

侍臣斧钺云中下,山寨冰霜战后行。shì chén fǔ yuè yún zhōng xià,shān zhài bīng shuāng zhàn hòu xíng。
阱脑乍攀黎贼路,石门重览鄂王营。jǐng nǎo zhà pān lí zéi lù,shí mén zhòng lǎn è wáng yíng。
中兴崖石元留颂,成算朝廷敢论兵。zhōng xīng yá shí yuán liú sòng,chéng suàn cháo tíng gǎn lùn bīng。
试向绝巅看大海,年来波为圣人平。shì xiàng jué diān kàn dà hǎi,nián lái bō wèi shèng rén píng。

夏都谏勘邺潞之战惠见忆之作寄答四首

李梦阳

岧峣上党接壶关,杖钺冬行历万山。tiáo yáo shàng dǎng jiē hú guān,zhàng yuè dōng xíng lì wàn shān。
岩冻雪埋擒虎窟,壑腥云袅斫龙湾。yán dòng xuě mái qín hǔ kū,hè xīng yún niǎo zhuó lóng wān。
崭巉路透渔樵入,荟蔚林清鸟雀还。zhǎn chán lù tòu yú qiáo rù,huì wèi lín qīng niǎo què hái。
为问登高能赋者,霜毫几扫白云间。wèi wèn dēng gāo néng fù zhě,shuāng háo jǐ sǎo bái yún jiān。

哭王舍人升

李梦阳

金门钟动会千官,野老骑驴戴鹖冠。jīn mén zhōng dòng huì qiān guān,yě lǎo qí lǘ dài hé guān。
走问堂州王内舍,昨朝客死汉长安。zǒu wèn táng zhōu wáng nèi shě,zuó cháo kè sǐ hàn zhǎng ān。
悄然门巷宾朋绝,迢遰家乡行路难。qiāo rán mén xiàng bīn péng jué,tiáo dì jiā xiāng xíng lù nán。
即使过君终挂剑,肯令扪腹竟回鞍。jí shǐ guò jūn zhōng guà jiàn,kěn lìng mén fù jìng huí ān。

哭亡友范副使渊其族孙进士永銮寄其绝笔诗到

李梦阳

忆在先朝侍圣颜,佩声齐散紫宸班。yì zài xiān cháo shì shèng yán,pèi shēng qí sàn zǐ chén bān。
伤心尽省分官地,并马西湖旧看山。shāng xīn jǐn shěng fēn guān dì,bìng mǎ xī hú jiù kàn shān。
绝命只传词烂熳,窜身谁述路间关。jué mìng zhǐ chuán cí làn màn,cuàn shēn shuí shù lù jiān guān。
江门墓近湘流咽,拱木黄昏鸟雀还。jiāng mén mù jìn xiāng liú yàn,gǒng mù huáng hūn niǎo què hái。

有哀

李梦阳

汉阴丈人甘灌园,海上渔翁非避喧。hàn yīn zhàng rén gān guàn yuán,hǎi shàng yú wēng fēi bì xuān。
零乱春鸥横夕浦,萋迷烟草入秋原。líng luàn chūn ōu héng xī pǔ,qī mí yān cǎo rù qiū yuán。
只将华发悲人世,不使黄金怨子孙。zhǐ jiāng huá fā bēi rén shì,bù shǐ huáng jīn yuàn zi sūn。
思向桂山歌偃蹇,月明天碧况闻猿。sī xiàng guì shān gē yǎn jiǎn,yuè míng tiān bì kuàng wén yuán。

病甚与亲友诀别遂为绝笔

李梦阳

平生逸气横云海,一病侵冬历夏秋。píng shēng yì qì héng yún hǎi,yī bìng qīn dōng lì xià qiū。
小儿美人□□此,君子知命今何忧。xiǎo ér měi rén cǐ,jūn zi zhī mìng jīn hé yōu。
亲从江国迎医返,满拟家园□雪游。qīn cóng jiāng guó yíng yī fǎn,mǎn nǐ jiā yuán xuě yóu。
载酒为君何日起,东原松竹翠修修。zài jiǔ wèi jūn hé rì qǐ,dōng yuán sōng zhú cuì xiū xiū。

小至

李梦阳

连年至日多暄暖,不似今年暖更饶。lián nián zhì rì duō xuān nuǎn,bù shì jīn nián nuǎn gèng ráo。
脉脉水泉元自动,微微云物向人遥。mài mài shuǐ quán yuán zì dòng,wēi wēi yún wù xiàng rén yáo。
即防腊意传梅蕊,更遣风光媚柳条。jí fáng là yì chuán méi ruǐ,gèng qiǎn fēng guāng mèi liǔ tiáo。
便可抽身解簪组,且谋春事件渔樵。biàn kě chōu shēn jiě zān zǔ,qiě móu chūn shì jiàn yú qiáo。

人日

李梦阳

翠筱娟娟暖不迟,含风雪壁迥多姿。cuì xiǎo juān juān nuǎn bù chí,hán fēng xuě bì jiǒng duō zī。
烟霞弄色不忍见,梅柳争春能几时。yān xiá nòng sè bù rěn jiàn,méi liǔ zhēng chūn néng jǐ shí。
返照高楼横欲敛,宿云孤树静难移。fǎn zhào gāo lóu héng yù liǎn,sù yún gū shù jìng nán yí。
自伤消渴淹朱绂,不拜金花到玉墀。zì shāng xiāo kě yān zhū fú,bù bài jīn huā dào yù chí。

谷日

李梦阳

人日谷日俱不恶,悠悠天意岂难明。rén rì gǔ rì jù bù è,yōu yōu tiān yì qǐ nán míng。
得时田畯休空喜,少雪螟蝗恐旋生。dé shí tián jùn xiū kōng xǐ,shǎo xuě míng huáng kǒng xuán shēng。
陶令柳阴元傍宅,邵平爪地故依城。táo lìng liǔ yīn yuán bàng zhái,shào píng zhǎo dì gù yī chéng。
载歌行路思农隐,未信青山亦世情。zài gē xíng lù sī nóng yǐn,wèi xìn qīng shān yì shì qíng。

丁卯小至

李梦阳

一冬为客负檐暄,至日同云客思繁。yī dōng wèi kè fù yán xuān,zhì rì tóng yún kè sī fán。
迎气柳梅浑饮动,再开桃李更何言。yíng qì liǔ méi hún yǐn dòng,zài kāi táo lǐ gèng hé yán。
飞沙雾竹催寒景,落日乡关切断猿。fēi shā wù zhú cuī hán jǐng,luò rì xiāng guān qiè duàn yuán。
独上高台眺云物,不堪清泪酒中原。dú shàng gāo tái tiào yún wù,bù kān qīng lèi jiǔ zhōng yuán。

戊辰生日

李梦阳

生还淹迹倚荒庐,懒散经秋赋索居。shēng hái yān jì yǐ huāng lú,lǎn sàn jīng qiū fù suǒ jū。
双泪弟兄挥酒日,寸心关陇望乡馀。shuāng lèi dì xiōng huī jiǔ rì,cùn xīn guān lǒng wàng xiāng yú。
腊晴柳日辉辉动,春逼河冰滚滚虚。là qíng liǔ rì huī huī dòng,chūn bī hé bīng gǔn gǔn xū。
三十七年吾底事,弹歌不为食无鱼。sān shí qī nián wú dǐ shì,dàn gē bù wèi shí wú yú。

腊日

李梦阳

夷梁腊日春意动,物色生态谁能禁。yí liáng là rì chūn yì dòng,wù sè shēng tài shuí néng jìn。
归烟霏霏捎竹切,融雪细细生苔深。guī yān fēi fēi shāo zhú qiè,róng xuě xì xì shēng tái shēn。
腐儒奔走竟何事,乡土栖迟多苦心。fǔ rú bēn zǒu jìng hé shì,xiāng tǔ qī chí duō kǔ xīn。
便欲乘闲买越舸,青春发兴好南寻。biàn yù chéng xián mǎi yuè gě,qīng chūn fā xīng hǎo nán xún。

己巳守岁

李梦阳

穷年岂办椒花颂,守岁真贪行叶杯。qióng nián qǐ bàn jiāo huā sòng,shǒu suì zhēn tān xíng yè bēi。
天下风尘难即料,夜中星斗直须回。tiān xià fēng chén nán jí liào,yè zhōng xīng dòu zhí xū huí。
伤心蜀汉新戎马,触目中原半草莱。shāng xīn shǔ hàn xīn róng mǎ,chù mù zhōng yuán bàn cǎo lái。
饮罢空庭聊独立,五更春角动城哀。yǐn bà kōng tíng liáo dú lì,wǔ gèng chūn jiǎo dòng chéng āi。